Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 168: Nhìn kìa, đó là cái gì vậy?

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-03 16:39:48
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Còn nữa, Lận Trăn, thể hùa theo bọn họ cùng loạn hả? Bọn nó tuổi còn nhỏ, hiểu chuyện, cũng hiểu chuyện ?"

"Và cả nữa, Vệ Liệt, giờ luôn điềm đạm chín chắn, trẻ con như !"

Sở trưởng Lâm chính là thi đậu công chức đàng hoàng, đó từng bước một lên, cộng thêm sự trợ giúp của gia đình mới vững cái ghế Sở trưởng khu trú ẩn .

Có thể , cái tài ăn đó của ông, thể mắng ba bọn họ nửa ngày trời mà trùng một từ, cũng chẳng cần lấy .

Mộc Cửu Nguyệt 23, Vệ Liệt 26, Lận Trăn 27.

Ba trẻ tuổi đến ba mươi, Sở trưởng Lâm 39 tuổi mắng cho xối xả, vuốt mặt kịp.

Ba mắng dám ho he tiếng nào.

Ai bảo mắng lý chứ?

"Ba các , đều bản kiểm điểm cho ! Mỗi năm ngàn chữ!" Sở trưởng Lâm giận dữ : "Không đấy!"

Mộc Cửu Nguyệt Vệ Liệt, Lận Trăn, rốt cuộc ai mới là Căn cứ trưởng hả?

Tại cô còn bản kiểm điểm?

Thôi, dám hỏi.

Viết thì !

Mộc Cửu Nguyệt xám xịt về, hai bước thì gọi giật ngược .

"Lần thu hoạch nhỏ chứ?" Sở trưởng Lâm hỏi.

"Đương nhiên." Mộc Cửu Nguyệt lập tức hăng hái hẳn lên, thao thao bất tuyệt: "Lần vớ đồ đấy! Khu trú ẩn miền Trung giàu thật sự! Cái gì cũng ! Bọn họ hút m.á.u vật tư của mười mấy tỉnh thành, hốt mất một phần ba. Giờ bọn họ tổn thương nguyên khí nặng nề, chắc chắn chẳng còn sức lực mà trêu chọc chúng nữa."

" lúc kho cũng sắp cạn ." Sở trưởng Lâm ôn tồn : "Đã thiếu vật tư, chi bằng lấy một ít cải thiện đời sống cho dân ?"

"Được." Mộc Cửu Nguyệt nhận lời ngay tắp lự, hai bước, đầu hỏi: "Vậy thể bớt hai ngàn chữ ?"

"Đừng mơ!" Sở trưởng Lâm lập tức sa sầm mặt mày: "Một chữ cũng thiếu!"

Mộc Cửu Nguyệt tủi bỏ .

Về đến phòng, Mộc Cửu Nguyệt đối mặt với trang giấy trắng, vắt óc suy nghĩ, nặn hết chất xám suốt một tiếng đồng hồ, cuối cùng năm chữ to đùng: Bản kiểm điểm của .

Thật sự thể trách cô , cô bao nhiêu năm cái thứ ?

Vò đầu bứt tai nửa tiếng , cô dứt khoát bỏ cuộc, cầm giấy bút tìm thầy Tần cầu cứu.

"Hả? Bảo cô bản kiểm điểm á?" Thầy Tần cũng kinh ngạc, nhưng tỏ vẻ thấu hiểu: " là nên kiểm điểm thật."

" ! Hay là, thầy giúp ." Mộc Cửu Nguyệt lấy từ trong gian một chiếc bánh kem dâu tây, lén lút nhét cho thầy Tần: "Chúng một nhà mà, thầy giúp !"

Thầy Tần mùi thơm tỏa từ bánh kem dâu tây cho thèm chảy cả nước miếng.

Thứ kem béo ngậy nhiều calo mà ông thèm để mắt tới, bây giờ là món đồ xa xỉ cách nào ăn .

Đặc biệt là thầy Tần, vốn thích ăn ngọt, từ khi mạt thế đến giờ bao lâu ăn đồ ngọt , vì thế ông càng thể cưỡng sức hấp dẫn của chiếc bánh kem dâu tây .

Thầy Tần đấu tranh tư tưởng hồi lâu, mới : "Vậy cô , giúp cô trau chuốt và chỉnh sửa."

"Được luôn!" Mộc Cửu Nguyệt lập tức cầm lấy giấy bút, xoẹt xoẹt xoẹt, nhanh như gió.

Cô đẩy tờ giấy về phía thầy Tần: "Trăm sự nhờ thầy!"

Tuyền Lê

Thầy Tần tờ giấy to đùng mà chỉ ba dòng chữ tội nghiệp: "Đây là bản kiểm điểm năm ngàn chữ của cô đấy hả?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-168-nhin-kia-do-la-cai-gi-vay.html.]

"A!" Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: " , trình độ chỉ đến thế thôi! Thầy giúp trau chuốt chỉnh sửa thêm mà."

"Cửu Nguyệt . Ba dòng chữ của cô, cộng hai trăm chữ ? Hai trăm chữ phát triển thành năm ngàn chữ, cô đang khó đấy ! trau chuốt thế nào cũng năm ngàn chữ !" Thầy Tần day trán: "Hồi học cô văn bao giờ ? Ít nhất cũng tám trăm chữ chứ?"

