Bùm.
Khoang cứu sinh hình cầu rơi xuống nước.
Lập tức nước biển lạnh lẽo nhấn chìm.
Nhìn qua lớp kính của khoang cứu sinh bên ngoài, nước biển tối đen như mực.
Không cá, tôm, bất kỳ sinh vật nào.
Dưới cơn mưa axit, chúng sinh đều bình đẳng.
Kẻ nào chống chịu thì đột biến gen, trở thành động vật thực vật biến dị.
Kẻ chống chịu , tất cả đều tan thành tro bụi, trở thành một phần của đại dương.
Mộc Cửu Nguyệt rảnh mà cảm thán, liên tục điều khiển khoang cứu sinh chạy trốn.
Mặc dù cô nhảy xuống biển để thoát , nhưng đến nơi thực sự an thì vẫn thể coi là an .
Quả nhiên.
Cô lặn xuống biển đầy năm phút, đến bờ biển, ngừng tìm kiếm.
"Báo cáo! tận tai thấy nhảy xuống." Một : "Chỗ là bờ biển, chân tường là biển sâu, ai rơi xuống đó cũng sống nổi . Cho dù sống , nước biển pha lẫn axit cũng sẽ ăn mòn nát . Tên , tám phần mười là c.h.ế.t chắc ."
Một trông giống đội trưởng bên bờ biển mấy vòng, lúc mới : "Trở về, báo cáo đúng sự thật!"
"Rõ!"
Bên .
Lận Trăn và Vệ Liệt ngừng đồng hồ, tính toán thời gian.
Tính theo thời gian thì lẽ về đến nơi .
Chẳng lẽ giữa đường xảy sự cố?
Không theo lộ trình thoát hiểm định sẵn ?
"Bình tĩnh, Cửu Nguyệt nhất định ." Vệ Liệt an ủi Lận Trăn: "Năng lượng của cô vượt xa sức tưởng tượng."
"Vệ Liệt, nếu Cửu Nguyệt gặp chuyện, sẽ cứu cô , rút lui ." Lận Trăn nghiến răng .
"Không ! Đừng hành động thiếu suy nghĩ!" Vệ Liệt từ chối: "Cho dù cô chuyện gì, cũng sẽ !"
Hai đang tranh cãi thì thấy ai đó thấp giọng hô nhanh: "Tới , tới !"
Vệ Liệt và Lận Trăn đồng thời đầu , thấy một vật hình cầu đang tiến về phía , trông như con nhện đang sải chân, đạp nước lạch bạch tới.
Khoang cứu sinh hình cầu dừng mặt Vệ Liệt và Lận Trăn, một cánh cửa mở từ bên trong, Mộc Cửu Nguyệt mồ hôi nhễ nhại chui ngoài.
"Mẹ kiếp, mệt c.h.ế.t !" Mộc Cửu Nguyệt thở hổn hển : " tự chèo suốt cả chặng đường đấy!"
"Sao thế ?" Vệ Liệt vội vàng che ô cho Mộc Cửu Nguyệt, tránh để mưa axit rơi cô.
"Đừng nhắc nữa. Chúng đ.á.n.h giá thấp lực lượng phòng thủ trong thành. Cao Ức tuy ưa nhà họ Khổng, nhưng đó chỉ là bề ngoài. Thực tế, tay xong bỏ chạy thì vẫn đội hộ vệ của Cao Ức và nhà họ Khổng giáp công .
Cực chẳng mới chạy đến khu biệt thự, từ khu rừng giả sơn phía khu biệt thự trèo tường nhảy xuống biển mới thoát . Tất cả các cổng thành đều canh phòng nghiêm ngặt, nếu bờ biển bên đó quá hẹp, thể bố trí phòng thủ thì cũng chẳng cơ hội trèo tường."
" cũng là may mắn xui xẻo, nửa đường gặp Vu Thế. Nghe tên thần kinh đó nhảm một hồi, mách lẻo, còn giúp che giấu. Nếu , cũng thuận lợi thế ." Mộc Cửu Nguyệt : "Thật hiểu nghĩ gì, với là kẻ thù, tố cáo. Đầu óc kiểu gì mới chuyện ngu xuẩn như thế chứ. Đổi là , g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương từ lâu ."
Vệ Liệt và Lận Trăn .
Hai thêm nhận thức sâu sắc hơn về cái "não yêu đương" của Vu Thế.
"Chúng thôi." Vệ Liệt .
"Khoan ." Mộc Cửu Nguyệt gằn: "Chúng trốn tạm , xử lý Cao Ức, khiến khu trú ẩn miền Trung loạn ."
"..."
"Đây là kế hoạch của chúng , thành cam tâm." Mộc Cửu Nguyệt : "Chúng tìm chỗ trốn ."
