Từ đỉnh đầu truyền đến tiếng s.ú.n.g lác đác, đặc biệt rõ ràng trong gian mộ thất.
Rõ ràng là đội của Vu Thế hoặc Tề Gia Gia, chắc hẳn họ đụng độ với sinh vật nào đó.
Mộc Cửu Nguyệt càng trở nên thận trọng hơn. Cô ngậm đèn pin trong miệng, lấy từ trong túi một quả l.ự.u đ.ạ.n mini, ngón tay giữ chặt chốt, sẵn sàng tiêu diệt mục tiêu bất cứ lúc nào.
Tay cô cầm ngược con d.a.o găm, thủ thế sẵn sàng tấn công.
Những phía thấy cũng theo, ai nấy đều giống như Mộc Cửu Nguyệt, duy trì cảnh giác cao độ, bước chân nhẹ nhàng tiến về phía .
Sột soạt, sột soạt.
Đột nhiên một loạt âm thanh vụn vặt vang lên từ đầu.
Ánh đèn pin lập tức chiếu tới.
Chỉ thoáng qua, khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy trần và vách tường, từ lúc nào bò đầy những con rết khổng lồ, ước chừng dài từ một đến ba mét.
Rết bình thường khó lớn đến mức , vì chỉ một cách giải thích: Đàn rết biến dị.
Đám rết ngang nhiên chiếm lĩnh bộ trần nhà, qua đó thì bắt buộc băng qua đàn rết.
chẳng ai dám đảm bảo lũ rết ăn thịt .
Mộc Cửu Nguyệt thu d.a.o găm , lấy thêm vài quả l.ự.u đ.ạ.n mini , hạ giọng : "Chúng cố gắng đừng kinh động đến chúng. Một khi phát hiện, hãy dùng l.ự.u đ.ạ.n oanh tạc ngay! Cố gắng kéo giãn cách với chúng hết mức thể."
"Được."
Mộc Cửu Nguyệt phát cho mỗi mười mấy quả l.ự.u đ.ạ.n mini.
Thứ kích cỡ chỉ bằng quả bóng golf, một thể mang theo lượng lớn, tiện lợi dễ dùng.
"Đi." Mộc Cửu Nguyệt dẫn đầu, hình nhanh chóng băng qua lối .
Những phía bám sát gót, rời nửa bước.
Tuy nhiên, trong tình huống , nếu gì bất ngờ thì kiểu gì cũng sẽ xảy chuyện bất ngờ.
Vị chuyên gia cùng họ thể lực theo kịp, đến khi tụt phía thì vô tình trượt chân, đạp rơi một tảng đá vụn.
Tảng đá rơi xuống trúng ngay vách tường, đập một con rết khổng lồ.
Lũ rết đồng loạt đầu về phía vị chuyên gia, dường như tỏ vẻ hài lòng với mấy món "thức ăn" tự dâng đến tận miệng .
Mặt vị chuyên gia cắt còn giọt máu: "Xong đời !"
"Xong cái gì mà xong, mau chạy theo!" Lận Trăn túm lấy cổ áo vị chuyên gia, lôi xềnh xệch về phía .
Cùng lúc đó.
Tuyền Lê
Những quả l.ự.u đ.ạ.n mini trong tay nhóm Mộc Cửu Nguyệt đồng loạt ném .
Bùm bùm bùm bùm.
Lựu đạn nổ tung tức thì, găm đàn rết khổng lồ, kích thích lũ rết điên cuồng phát những tiếng vo ve quỷ dị.
Rết bình thường sẽ phát tiếng động.
đám rết rõ ràng tiến hóa dây thanh quản, âm thanh sắc nhọn chói tai, kích thích màng nhĩ đau nhói.
"Chuyên gia, mau xem, bức tường phá ?" Mộc Cửu Nguyệt kéo vị chuyên gia , chỉ một vách tường hỏi: "Nếu nổ thì gây sập hầm ?"
Vị chuyên gia chật vật vững, nhanh chóng quan sát một vòng chỉ vài vị trí: "Chỗ , chỗ , và cả chỗ thể nổ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-194-dan-ret-bien-di.html.]
