Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 162: Rút lui có trật tự
Cập nhật lúc: 2025-12-03 10:28:53
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vu Thế sững sờ một chút, lập tức bào chữa cho Mộc Cửu Nguyệt: "Không thể nào. Anh sẽ chuyện như ."
"Chuyện nhắc nữa, càng phép để cha , hiểu ? Dám để lộ tin tức, lột da !" Vu Thế lạnh lùng cảnh cáo.
"Vâng, tuyệt đối dám."
Vu Thế phất tay, bảo bọn họ lui , còn thì cửa sổ, ngắm đóa hoa mẫu đơn dày công chăm sóc tốn bao tiền của, nhẹ nhàng vuốt ve, lẩm bẩm một : "Mục Tam, nhất định sẽ tìm ! Anh là của !"
Mộc Cửu Nguyệt đang ăn uống no say sưởi ấm, bỗng nhiên hắt xì một cái rõ to: "A, cái thời tiết c.h.ế.t tiệt !"
Thẩm Thanh đang chỉ huy phía vận chuyển đồ đạc, thấy Mộc Cửu Nguyệt hắt liền lòng nhắc nhở: "Bây giờ nhiệt độ ngày càng thấp, cô nên mặc thêm áo ."
"Không . khỏe như trâu ." Mộc Cửu Nguyệt ngáp một cái, : "Thôi, ngủ đây. Phải dưỡng sức thì mới vố lớn!"
Mộc Cửu Nguyệt , Thẩm Thanh liền thấp giọng sắp xếp: "Mấy các rời khỏi đây . Ở cách thành phố ba cây về phía Tây Nam một căn nhà an , các qua đó đợi . Khi nào đủ thì về thành phố K."
"Còn thì ?" Người hỏi.
" đợi nhóm tiếp theo đến, bàn giao xong xuôi với ." Thẩm Thanh trả lời: "Chúng ở đây đều là những gương mặt quen thuộc , tiện tiếp tục ẩn náu, cho nên chúng đều rút lui. Bên thành phố K sắp xếp nhóm thứ hai qua đây, ước chừng ngày mai là tới."
"Được, chúng , cẩn thận nhé."
"Yên tâm, Căn cứ trưởng ở đây, chắc chắn sẽ an ." Thẩm Thanh vỗ vỗ vai đối phương: "Lần chúng coi như thắng lớn trở về."
Tuyền Lê
Mọi đều nở nụ .
Hai ngày thoáng cái trôi qua.
Tai mắt cài cắm ở đây đều một lượt mới, những gì cần bàn giao đều bàn giao rõ ràng.
Hôm nay Thẩm Thanh sẽ đưa bốn sư cuối cùng rời .
Trước khi , Thẩm Thanh hỏi Vệ Liệt: "Vệ tổng, các chắc chắn cùng chúng ?"
"Chúng còn chuyện quan trọng cần giải quyết nốt." Vệ Liệt trả lời: "Yên tâm, chúng sẽ sớm đuổi kịp các thôi! Đi nhanh !"
"Được ." Thẩm Thanh : "Vậy các bảo trọng."
Vệ Liệt mỉm gật đầu.
Thẩm Thanh , căn lầu nhỏ chỉ còn Vệ Liệt, Lận Trăn, Mộc Cửu Nguyệt cùng hai trợ thủ.
Những khác đều rút lui.
Còn những gián điệp mới đến thì nơi khác để xây dựng căn cứ địa mới của riêng họ.
Cứ điểm coi như bỏ.
"Nếu chúng thực sự g.i.ế.c Cao Ức, thì đối với tài sản của Cao Ức, đề nghị thu hoạch đợt cuối cùng." Lận Trăn chỉ bản đồ sơ lược, : "Nhà họ Cao đây về mỏ than, cho nên giỏi trong việc đào và trữ than. Ngoài , còn tích trữ ít lương thực và nguồn nước. Tất cả đều ở chỗ ."
"Địa điểm chính xác ?" Vệ Liệt hỏi.
"Chính xác. canh phòng nghiêm ngặt, ba bước một trạm, năm bước một chốt." Lận Trăn trả lời: "Theo kinh nghiệm của , xông đó cần ít nhất binh lực một ngàn . Có thể , Cao Ức bố trí bộ nhân thủ tinh nhuệ của ở đây. Đây là huyết mạch cuối cùng của nhà họ Cao. Nếu chúng lấy vật tư , một khi Cao Ức c.h.ế.t, Cao Phong tuyệt đối năng lực kế thừa nhân mạch của Cao Ức, đến lúc đó, khu trú ẩn miền Trung ắt sẽ đại loạn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-162-rut-lui-co-trat-tu.html.]
"Than đá là đồ đấy!" Mộc Cửu Nguyệt sán gần, : "Tuy trong tay thiếu than đá, nhưng với dân hơn tám mươi vạn , mức tiêu thụ cũng là một con kinh khủng, đương nhiên là càng nhiều càng ."
"Canh giữ nghiêm ngặt như , thể chỉ than đá và lương thực, mà còn cả vũ khí." Vệ Liệt .
