Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 187: Đối đầu với cá mập

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-05 10:14:27
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần xuất hành , Mộc Cửu Nguyệt là chủ lực, của Lận Trăn mới .

Các trai ai nấy đều cường tráng, động tác nhanh nhẹn, trật tự, răm rắp theo mệnh lệnh.

Trong tình cảnh vệ tinh, bọn họ dùng phương thức nguyên thủy nhất, điều khiển tàu hộ vệ tiến về phía .

Mộc Cửu Nguyệt cứ thế khoanh tay, thong dong dạo boong tàu, tiện thể khen ngợi mấy trai bên cạnh vài câu.

Lận Trăn cầm bản đồ tới tìm cô, phát hiện cô đang buồn chán xổm ở đó xem khác việc.

"Cửu Nguyệt!" Lận Trăn gọi một tiếng, Mộc Cửu Nguyệt chạy : "Sao thế?"

"Tấm bản đồ là Vệ Liệt đưa cho , tuy là vẽ tay nhưng vẫn thể địa hình quanh đây." Lận Trăn lo lắng : "Mực nước liên tục dâng cao, diện tích nước biển mở rộng thêm một bước, chúng nên lên kế hoạch cho lộ trình tháo chạy ? Cô chỗ xem, địa thế khá dốc, cũng là nơi dễ khiến tàu thuyền mắc cạn, chúng ..."

"Để xem." Mộc Cửu Nguyệt đưa tay nhận lấy tấm bản đồ đơn sơ, liếc mắt : "Lộ trình nhất là qua Khu trú ẩn Miền Trung, đó chuyển sang đường bộ, thẳng về hướng Tây Bắc. Thứ hai là mượn đường từ hướng Tây Nam, thẳng đến cao nguyên Thanh Tạng. Bất kể đường nào cũng khó . Con đường thứ nhất dễ đụng độ động thực vật biến dị, con đường thứ hai dễ đụng độ sinh vật biển biến dị."

"Quả thực như ." Lận Trăn ưu sầu : "Tiếc là thể bay hết qua đó."

"Máy bay thì chở bao nhiêu ? Hơn nữa, tiền nhiên liệu thôi cũng trả nổi." Mộc Cửu Nguyệt lắc đầu: "Chưa kể trung còn đàn chim biến dị, con nào con nấy hung tàn thua gì động vật biến dị mặt đất, máy bay một khi tấn công thì tất cả đều c.h.ế.t."

" ." Lận Trăn thở dài một tiếng, : "Sở trưởng Lâm bảo , bảo tranh thủ thời gian luyện binh, thể sơ tán bất cứ lúc nào. Nghĩ tới mà thấy nỡ, Căn cứ Bình Minh gầy dựng bao lâu nay, cứ như nhà ."

Mộc Cửu Nguyệt nghiêng đầu : "Ai mà chẳng thế? mạt thế, nhà?"

Hai đang chuyện thì thấy lớn tiếng chạy tới báo cáo: "Báo cáo căn cứ trưởng, phát hiện đàn cá mập!"

Lận Trăn và Mộc Cửu Nguyệt lập tức bỏ bản đồ xuống, cùng xoay ngoài.

Một đàn cá mập đang vây chặt lấy chiếc tàu hộ vệ trọng tải ba bốn ngàn tấn giữa.

Mà đàn cá mập đó, con nào con nấy to lớn đến mức vô lý, vẻ ngoài đều là những biến thể quỷ dị như .

"Thật đáng sợ!" Lận Trăn kìm lẩm bẩm: "Nếu tận mắt thấy, thật dám tin thể biến dị thành cái dạng ."

Mộc Cửu Nguyệt trầm mở miệng: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, Lận Trăn, từ giờ trở , mỗi phút mỗi giây đều sẽ đảo lộn nhận thức của . Trận chiến , giao cho đấy!"

Ánh mắt Lận Trăn dần trở nên sáng rõ.

Anh gật đầu với Mộc Cửu Nguyệt, xoay cầm lấy bộ đàm bắt đầu chỉ huy chiến đấu.

Từng quả đạn pháo, ngư lôi chút lưu tình trút xuống đàn cá mập.

Trong tình huống cung cấp đạn d.ư.ợ.c giới hạn, cũng chỉ miễn cưỡng đ.á.n.h hòa với đối phương.

Đủ thấy sự to lớn và sức mạnh của đàn cá mập.

Mộc Cửu Nguyệt tuy tay, nhưng vẫn luôn quan sát chặt chẽ sự đổi của đàn cá mập.

Đợi đến khi đàn cá mập xuất hiện thương vong lớn, Mộc Cửu Nguyệt lập tức mở miệng nhắc nhở Lận Trăn: "Đổi đạn mưa axit!"

Giây tiếp theo Lận Trăn truyền đạt mệnh lệnh: "Tất cả , đổi đạn mưa axit, nhắm vết thương mà bắn!"

Đùng đùng đùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-187-doi-dau-voi-ca-map.html.]

Từng quả đạn mưa axit b.ắ.n , những con cá mập vốn đang bám riết lấy tàu hộ vệ buông lập tức đ.á.n.h rối loạn đội hình.