Mộc Cửu Nguyệt ngượng ngùng : " mới học hết cấp ba thôi, hơn nữa cũng nghiệp bao nhiêu năm , quên sạch sành sanh ."

Thầy Tần cạn lời cô, bản kiểm điểm ba dòng chữ , khi khó xử khó xử , cuối cùng vẫn nể tình chiếc bánh kem dâu tây mà bán rẻ lương tâm giúp cô trau chuốt chỉnh sửa.

Ngày hôm , Mộc Cửu Nguyệt ngẩng cao đầu ưỡn n.g.ự.c mang bản kiểm điểm gặp Sở trưởng Lâm, thấy Lận Trăn và Vệ Liệt cũng tới.

"Để xem bản kiểm điểm của các nào." Mộc Cửu Nguyệt chẳng hề khách khí rút lấy bản kiểm điểm của Lận Trăn và Vệ Liệt.

Vừa qua, phong cách đúng là rõ ràng.

Bản kiểm điểm của Lận Trăn, là bản kiểm điểm, chi bằng là bản tổng kết chiến thuật (review chiến tranh) thì đúng hơn. Toàn bộ quá trình đều thao thao bất tuyệt về việc lên kế hoạch thế nào, bố trí , thực hiện thế nào, thu dọn tàn cuộc thế nào và phối hợp với Mộc Cửu Nguyệt .

Viết cũng lắm, một cái là hiểu ngay, bản Mộc Cửu Nguyệt cũng tổng kết như thế.

Lại sang bản kiểm điểm của Vệ Liệt, ừm, ngôn từ hoa mỹ, thì như gấm thêu hoa, thực tế một câu tác dụng cũng , từ đầu đến cuối nhảm.

là phong cách của bọn họ thật.

"Bọn xem của cô nào." Lận Trăn cũng rút lấy bản kiểm điểm của Mộc Cửu Nguyệt, chỉ liếc mắt một cái : "Cái đúng ? Cô mà thái độ thế ? Cô mà thật sự chịu thừa nhận lầm ?"

Vệ Liệt cũng phê bình: "Nhìn là giả trân, cô mà sửa đổi thì ch.ó cũng thèm ăn *** nữa. Câu từ , bút tích của giáo viên, cô nhờ chấp bút đúng ?"

Mộc Cửu Nguyệt giật bản kiểm điểm của : "Các tìm hộ nên ghen tị với chứ gì?"

Ba đang , bỗng thấy bên ngoài hét lớn một tiếng: "Nhìn kìa, đó là cái gì ?"

Mộc Cửu Nguyệt lấy ống nhòm , sắc mặt lập tức đổi: "Nhanh, truyền lệnh xuống, tất cả rút về hang động! Vũ khí hạng nặng vị trí, đạn d.ư.ợ.c vị trí, binh lính vị trí! Xạ thủ s.ú.n.g máy theo !"

"Xảy chuyện gì ?" Vệ Liệt hỏi.

"Động vật biến dị đến !" Mộc Cửu Nguyệt vẻ mặt ngưng trọng : "Thực vật biến dị chắc chắn sẽ theo ngay phía . C.h.ế.t tiệt, chẳng rà soát ? Sao vẫn còn cá lọt lưới? Chỉ những kẻ từng ăn thịt mới thu hút động vật biến dị và thực vật biến dị!"

Lận Trăn c.h.ử.i thề một câu, kịp gì thêm, chạy nhanh bố trí.

Đánh trận, là chuyên gia.

Mộc Cửu Nguyệt hít sâu một : "Vệ Liệt, cuộc chiến phòng thủ của chúng bắt đầu !"

Sở trưởng Lâm cũng vội vã chạy tới, vặn cuộc đối thoại của bọn họ, lập tức sầu não : "Mới yên mấy ngày chứ! Sao nhanh như , biến cố nữa ?"

Mộc Cửu Nguyệt an ủi ông: "Ít nhất chứng minh rằng mùa mưa axit cuối cùng cũng sắp qua ."

"Thà cứ tiếp tục mưa còn hơn." Sở trưởng Lâm than thở: "Ít nhất nguy hiểm đến tính mạng."

"Được , đừng than vãn nữa. Chuẩn chiến đấu thôi! Lần kẻ thù của chúng con , mà là động vật thực vật biến dị." Mộc Cửu Nguyệt lập tức hạ lệnh: "Chỗ mưa axit chúng dự trữ , thu cho kỹ . Thứ đó đối với chúng là đòn chí mạng, nhưng đối với động thực vật biến dị là t.h.u.ố.c đại bổ đấy."

Vệ Liệt vội vàng : "Vậy cô mau thu , thu hết gian, như mới an ."

"Được, thu ngay đây." Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: "Đi thôi, chúng việc ."

Toàn bộ căn cứ trong nháy mắt hành động.

Tất cả đấy trở về vị trí của .

Người dân bình thường bộ rút về phòng, tự bảo vệ bản .

Các chiến sĩ đều trận, luân phiên tham gia chiến đấu.

Tất cả vũ khí vị trí, tất cả chiến sĩ sẵn sàng.

Cuộc chiến, hết sức căng thẳng, một chạm là nổ.

Loading...