"Mẹ kiếp!" Mộc Cửu Nguyệt thấy giọng , lập tức nhanh với Vệ Liệt và Lận Trăn: "Đừng đầu , hai chạy về hướng Tây, chạy hướng Đông! Chạy!"
Chữ cuối cùng dứt, Mộc Cửu Nguyệt như quả đạn pháo, bật lao , chạy trốn thục mạng về phía Đông.
"Đuổi theo!" Vu Thế cuối cùng cũng tìm tìm, cả hưng phấn như tiêm hai thùng m.á.u gà, gào lên đuổi theo.
Vì mục tiêu của Vu Thế rõ ràng, nên tất cả đều dồn về phía Mộc Cửu Nguyệt.
Vệ Liệt và Lận Trăn ngược an .
họ cũng dám chủ quan, nhân lúc đám thu hút , hai hỏa tốc rời khỏi chỗ cũ, lòng vòng mấy vòng, xác định cắt đuôi theo dõi, đổi ngụy trang và phận mấy , lúc mới trở về chỗ ở của Thẩm Thanh.
"Cửu Nguyệt về ?" Vừa về đến nơi họ liền hỏi.
"Chưa. Chẳng cô ngoài cùng hai ?" Thẩm Thanh hỏi ngược .
Vệ Liệt và Lận Trăn .
Ái chà chà.
Không .
Vu Thế nghiêm túc thật .
Cửu Nguyệt nhà họ, hoặc là tay, một khi tay là chơi lớn, trực tiếp khiến thừa kế nhà họ Vu sa lưới tình.
Lúc trong lòng Mộc Cửu Nguyệt khổ sở vô cùng, sớm tên Vu Thế điên khùng như , lúc đ.á.n.h c.h.ế.t cô cũng thèm lo chuyện bao đồng.
Cho cái tật ngứa tay , cho cái tật ngứa tay .
Kiếp còn chẳng ngứa tay như thế, kiếp sống sung sướng quá nên quên mất mạt thế lắm kẻ thần kinh.
Đây là thứ ba Mộc Cửu Nguyệt trốn gian.
Cô cứ thắc mắc mãi, cô thể dễ dàng trốn thoát sự truy đuổi của Cao Ức, nhà họ Khổng, nhà họ Hoa, nhà họ Vu, thoát khỏi Vu Thế chứ?
Chẳng lẽ cô gắn thiết theo dõi gì?
Khoan .
Thiết thu tín hiệu.
Đồng t.ử Mộc Cửu Nguyệt co rút .
Cô lập tức lấy thiết thu tín hiệu từ trong gian .
Quả nhiên, đám cô cắt đuôi đầu lao về phía .
Xem , đúng là do thứ .
đúng, ném gian , vẫn đuổi theo ?
Chẳng lẽ là thứ gì khác?
Mộc Cửu Nguyệt ngửi ngửi , một mùi hương hoa lan thoang thoảng.
Tuyền Lê
Hương hoa lan?
Cô bao giờ dùng nước hoa, thậm chí xà phòng tắm gội cũng là loại mùi.
Mùi thơm từ ?
Mùi thơm, hương khí, nước hoa... Khoan , nãy cô uống pha hoa lan.
Mẹ kiếp!
Hóa vấn đề ở đây!
Tuy cô cùng Vệ Liệt và Lận Trăn, nhưng chiều cao của hai họ rõ ràng khớp, chỉ cô phù hợp điều kiện, đối phương đương nhiên cứ như ch.ó điên c.ắ.n mãi buông .
Mộc Cửu Nguyệt lách gian, tắm gội điên cuồng một trận, may mà cô gian, nếu thì thật sự chạy thoát nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-161-co-chay-han-duoi.html.]
"Ủa? Người ?" Đám truy đuổi đến chỗ một nữa mất dấu: "Tên là Thổ Địa ? Tìm bừa cái chỗ nào cũng chui xuống ?"
Người vỗ mạnh đầu một cái: "Nói cái gì đấy! Đó là thiếu gia chúng tìm đấy."
"Mà , thiếu gia tìm gì? Lại còn tốn công tốn sức thế? Mưa axit thế , khiến bực cả ." Người lầm bầm một câu: "Chẳng lẽ tên chính là tên trộm vặt trộm vườn trồng trọt nhà ?"
"Chắc . Thiếu gia dặn , bắt sống, hơn nữa đối phương thương." Có trả lời: " thì thấy giống trong lòng của thiếu gia hơn."
Một câu khiến cả đám im lặng.
Thiếu gia nhà suốt ngày ẻo lả như đàn bà, thích một đàn ông dường như cũng chẳng chuyện lạ.
Dù đám thuộc giới thượng lưu hào môn đó, hình như chẳng ai bình thường cả.
Mộc Cửu Nguyệt từ gian , quả nhiên đám cứ như ruồi đầu, tìm thấy cô nữa.
