Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 191: Nghiện trộm nhà rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-06 06:27:36
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở trưởng Lâm nghiêm túc : " thật đấy. Khu trú ẩn miền Trung đoàn kết như bên . Bọn họ giống hệt đám quân phiệt, mạnh ai nấy lo. Người nào giá trị thì giữ , kẻ vô dụng sẽ vứt bỏ thương tiếc. chúng thì khác, chúng cố gắng đưa tất cả cùng . Dù là già trẻ nhỏ, ai cũng ý nghĩa và giá trị sống của riêng . Rất nhiều già sở hữu trí tuệ sinh tồn phong phú, thậm chí nhiều từng nếm trải bao cay đắng của thời đại , chúng ngược còn học hỏi họ cách sống sót trong cái thời đại còn công nghệ cao ."

"Ừ ừ." Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: " cũng bảo là đồng ý , ông cần giải thích nhiều thế."

Sở trưởng Lâm gượng gạo, đáp: " chẳng sợ cô chê họ là gánh nặng, mang theo ?"

Mộc Cửu Nguyệt thẳng thắn: "Với điều kiện tiên quyết là gây nguy hiểm đến tính mạng của , ngại cứu thêm một . nếu chuyện đó đe dọa đến an nguy của , thì chắc chắn sẽ chút do dự mà chọn ưu tiên bảo vệ bản ."

" , hiểu mà." Sở trưởng Lâm vội vàng : "Chúng đều giống cả thôi, cố gắng hết sức thể, còn theo ý trời."

"Vậy ông định từ chối lời mời của khu trú ẩn miền Trung thế nào? Ông từ chối họ, sợ họ cắt đứt giao dịch với chúng ? ông nhiều bánh rau, chuẩn bán giá cao cho bọn họ mà." Mộc Cửu Nguyệt thắc mắc.

"Tại từ chối? Cứ lờ trả lời là xong, hoặc cứ bảo là để cân nhắc thêm. Còn cân nhắc đến bao giờ, kết quả cân nhắc , chẳng đều do chúng quyết định ?" Sở trưởng Lâm ngạc nhiên đáp : "Dù thì ba thế lực ở khu trú ẩn miền Trung cũng thật lòng kết đồng minh với chúng , chẳng qua chỉ là bằng mặt bằng lòng thôi."

"Ha ha ha ha ha, lắm." Mộc Cửu Nguyệt nhịn mà bật : "Ông thấu đáo thật đấy!"

"Không thấu đáo thì giúp cô quản lý cái căn cứ ?" Sở trưởng Lâm lầm bầm một câu, tiếp: "Còn chuyện nữa, trứng cá mập cô mang về , vì ưa chuộng quá nên mấy ngày nay bán nhiều . Cô xem liệu thể kiếm thêm một ít nữa ?"

"Kiếm thêm ?" Mộc Cửu Nguyệt sờ sờ cằm, đăm chiêu: "Cũng . Chỉ đám cá mập dạo chăm chỉ đẻ trứng thôi."

Bầy cá mập vốn dĩ mang mộng bá chủ đại dương, lúc vẫn hề rằng cái "thứ lươn lẹo" bắt đầu nhăm nhe đến con cháu chút chít của chúng nó. Hại chúng nó mất tư cách xưng bá đại dương thì chớ, giờ còn khiến chúng nó tuyệt tự tuyệt tôn!

Mộc Cửu Nguyệt lén lút tìm Lận Trăn, ý tưởng "vớt" thêm một mẻ trứng cá mập nữa.

Phản ứng đầu tiên của Lận Trăn là từ chối, phản ứng thứ hai là cân nhắc, và phản ứng thứ ba là... triển luôn.

Sở dĩ thái độ đổi nhanh như chong chóng thế là vì mớ trứng cá mập đó kiếm lời quá khủng khiếp!

Cái đám "tiền nhiều não ít" ở khu trú ẩn miền Trung cũng nghĩ cái gì mà đặc biệt mê mẩn khẩu vị của trứng cá mập. Từ khi nếm thử một , bọn họ liền gia tăng đơn đặt hàng.

Vốn dĩ Mộc Cửu Nguyệt dự tính trứng thể ăn trong hai, ba năm, kết quả khu trú ẩn miền Trung quét sạch một nửa kho hàng trong nháy mắt.

Đám giàu đó đúng là ăn thật!

mà ai thể từ chối sự cám dỗ chói lòa của vàng ròng chứ?

Nhất là khi Lận Trăn gian của Mộc Cửu Nguyệt cần lượng lớn vàng để duy trì, hơn nữa vàng càng nhiều thì sản vật bên trong càng phong phú, nên còn khao khát kiếm tiền hơn cả cô!

Căn cứ Bình Minh sớm đào sạch sẽ cái mỏ vàng bé tẹo của , bây giờ vàng thì chỉ còn cách trao đổi với khác.

Mặc dù bọn họ "cạo" một lớp da của khu trú ẩn miền Trung.

chút da lông đó so với quy mô khổng lồ của miền Trung thì chẳng thấm , chỉ như muối bỏ bể!

Đặc biệt là đợt bùng phát của động thực vật biến dị, khu trú ẩn miền Trung c.h.ế.t mất một nửa dân . Những c.h.ế.t đó để ít di sản, mà trong đống di sản đó chắc chắn nhiều vàng!