Tính ăn mòn của mưa axit chuyện đùa.

Đám cá mập lập tức đau đớn lăn lộn ngừng trong nước, còn sức lực đuổi theo chặn đường tàu hộ vệ nữa.

Nhân cơ hội , tàu mở hết mã lực điên cuồng tiến về phía , chạy suốt hơn nửa tiếng đồng hồ mới cắt đuôi đàn cá mập.

Mộc Cửu Nguyệt màng nghỉ ngơi, như một cơn gió nhanh chóng bổ sung đạn d.ư.ợ.c cho các trai.

Tuyền Lê

Trận chiến bọn họ tiêu hao ít.

Mộc Cửu Nguyệt bổ sung xong đạn d.ư.ợ.c liền phát cơm hộp cho từng , thuận tiện vỗ vai khích lệ bọn họ: "Vất vả , vất vả !"

Lúc , mở miệng : "Chúng g.i.ế.c nhiều cá mập như mang về con nào, thật là đáng tiếc!"

Mộc Cửu Nguyệt sờ cằm, đăm chiêu gật đầu: "Quả thực là chút đáng tiếc."

"Dừng , cô mau dập tắt ngay cái ý nghĩ nguy hiểm đó cho !" Lận Trăn dở dở : "Nếu là một hai con, chúng gì cũng mang chiến lợi phẩm về. chỗ cá mập đó một hai con, cũng mười con tám con, mà là cả ngàn con! Không sống nữa ! Mà dám nhặt xác!"

"Hầy !" Mộc Cửu Nguyệt đập bàn: "Thế nên mới càng tiếc!"

Lúc lên tiếng: "Nói chứ, cá mập biến dị đều ăn , trứng cá mập biến dị ăn ?"

"Hả?" Mộc Cửu Nguyệt lập tức còn buồn bực nữa, mắt sáng lên: "Tư duy đấy! Hay là, chúng một vụ đ.á.n.h úp hang ổ nữa nhỉ? Chúng mang hết đống trứng đó về, để bọn họ nghiên cứu xem ăn , nếu ăn thì thêm món. Nếu ăn thì ném hết lò thiêu."

Lận Trăn suy nghĩ lâu, : "Cô cũng động lòng đấy! Có điều, Cửu Nguyệt , cô cứ thích đ.á.n.h úp hang ổ thế. Cô cũng đỉnh thật đấy!"

"Đỉnh thì đỉnh chứ! Được lợi là !" Mộc Cửu Nguyệt ăn cơm hộp : "Chúng một chuyến, nào là nhiên liệu nào là vũ khí, tốn cái giá lớn như mà chỉ g.i.ế.c vài con cá mập, còn mang về , lỗ bao nhiêu! Chúng ăn lỗ vốn!"

" quyết định ! lên đảo! đ.á.n.h úp hang ổ bọn chúng!" Mộc Cửu Nguyệt chốt hạ: "Quy tắc cũ, các yểm trợ cho , cầm chân đám cá mập đó, sẽ trộm hết đống trứng cá đó!"

Những khác nhao nhao đầu Lận Trăn.

Người dẫn đội là Lận Trăn, quyết định, Mộc Cửu Nguyệt cũng theo .

Đón nhận ánh mắt mong chờ của , Lận Trăn suy tính lâu mới đưa quyết định: "Tất cả lấy an đầu! Không ham chiến!"

Mộc Cửu Nguyệt toét miệng , giơ nắm đ.ấ.m cụng tay với Lận Trăn: "Có các ở đây, yên tâm trăm phần trăm!"

Lận Trăn bất đắc dĩ cụng tay với cô.

Thảo nào quên mất cô thực là con gái, cái vẻ dã tâm bừng bừng, điên cuồng gây chuyện, còn kiêu ngạo bất tuân thế , giống con gái chỗ nào chứ!

Tàu hộ vệ cuối cùng cũng tới địa điểm cách hòn đảo xa.

Mộc Cửu Nguyệt cầm ống nhòm kỹ một vòng, : "Ái chà chà, đúng là sống lâu mới thấy, thật sự là cá mập đẻ trứng! coi như thấy tận mắt hiện trường

Tốc độ tiến hóa của đám cá mập đó nhanh thật đấy! Đã thể rời khỏi mặt nước trong thời gian ngắn để lên đảo nhỏ đẻ trứng. Theo tốc độ , chắc sinh sôi thêm vài thế hệ nữa là thể thoát ly mặt nước, lên lục địa sinh sống . Ông trời đúng là cho đường sống! Thật sự là ép con đường c.h.ế.t mà."

Lận Trăn cũng thấy cảnh tượng , sắc mặt chút ngưng trọng: "Việc còn nghiêm trọng hơn chúng phỏng đoán. Sao thể tiến hóa nhanh như ?"

Mộc Cửu Nguyệt nhướng mày: "Hoa Đế Vương còn thể tiến hóa bộ não, cá mập tiến hóa khả năng cạn dường như cũng tính là quá đáng lắm nhỉ?"

Loading...