" cũng nghi ngờ như ." Lận Trăn : "Mấy ngày nay liên tục ngóng, nhưng mãi vẫn tìm kho vũ khí của khu trú ẩn miền Trung. Điều bình thường. Mà ba nhà Khổng, Hoa, Vu cứ chằm chằm Cao Ức nhưng dám lật đổ , chứng tỏ trong tay Cao Ức chắc chắn chỗ dựa. Ngoài mỏ than , thì chính là vũ khí."
"Có vũ khí? Thế thì quá!" Mắt Mộc Cửu Nguyệt lập tức sáng rực lên.
Lần cô thèm nhỏ dãi vũ khí của khu trú ẩn miền Trung, còn trộm của bọn họ bao nhiêu là thuyền.
Chi bằng , vặt sạch một mẻ luôn?
"Cửu Nguyệt, thiên tai tiếp theo là gì?" Vệ Liệt đột nhiên hỏi.
Mộc Cửu Nguyệt nghiêm túc suy nghĩ một chút : "Mưa axit ăn mòn đất đá và các công trình kiến trúc bề mặt, tất cả thứ đều biến thành cát, gió nhẹ thổi qua là che khuất cả bầu trời."
"Cho nên tiếp theo là bão cát?"
"Hẳn là cuồng phong, bão tố, bão cát, kèm theo hạn hán. Nước bề mặt lục địa hành tinh đều biến mất một cách bí ẩn, đại dương tiếp tục xâm lấn đất liền, sinh vật đại tuyệt chủng.
động vật thực vật biến dị sẽ đột ngột trỗi dậy, giống như một loài sinh vật mới, từng bước xâm chiếm địa bàn của con . Nếu về t.a.i n.ạ.n gần nhất, thì lẽ là động thực vật biến dị sắp đến ."
Mộc Cửu Nguyệt thở dài một tiếng: "Chúng quả thực nên rút lui thôi. Tính toán thời gian thì đám động vật và thực vật biến dị chắc cũng sắp từ phía khu trú ẩn thủ đô tràn về phía bên ."
Sắc mặt Vệ Liệt và Lận Trăn đồng thời đổi.
Nhiều t.a.i n.ạ.n ập đến cùng lúc như , quả thực khó giải quyết.
"Đừng nghĩ nhiều thế vội, cứ lo việc mắt ." Mộc Cửu Nguyệt lạc quan: "Chúng chuẩn kỹ càng thế , sợ cái quái gì!"
Vệ Liệt và Lận Trăn cũng thở phào theo: ", sợ thì để khác sợ, chúng chuẩn đầy đủ thế ! Cứ tới thôi!"
"Nào, chúng lập kế hoạch cướp Cao Ức!" Mộc Cửu Nguyệt kéo Vệ Liệt và Lận Trăn xuống, bắt đầu thì thầm to nhỏ, bàn bạc kế hoạch.
Lúc , "kẻ coi là mỏ vàng" Cao Ức cũng vô cùng cẩn trọng.
Bên cạnh lúc nào cũng ít nhất hơn hai mươi vệ sĩ bảo vệ sát sườn.
Hắn yên tâm về Cao Phong, nên đích tuần tra tài sản của .
"Cao sở trưởng." Phụ trách canh gác là một gã đàn ông vạm vỡ, qua là dân nhà nghề.
"Ừ, đồ đạc vẫn cả chứ?" Cao Ức hỏi.
"Mọi thứ đều . Chúng chia bốn ca mỗi ngày, mỗi ca hai trăm , phòng thủ nghiêm ngặt. Một con ruồi cũng bay lọt!" Gã đàn ông trả lời: "Bất kể là vũ khí than đá, lương thực đều bảo quản , vũ khí mỗi ngày đều lau chùi bảo dưỡng, thể mang dùng bất cứ lúc nào."
"Rất , các vất vả ! Gần đây ba nhà rục rịch ngóc đầu, đều lật đổ Cao Ức để tự lên nắm quyền. Cũng tự soi gương xem bản lĩnh đó ." Cao Ức vỗ vỗ khẩu pháo cao xạ bên cạnh, kiêu ngạo : "Tao cái , còn sợ bọn chúng ?"
Đám thuộc hạ đều hùa theo nịnh nọt Cao Ức: " thế đúng thế, chúng vũ khí, chẳng sợ bố con thằng nào! Ba nhà cũng chỉ cái mồm, gặp chuyện chẳng vẫn cầu cạnh chúng ?"
"Làm cho , tao sẽ bạc đãi ." Cao Ức giơ tay lên, sai mang đến một đống đồ ăn ngon, : "Mấy thứ chia cho em bên , Cao Ức tao một miếng thịt thì sẽ thiếu của chúng mày một ngụm canh."
Đám bên lập tức mày dạn mặt mày hớn hở, ngừng tâng bốc Cao Ức.
Tuy nhiên, Cao Ức lúc vẫn rằng, trong đội ngũ vệ sĩ lưng , một thanh niên vóc dáng thấp bé ngẩng đầu lên, để lộ chiếc cằm tinh xảo cùng một nụ bí hiểm khó lường.