Nhìn quanh quất, Mộc Cửu Nguyệt hạ giọng: " xa hơn một chút, thả một cái khoang cứu sinh lớn , chúng tạm bợ trong đó hai ngày."
"Được." Lận Trăn đồng ý ngay: "Dù cũng một vố lớn , chi bằng lớn hơn nữa!?"
Vệ Liệt bất đắc dĩ đồng ý: "Thôi ."
"Đợi đấy." Mộc Cửu Nguyệt đội mũ bảo hộ chống axit lên, ba chân bốn cẳng chạy .
Nhân lúc trời tối, ai thấy, cô lấy từ gian một khoang cứu sinh mười , gia cố mười lớp bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-165-thoat-than-thuan-loi.html.]
Mộc Cửu Nguyệt tranh thủ nhét khoang cứu sinh nhiều thức ăn, nước uống, thậm chí cả tạp chí, tiểu thuyết để g.i.ế.c thời gian.
Bọn họ sẽ ở trong hai ngày, đợi khí căng thẳng trong thành dịu xuống mới tay ám sát.
Mộc Cửu Nguyệt huýt sáo hiệu cho nhóm Vệ Liệt, mấy bọn họ lén lút tới.
Mọi chui khoang cứu sinh, đó lặng lẽ chìm xuống mặt nước.
Thật sự để một chút dấu vết nào.
Còn Cao Ức trong thành, thực sự tức điên .
Vốn liếng của , thực sự lật tung lên hết, chẳng còn gì.
Hắn kiểm tra kho.
Kho vũ khí trộm mất hai phần ba.
Kho vật tư trộm một phần ba.
Kho tài nguyên khoét mất một nửa.
Cao Ức tức đến hộc m.á.u ngay tại chỗ!
Ba nhà Khổng, Hoa, Vu tin đều thầm trong bụng.
Cao Ức coi như thực sự tổn thương nguyên khí, tức c.h.ế.t là may lắm .
Khi Vu Thế về nhà, thấy cha đang vui mừng nhảy múa tay chân.
Đột nhiên nhớ lời : " g.i.ế.c Cao Ức, lên nắm quyền!"
Vu Thế vốn dĩ hứng thú kế thừa gia nghiệp, nhưng , đương nhiên cố gắng một phen.
"Cha, nhân lúc Cao Ức kịp hồn, chúng g.i.ế.c ông , tự chủ ." Vu Thế lên tiếng.
Cha Vu Thế con trai với vẻ mặt kinh ngạc: "Mặt trời mọc đằng Tây ? Con chẳng ghét nhất mấy chuyện ? Con chẳng bảo cái gì cũng quản ?"
Vu Thế sờ sờ mặt , : "Con chỉ cảm thấy, con nên dáng một chút thôi."
Cha Vu Thế mừng rỡ: "Tốt , hiếm khi con chí tiến thủ! mà, bây giờ lúc chúng lên nắm quyền!"
Vu Thế mỉm .
, lúc.
Người trong lòng của vẫn g.i.ế.c Cao Ức mà.
Trong hai ngày, cả khu trú ẩn miền Trung lật tung lên tìm kiếm từ trong ngoài.
Khổ nhất là những khu nhà ổ chuột ngoài thành, tất cả đều san phẳng, với mục đích tìm hung thủ ẩn náu trong đó.
chẳng tìm gì cả.
Không là .
Đối phương như bốc khỏi thế gian .
Ai mà ngờ , đám trốn mặt biển chứ?
Ai mà ngờ , bọn họ trốn ngay mí mắt Cao Ức chứ?
Dù cũng chẳng ai dám lội xuống nước, trừ khi chán sống.
Cao Ức cú sốc cuối cùng cũng hiểu , vụ là nhắm ông .
Ông dám ở ngôi nhà cũ nữa, mang theo hàng trăm vệ sĩ chuyển căn nhà ở trung tâm nhất của khu biệt thự.
Bất kể ăn cơm vệ sinh đều vệ sĩ bảo vệ.
Còn Cao Phong thì ông đ.á.n.h cho một trận tơi bời.
Nếu chỉ còn mỗi đứa con trai , Cao Ức nhất định đ.á.n.h cho nó c.h.ế.t sống hoặc tàn phế mới thôi.
Ai bảo cái tên Lâm Cửu mà nó tìm về là nội gián chứ?
, Cao Ức khăng khăng cho rằng Lâm Cửu là nội gián, chứ tên trộm trực tiếp tay.
Tuyền Lê
Tại chắc chắn như ?
Người gầy gò ốm yếu như thế thì trò trống gì?
Ngoài nội gián thì còn gì nữa?