Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 181: Bão cát ập đến!
Cập nhật lúc: 2025-12-04 18:39:23
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Cửu Nguyệt : "Sao lợi thế của chứ? Chúng dự trữ, trồng trọt, nghiên cứu phát triển. Động thực vật biến dị cho dù tiến hóa trí thông minh, thì đuổi kịp loài , ít nhất cũng cần vài nghìn năm tiến hóa nữa đúng ? Đến lúc đó, chúng mở thời đại Tinh tế cũng nên?"
Vệ Liệt xong, thế mà cảm thấy lý: "Cũng là khả năng."
"Cho nên lo lắng cái gì chứ! chẳng lo chút nào!" Mộc Cửu Nguyệt tiếp: "Trước thiên tai, vạn vật bình đẳng. Dựa mà loài chúng chịu nạn, còn động thực vật biến dị ? Chúng thậm chí còn thê t.h.ả.m hơn chúng ! Lốc xoáy đến thì chúng thể trốn trong hang động, còn động vật thực vật biến dị thì trốn kiểu gì? Thể xác càng to lớn thì càng hứng chịu lực tác động lớn mà thôi!"
"Hửm, cũng đúng." Vệ Liệt bình tĩnh : "Cửu Nguyệt, ngờ cũng lúc cô chịu động não đấy!"
Đáp là một quả táo do Mộc Cửu Nguyệt ném tới.
" cảm thấy điều chúng cần lo lắng tiếp theo là bão cát và lốc xoáy, động thực vật biến dị ngược là đối tượng ưu tiên cần xem xét." Mộc Cửu Nguyệt nghiêm túc : "Lần ngoài, thấy thế giới bên ngoài về cơ bản mưa axit ăn mòn đến mục ruỗng . Chỉ cần một trận gió lớn là thể gây tai họa."
Vệ Liệt cũng trở nên nghiêm túc: "Cô đúng. tìm Sở trưởng Lâm ngay đây, gia cố bộ cửa nẻo."
"Số vật liệu mang về , vặn thể dùng tới." Mộc Cửu Nguyệt : "Hy vọng thể thuận lợi vượt qua kiếp nạn ."
Hiệu suất việc của Sở trưởng Lâm cao, ngay lập tức đem thép mà Mộc Cửu Nguyệt mang về tiến hành nung chảy, dùng phương thức rèn đúc nguyên thủy nhất để cửa sổ, cửa chính và lưới chống cát.
Hết cách , trận mưa axit, bộ dây chuyền sản xuất cơ giới hóa cầu đều tiêu tùng, thợ thủ công truyền thống bỗng chốc trở thành "bánh bao thơm" săn đón.
Những sản phẩm công nghiệp từng rẻ như cho, nay đều trở thành hàng hot.
Trong Căn cứ Bình Minh, việc cưới xin giữa những dân thường, nếu ai thể bỏ một bộ "Tứ đại kiện" chỉnh gồm: trọn bộ chăn ga gối đệm, trọn bộ bát đũa ăn cơm, trọn bộ đồ dùng vệ sinh cá nhân, và 400 điểm tích lũy, thì đó đều là những đối tượng xem mắt cực kỳ đắt giá, bà mối xung quanh sẽ chủ động tới cửa mai.
Thế nhưng, dù điều kiện khó khăn như , Sở trưởng Lâm vẫn chỉ dùng ba ngày để xong cửa nẻo cho tất cả các hang động, thành tích thể là vô cùng xuất sắc, thậm chí đáng để tự hào.
Ngày thứ hai khi lắp đặt xong cửa nẻo, Mộc Cửu Nguyệt đỉnh núi, ngừng về phía xa.
Đột nhiên cơ thể cô căng cứng, đầu hét lớn một tiếng: "Tất cả , về hang động! Nhanh! Bão cát sắp tới !"
Giây tiếp theo, đường chân trời phía xa, cát vàng cuồn cuộn, ầm ầm lao tới!
Những đang việc bên ngoài sợ hãi đầu bỏ chạy.
Những sống sót hiện tại, cái khác thể giỏi, nhưng chạy trốn thì đều là hạng nhất.
Ngay khi tất cả bỏ chạy, một đứa bé chừng bốn năm tuổi bất ngờ dòng va ngã xuống đất, mắt thấy sắp giẫm đạp lên.
Mộc Cửu Nguyệt chợt tung nhảy lên, thực hiện một cú xoạc trượt, lao đến mặt đứa bé, ôm gọn nó lòng, lăn ngay tại chỗ xa một đoạn, mãi cho đến khi thoát khỏi đám đông mới dừng .
"Có ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.
"Cảm ơn chị." Cậu bé dùng giọng non nớt ngây thơ cảm ơn: "Chị ơi, chị ngầu thật đấy!"
"Tại gọi chị là ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.
"Vì là chị mà!" Cậu bé mờ mịt trả lời: "Tại gọi là ạ?"
Mộc Cửu Nguyệt ha ha, nhịn hôn lên má bé một cái, giao nó cho đang hớt hải chạy tới tìm con.
"Cảm ơn, cảm ơn cô!" Mẹ của bé xúc động đến mức suýt quỳ xuống mặt Mộc Cửu Nguyệt.