Không kiếm hết vàng đó về túi, bọn họ ngủ cũng ngon giấc!

"Hay là, thêm phát nữa?" Lận Trăn ngẫm nghĩ một chút chốt hạ: "Dù thì nhất lạ nhì quen! Quất!"

Thế là ba ngày , Lận Trăn dẫn theo đội hình cũ, kéo theo Mộc Cửu Nguyệt lặng lẽ trở hòn đảo nhỏ .

Lần kiểu gióng trống khua chiêng nữa, mà là lén lút, một tiếng động. Mộc Cửu Nguyệt chèo một chiếc thuyền con lên bờ.

Bọn họ quan sát kỹ quy luật hoạt động của bầy cá mập.

Hàng ngày cứ đến 11 giờ đêm là thời điểm tất cả cá mập về đáy biển để săn mồi, cũng là lúc chúng nạp năng lượng.

Cơ bản là chúng sẽ xuất hiện đảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-191-nghien-trom-nha-roi.html.]

, Mộc Cửu Nguyệt hai tiếng đồng hồ để càn quét hòn đảo.

Lần Mộc Cửu Nguyệt cũng chẳng thèm chôn mìn, chỉ đơn thuần là "trộm nhà".

Mới mấy ngày trôi qua, lũ cá mập đẻ ít trứng, nhưng so với lớp trứng dày cả thước thì bây giờ chỉ còn một lớp mỏng dính.

Thật là chua xót.

Tuy nhiên, ít cũng cái lợi của ít, đó là thu hoạch nhanh.

Mộc Cửu Nguyệt "vắt chân lên cổ" chạy như bay, đến tha cho bất kỳ quả trứng nào đến đó, tất cả đều vèo vèo vèo chui tọt kho hàng trong gian.

Làm xong phi vụ , cô thậm chí còn dư sức san phẳng đường đảo, tiện cho ghé thăm tiếp tục trộm nhà.

Mộc Cửu Nguyệt lẳng lặng thuyền, đó chờ lũ cá mập ăn uống no say chuẩn lên bờ đẻ trứng.

Các bà cá mập hòn đảo trống huơ trống hoác, phát những tiếng gào thét câm lặng trong tuyệt vọng.

Nếu dịch sang tiếng loài , chắc là đang c.h.ử.i thề cực gắt, c.h.ử.i bậy lắm luôn.

Tuyền Lê

Mộc Cửu Nguyệt dùng ống nhòm lũ cá mập tập thể phát điên, lập tức ha ha ha đầy khoái trá.

Cái trò trộm nhà , dễ gây nghiện thật đấy!

Khiến cô cứ nhịn , cách vài ngày đến một mẻ.

Những ngày tiếp theo, cứ cách mười ngày nửa tháng, Mộc Cửu Nguyệt cùng Lận Trăn ghé thăm một .

Chiến thuật mỗi đều khác .

Có lúc là "minh tu sạn đạo, ám độ trần thương", lúc là "bạch y độ giang", lúc là "vây điểm diệt viện".

Tóm trí tuệ của nhân loại là vô hạn, và chiến thuật của Lận Trăn là thiên biến vạn hóa.

Một tháng , khi Mộc Cửu Nguyệt và Lận Trăn đến trộm nhà nữa, họ phát hiện cả hòn đảo trống trơn, một con cá mập cũng thấy .

"Thế là tình huống gì đây?" Mộc Cửu Nguyệt khó hiểu hỏi.

"Chắc là chúng trộm nhà đến sợ mất mật , nên dứt khoát chuyển nhà luôn chứ ." Lận Trăn trả lời.

"Vậy chẳng chúng hết trứng cá mập để trộm ư?" Mộc Cửu Nguyệt chân thành đặt câu hỏi.

"Cô cứ nghịch ngợm cho lắm ." Lận Trăn bất lực xoa xoa cái đầu nhỏ của Mộc Cửu Nguyệt: "Có thể ép một bầy cá mập chuyển nhà vì ăn sạch trứng, chắc đời chỉ mỗi !"

"Ha ha ha ha ha. chúng cũng thể về tay đúng ? Tiền xăng dầu một chuyến đắt lắm." Mộc Cửu Nguyệt : "Rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, cứ thả lưới , vớt gì thì vớt."

"Được thôi."

Chuyến lẽ là chuyến lỗ vốn nhất từ đến nay.

Lúc bọn họ về, chỉ thu một lớp cá mỏng dính, thể là lỗ chỏng gọng.

Thế nhưng Mộc Cửu Nguyệt về đến nơi thì nhận một tin tức khiến cô rơi thế tiến thoái lưỡng nan.

Vu Thế ở khu trú ẩn miền Trung cho gửi thư đến.

Trong thư rằng bọn họ phát hiện một ngôi mộ cổ chôn vùi trong đống cát, qua thăm dò thì bên trong khả năng cao là chứa nhiều vàng bạc và vật phẩm quý giá. Hắn mời Mộc Cửu Nguyệt cùng tham gia hoạt động "đào mộ" , vàng kiếm sẽ chia đôi.

Mộc Cửu Nguyệt gian tiêu hao hơn một nửa vàng, trong lòng bắt đầu rục rịch.

Có nên xem thử nhỉ?

Loading...