Mộc Cửu Nguyệt lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
là tà môn thật.
Ai mà ngờ nước vấn đề chứ?
Mà , cái tên Vu Thế đó chắc chắn rằng cô nhất định sẽ xem Hoa Đan Đan kén rể nhỉ?
Lúc Mộc Cửu Nguyệt về đến nhà thì trời chập choạng tối.
Vừa cửa, cô kêu đói: "Mệt c.h.ế.t ! Tên Vu Thế đó cứ như mũi ch.ó , ngửi mùi là tìm tới ngay."
"Sao tìm cô chuẩn thế?" Vệ Liệt vội vàng bưng cơm cho cô, Mộc Cửu Nguyệt ăn như hổ đói.
"Đừng nhắc nữa, nước chúng uống vấn đề, bao giờ lơ là cảnh giác với hai cả." Mộc Cửu Nguyệt ăn : "Chỗ ở nữa, chúng chuyển địa điểm. nghi sớm muộn gì Vu Thế cũng tìm tới cửa. Dù cũng gặp hai . Còn nữa, một khi Vu Thế nhắm chúng , chắc chắn sẽ khiến nhà họ Vu cảnh giác. Nhà họ Vu mà cảnh giác thì dễ liên hệ với tên trộm khoắng sạch nhà bọn họ."
"Cửu Nguyệt đúng." Lận Trăn từ lầu xuống, : " cũng thấy chúng nên đổi cứ điểm ."
Thẩm Thanh vẻ mặt đầy tiếc nuối: " hàng của chúng vẫn bán hết mà!"
"Không bán nữa." Mộc Cửu Nguyệt xót của : "Chúng kiếm cũng kha khá , thể tham bát bỏ mâm. Bây giờ khu trú ẩn miền Trung là nơi chúng thể chống ."
Vệ Liệt gật đầu: " . Thẩm Thanh, dùng ba ngày để xả hết hàng trong tay, hết cũng , chúng tìm cơ hội bán . Những khác thu dọn đồ đạc, chia thành từng tốp rời khỏi khu trú ẩn, bên ngoài đợi chúng ."
"Không, tối đa hai ngày." Lận Trăn : "Chuẩn ngay từ bây giờ!"
Thẩm Thanh lập tức thẳng : "Rõ."
Mộc Cửu Nguyệt ăn ngấu nghiến xong bữa cơm, : "Chúng thể cứ thế tay trắng mà , quấy cho vũng nước ở đây đục ngầu lên . Tốt nhất là khiến bọn họ rơi nội chiến, rảnh bận tâm đến căn cứ Bình Minh của chúng . Chúng vẫn cần khiêm tốn, âm thầm phát triển, chờ đợi thời cơ. Tính chúng ngoài cũng khá lâu , một Sở trưởng Lâm ở nhà, xoay xở nổi ."
Vệ Liệt an ủi cô: "Yên tâm, mấy triệu ông còn lo , huống hồ mới hơn tám mươi vạn ?"
Lận Trăn cũng : "Người của đang trấn giữ ở đó, ai dám bạo loạn gây chuyện . Về mặt kỷ luật thì vẫn thành vấn đề."
"Thế thì ." Mộc Cửu Nguyệt : "Trước khi , g.i.ế.c c.h.ế.t Cao Ức, để ba nhà loạn lên ! Thế nào? Cao Ức c.h.ế.t, Cao Phong lên ngôi, nhà họ Khổng, nhà họ Hoa và nhà họ Vu chắc chắn phục . Mỏ than mất , nhà họ Cao mất lá bài giữ mạng, bọn họ nhất định sẽ tranh giành quyền lực."
" g.i.ế.c ? Bây giờ như chim sợ cành cong, cũng mấy chục vệ sĩ bảo vệ sát sườn." Vệ Liệt hỏi.
Lận Trăn cũng : "Độ khó khi g.i.ế.c Cao Ức lớn. cũng là thể thử."
"Việc cứ giao cho ." Mộc Cửu Nguyệt : "Đã là chuyện do gây , để kết thúc nó!"
"Cố gắng hết sức là , đừng gượng ép." Lận Trăn dặn dò một câu.
" . Yên tâm, tự chừng mực." Mộc Cửu Nguyệt trả lời.
Bên .
Vu Thế nhận tin mất dấu .
Gương mặt Vu Thế âm trầm như băng hàn, trở tay quất một roi đ.á.n.h bay báo cáo.
"Đồ phế vật." Vu Thế lạnh lùng : "Có một mà cũng để mất dấu, tao nuôi chúng mày tác dụng gì?"
"Thiếu gia, bọn phế vật, là quá lợi hại, chúng bao vây đông như mà biến mất ngay mắt." Người bên vẻ mặt oan ức trả lời: "Thiếu gia, thủ như , liệu khi nào chính là tên trộm trộm nhà chúng ?"