Mấy vệ sĩ phụ trách bảo vệ sở trưởng Lâm đều đẩy đến ngả nghiêng xiêu vẹo, chứ đừng chi đến bản sở trưởng Lâm.
Sở trưởng Lâm đừng tâm nhãn nhiều, nhưng bản đúng là một con gà yếu nhớt.
Dáng cao, xêm xêm với Mộc Cửu Nguyệt.
Tướng tá gầy, cũng chẳng khác Mộc Cửu Nguyệt là bao.
Chính là một như , ở trong cái thời mạt thế , dựa chính mà cứu bao nhiêu .
Tuy nhiên, đám chỉ nhớ ăn nhớ đòn, chỉ chăm chăm nghĩ đến lợi ích và cái cho bản , suy xét đến lập trường của khác.
Để thể căn cứ Bình Minh, bọn họ ngừng gào thét, dường như chỉ cần kéo sở trưởng Lâm xuống khỏi thần đàn là bọn họ thể chủ .
"Mọi trật tự, !" Sở trưởng Lâm gào đến khản cả cổ, nhưng chẳng ai ông , tất cả đều đang ồn ào nhốn nháo, xô đẩy lẫn .
"Tao cứ căn cứ Bình Minh đấy! Tao vốn là thành phố K, dựa mà cho tao về?"
", chúng yêu cầu về nhà! Đây là nhà của chúng , dựa mà chặn cho chúng ?"
"Có ông tham ô hết vật tư thuộc về chúng ? Biết ngay loại tham quan như ông chẳng ý gì mà!"
"Anh em, đ.á.n.h c.h.ế.t lão ! Lấy vật tư vốn thuộc về chúng !"
", đ.á.n.h c.h.ế.t tên tham quan ! Đoạt căn cứ của chúng !"
Ngay lúc bạo loạn sắp sửa xảy , một viên đạn chút lưu tình b.ắ.n nát đầu gã đàn ông đang gào to nhất, nhảy nhót hăng nhất!
Tuyền Lê
"Á á á á! G.i.ế.c ! G.i.ế.c !" Đám đông lập tức tán loạn.
Sở trưởng Lâm cuối cùng cũng sự bảo vệ của vệ sĩ, khó khăn lắm mới bò lên bờ.
Mộc Cửu Nguyệt lười biếng đỉnh núi, khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa trong tay hề ý định che giấu chút nào.
Cô cầm lấy cái loa lớn, hướng về phía đám tị nạn hô lên: "Tất cả cho rõ đây! Căn cứ Bình Minh, hiện tại do sở trưởng Lâm quản. Muốn căn cứ Bình Minh, hỏi xem tao đồng ý ."
"Mày là ai? Mày là cái thá gì?" Trong đám đông gào lên: "Dựa mà mày quyết định?"
Vèo.
Gã đó b.ắ.n nát đầu.
Những tiếng hùa theo trong nháy mắt im bặt.
Mộc Cửu Nguyệt tiếp tục cầm loa hô: "Dựa việc tao vũ khí, dựa việc những khác trong căn cứ đều lời tao! Hai cái đầu đủ ? Chưa đủ thì tao thể lấy thêm mấy cái nữa. Tao xem thử, còn ai dám nhảy nhót nữa ?"
Đám dân tị nạn lập tức im như ve sầu mùa đông, ai dám mặt nữa.
Bọn họ ngốc.
Trái , còn tinh khôn lắm.
Bọn họ đều là đám theo chủ nghĩa vị kỷ tinh tế nhất.
Khi khu trú ẩn miền Trung hơn nơi , bọn họ bỏ dứt khoát hơn bất cứ ai, chín con trâu cũng kéo .
Giờ khu trú ẩn miền Trung là lừa đảo, đến đó chỉ trâu ngựa, ăn đủ no mặc đủ ấm, còn thể bắt khổ sai, thậm chí tèo bất cứ lúc nào.
Bọn họ phản ứng , vẫn là thành phố K , thành phố K yên , ăn uống chỗ ở, cần lo lắng nguy hiểm tính mạng.
Cho nên mới , tiếp tục hưởng thụ sự ưu đãi .
Tiếc là, chỉ bọn họ não, khác cũng não!
Thật sự tưởng thành phố K là nơi đến thì đến, thì ?
"Nói thật cho mà , sở trưởng Lâm là của tao. Đứa nào dám đ.á.n.h ổng, tao g.i.ế.c đứa đó." Mộc Cửu Nguyệt cầm lấy s.ú.n.g tiểu liên, b.ắ.n "pằng pằng pằng pằng" xuống chân, để một đống vỏ đạn: "Không phục thì lên đây tìm tao!"
Ánh mắt sắc như chim ưng của Mộc Cửu Nguyệt quét qua trường.
Không một ai dám ngẩng đầu thẳng cô.
Trong cái thời đại cá lớn nuốt cá bé , giá trị vũ lực đại biểu cho quyền lên tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-173-can-cu-binh-minh-khong-chua-chap-rac-ruoi.html.]
Bọn họ đều c.h.ế.t, đều sống.
"Tao nể tình bọn bây từng là một phần t.ử của thành phố K mà bỏ qua cho một , cho phép bọn bây ở bên ngoài. Nếu cho thể diện mà cần, thì tao cũng ngại tiễn bọn bây một quả pháo để Tây Thiên thỉnh kinh ." Mộc Cửu Nguyệt đổi sang ống phóng rocket, nhắm ngay những chiếc thuyền bên ngoài.