Mộc Cửu Nguyệt ngăn cô : "Trẻ con thời mạt thế, sống sót dễ dàng. Sau cẩn thận hơn chút."
"Vâng ."
"Đi ." Mộc Cửu Nguyệt thuận tay nhét một gói khô bò lòng đứa bé, tiêu sái xoay rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-181-bao-cat-ap-den.html.]
Cậu bé ngây bóng lưng Mộc Cửu Nguyệt thật lâu thật lâu. Mới chỉ bốn tuổi, nhưng trong lòng bé dựng lên một ngọn núi cao, khiến cả đời về cũng thể nào quên.
Mộc Cửu Nguyệt kiểm tra tất cả các đỉnh núi, thấy lưới chống cát đều lắp đặt chắc chắn, lúc mới đầu chạy về.
Cát vàng đuổi tới nơi, quất mặt mũi thể đau rát.
Mộc Cửu Nguyệt quan tâm đến những thứ đó, dùng khăn quàng cổ bịt kín mũi miệng, một đường chạy thục mạng.
Trong khoảnh khắc khi cát vàng nuốt chửng lấy cô, cô lăn một vòng đất, lao trong hang động.
Cánh cửa lớn nhanh chóng đóng , chặn cát vàng đang tàn phá bừa bãi ở bên ngoài.
Gió kẹp theo cát vàng, điên cuồng tạt cửa sổ, đập cửa tạo những tiếng thình thình thình thịch.
"Sức gió , e là cấp 10 nhỉ?" Có lo lắng lên tiếng.
"Chắc cỡ đó." Có đáp: "May mà căn cứ chúng chuẩn đầy đủ từ , cái mà ở ngoài trời, e là cũng thổi bay mất."
"Vậy những sống ở bên ngoài căn cứ thì ?"
Tiếp đó là một bầu khí trầm mặc.
Đến nước , thật sự là sống c.h.ế.t phú quý tại thiên, dựa vận may của mỗi .
Tuyền Lê
Tất cả cũng đều hiểu , sống sót trong mạt thế thì buộc đoàn kết, chỉ đoàn kết mới hy vọng qua màn.
Đơn thương độc mã, chẳng ai thể chống đỡ nổi.
Mộc Cửu Nguyệt trở hang động, rũ sạch cát , phì phì nhổ mấy ngụm cát.
"Trận bão cát đến cũng nhanh quá chứ?" Lão Hầu bưng cơm nước , lo lắng sốt ruột : "Thời tiết kiểu , sống đây?"
"Nên sống thế nào thì sống thế ." Mộc Cửu Nguyệt súc miệng, xuống là bắt đầu ăn, ăn : "Thật trận bão cát cũng chuyện . Đám động thực vật biến dị cũng nên nếm mùi đòn roi của thiên tai một chút, đỡ cho chúng nó ngày nào cũng dương dương tự đắc mặt loài ."
Lão Hầu ngẫm nghĩ, hình như cũng lý thật.
Vệ Liệt từ bên ngoài , thấy Mộc Cửu Nguyệt đang ăn cơm nên dứt khoát mở miệng, đợi Mộc Cửu Nguyệt ăn xong .
"Có chuyện gì, ." Mộc Cửu Nguyệt ăn loáng một cái hết sạch một bát tô lớn cơm trộn nước thịt kho tàu, cộng thêm một phần vịt và một cái bánh cuốn, thỏa mãn vỗ vỗ bụng.
"Khu trú ẩn miền Trung sắp cử đại diện đến, tiến hành giao dịch chính thức với chúng ." Vệ Liệt : "Cô thấy thể giao dịch ?"
"Tại ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi ngược : "Khu trú ẩn miền Trung hiện tại còn bao nhiêu dân ?"
"Tính cả những sống sót ngoài thành, tổng cộng còn hơn một ngàn hai trăm vạn (12 triệu) ." Vệ Liệt trả lời: "Kể từ động thực vật biến dị tàn sát một nửa khu trú ẩn, đám tiền coi như khôn , cũng chút tình hơn, cho phép sống sót ngoài thành trong thành lánh nạn."
Mộc Cửu Nguyệt hừ lạnh một tiếng: "Bọn họ là sợ đám dân tị nạn ngoài thành biến thành thức ăn và vật nuôi cấy cho động thực vật biến dị, ngược ăn thịt bọn họ thì ! Cũng chỉ là một lũ nhát gan mà thôi! Người đại diện là ai? Muốn giao dịch cái gì với chúng ?"
"Bột lân chúng nghiên cứu , từ khi kiểm nghiệm hiệu quả xong, ít đến mua. Tin tức truyền đến khu trú ẩn miền Trung, bên đó cũng . Theo quy tắc, giao dịch bằng vàng." Vệ Liệt đến đây, đột nhiên .
Nụ khiến Mộc Cửu Nguyệt chút rợn .
"Còn gì nữa?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.
"Cô đoán xem, đại diện của khu trú ẩn miền Trung là ai?" Vệ Liệt nháy mắt đầy tinh quái.
"Ai?" Trong lòng Mộc Cửu Nguyệt dâng lên một dự cảm chẳng lành.
"Vu Thế." Vệ Liệt trả lời đầy vẻ trêu chọc: "Ngạc nhiên ? Bất ngờ ?"