Vừa mới lộ hàng nóng như , đám dân tị nạn quỳ rạp xuống hết!
"Chúng sai , chúng dám nữa! Nếu mất thuyền thì chúng thật sự còn đường sống ạ!"
"Đại ca, chúng ngay đây! Tuyệt đối dây dưa!"
"Anh trai, thề, tuyệt đối ý tấn công sở trưởng Lâm, chỉ đơn thuần qua đây xem náo nhiệt thôi!"
"Anh ơi, chúng em dám nữa!"
Rào rào.
Đám dân tị nạn đang tụ tập lập tức tản , sợ vị sát thần b.ắ.n thật một quả pháo, khiến bọn họ cả lẫn thuyền cùng lên Tây Thiên.
"Căn cứ Bình Minh chứa chấp rác rưởi!" Mộc Cửu Nguyệt mở miệng : "Muốn căn cứ Bình Minh, trừ khi là nhân tài. Đương nhiên, tao cũng sẽ đuổi cùng g.i.ế.c tận. Chỉ cần bọn bay vớt đồ gì ở bên ngoài, cứ việc giao dịch với căn cứ. Muốn ăn no uống đủ là màn trời chiếu đất, bọn bây tự chọn!"
Đám run rẩy, còn dám tâm tư đen tối nào khác nữa.
Sở trưởng Lâm lau mồ hôi tới, vẻ mặt hổ thẹn : "Làm cô bận tâm ."
"Đây là chuyện nên ?" Mộc Cửu Nguyệt thu vũ khí , dậy rời : "Ông đó, chính là quá mềm lòng."
Sở trưởng Lâm thành cũng do mềm lòng, mà bại cũng do mềm lòng.
Mộc Cửu Nguyệt cảm thấy khá , nếu bên cạnh là một đám lang sói, cô ngược sẽ sinh lòng cảnh giác.
Dù cô cũng gian trong tay, sợ cái gì?
Đằng một màn răn đe mạnh mẽ của Mộc Cửu Nguyệt, phía Vệ Liệt giở trò cũng thuận tiện dễ dàng hơn nhiều.
Dưới sự cổ động của Vệ Liệt, quả nhiên một phần ba lựa chọn chuyển hướng khu trú ẩn Tây Nam.
Hiện tại bộ Đông Đại Quốc, các tỉnh duyên hải miền Đông, duyên hải miền Nam, duyên hải Đông Nam, cho đến bộ khu vực Giang Nam đều chìm trong nước.
Khu trú ẩn miền Trung trở thành đường bờ biển.
Khu trú ẩn thủ đô cũng cách đường bờ biển xa nữa.
Nơi duy nhất còn sừng sững dãy núi, chỉ còn khu trú ẩn Tây Nam, khu trú ẩn Tây Bắc và khu trú ẩn Đông Bắc.
Khu trú ẩn Đông Bắc vì đợt lạnh giá c.h.ế.t quá nhiều , nên tiêu điều chịu nổi. Hơn nữa đợt lạnh tiếp theo phỏng chừng sẽ còn c.h.ế.t nhiều , đều .
Khu trú ẩn Tây Bắc tuy đất rộng thưa, nhưng điều kiện cũng khắc nghiệt, cơ bản vật tư gì.
Khu trú ẩn thủ đô thì đừng nhắc tới nữa, đấu đá nội bộ chỉ là chuyện nhỏ, khi động thực vật biến dị cướp bóc một trận, nổ mấy cuộc nội chiến, còn là nơi ưu tiên hàng đầu nữa.
So sánh như , khu trú ẩn Tây Nam trở thành nơi .
Vệ Liệt chính là tẩy não bọn họ như .
Sau đó đám vốn dĩ đầu óc cũng chẳng bao nhiêu, Vệ Liệt phân tích một hồi như thế, đều cảm thấy lý, bèn dắt díu già trẻ lớn bé, gọi bạn gọi bè, đều chuyển hướng khu trú ẩn Tây Nam.
Còn việc khu trú ẩn Tây Nam nhận , đó là chuyện của bọn họ.
Cứ như , lượng dân tị nạn vây quanh bên ngoài căn cứ Bình Minh, nhân giảm nhiều.
Mặc dù cơn mưa axit, vật tư thể tìm thấy lục địa vô cùng hạn chế, nhưng vẫn một ít, rửa rửa vẫn còn dùng .
Ví dụ như sắt thép, hợp kim nhôm mưa axit ăn mòn, nung chảy vẫn dùng .
Rồi đến mấy tảng đá, đập đập thì thành vật liệu đá, căn cứ cũng thu mua.
Người nào chút giá trị vũ lực thì đ.á.n.h với động thực vật biến dị, kiếm chút thịt về, cũng thể đổi một ít điểm tích lũy.
Dù chỉ cần cần cù một chút, ăn no bụng thì khó, chứ để c.h.ế.t đói thì vẫn .
Hôm nay, Mộc Cửu Nguyệt đang nhàn nhã chơi máy chơi game, thầy Tần ở bên cạnh đang đan áo len, thỉnh thoảng ướm ướm lên Mộc Cửu Nguyệt, bộ dáng năm tháng tĩnh lặng.
Lận Trăn tới đúng lúc , đến mang theo một tin : "Cửu Nguyệt, tìm một xưởng tàu bỏ hoang, bên trong ít tàu lớn, xem thử ?"