Mộc Cửu Nguyệt buông ông , với Lận Trăn: "Mọi chạy , đoạn hậu! Nhanh lên!"
Lận Trăn chút do dự, dẫn cắm đầu chạy thục mạng bên trong.
Mộc Cửu Nguyệt lấy t.h.u.ố.c nổ mini chuẩn sẵn từ trong gian , dán lên những vị trí chuyên gia chỉ, châm ngòi ba chân bốn cẳng bỏ chạy!
Bùm bùm bùm!
Sau lưng vang lên tiếng nổ lớn.
Vụ nổ kịch liệt gây chấn động tường thành, những tảng đá lớn thi rơi xuống, lấp kín lối .
Thuận thế chặn sự truy sát của lũ rết khổng lồ.
Đàn rết lớp lớp chồng lên , cố gắng chui qua các khe hở giữa những tảng đá.
hình chúng quá lớn, con nhỏ nhất cũng dài cả mét, rộng nửa mét, dễ dàng chui qua khe đá chuyện dễ dàng.
Thế nên lũ rết chỉ đành ở đó rít gào ầm ĩ, nguyền rủa đám "thức ăn" điều .
Nhóm Mộc Cửu Nguyệt chạy trốn điên cuồng, lúc chẳng còn quan tâm đường xá gì nữa, cứ thấy chỗ nào chạy là chạy.
Chạy một hồi, họ vô tình đến gần chủ mộ thất.
Cả nhóm mệt lử bệt xuống đất, thở hồng hộc.
"Chúng chạy đến ?" Có lên tiếng hỏi, liền sang vị chuyên gia.
Chuyên gia sờ sờ vách tường, vẽ vẽ tính toán đất một hồi : "Chúng hiện lệch khỏi phòng bồi táng và đang ở gần chủ mộ thất. Đi hướng là chủ mộ thất. Đi hướng ngược là về phòng bồi táng."
"Dựa phân tích kết cấu và chất liệu, thể xác định đây là mộ thời Hán. Thân phận chủ mộ thấp, hoặc là hậu duệ hoàng thất hoặc là chư hầu một phương."
Chuyên gia phân tích: "Đồ tùy táng chắc chắn nhiều, nên quy mô phòng bồi táng sẽ kém chủ mộ thất ."
"Ngôi mộ từng đột nhập, nên khó trong phòng bồi táng còn bao nhiêu thứ. chủ mộ thất lẽ mở , tạm thời vẫn còn nguyên vẹn."
Mộc Cửu Nguyệt gật đầu : " cùng quan điểm với Vu Thế. Rất thể Cao Ức từng đây và giấu một lượng vàng nhỏ trong phòng bồi táng. Vệ Liệt từng kể với , mạt thế Cao Ức là một phú thương nổi tiếng, hắc bạch lưỡng đạo đều ăn sạch, từng ít việc mờ ám khác. Hắn vốn xuất là ông chủ mỏ than, lúc đào khoáng tiện tay trộm cái mộ cũng chẳng chuyện lạ gì."
"Nên cô nghi ngờ Cao Ức động đến chủ mộ thất mà giấu vàng ở phòng bồi táng?" Lận Trăn hỏi.
Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: " đoán , thấy ?"
"Có lẽ chủ mộ thất cấm chế gì đó khiến tạm thời ." Lận Trăn suy nghĩ : "Hơn nữa chủ mộ thất cũng là nơi nguy hiểm nhất. Cao Ức vì an nên mới động đến nó."
"Có khả năng đó." Mộc Cửu Nguyệt : "Chúng đến đây cầu tài chứ để khảo cổ. Vì , đề nghị bỏ qua chủ mộ thất, cứ nhắm thẳng phòng bồi táng mà , thấy thế nào?"
"Để chắc ăn, đồng ý với cô." Lận Trăn biểu thị thái độ.
Chuyên gia cũng : "Hiện tại động thực vật biến dị quá nhiều, mức độ nguy hiểm tăng cao. Chúng chỉ vài , quả thực nên mạo hiểm. Chỉ là, chúng động đến chủ mộ thất nghĩa là hai nhóm sẽ động! Ngộ nhỡ họ xông thẳng đó gây chuyện thì ?"
Sắc mặt Mộc Cửu Nguyệt đổi: "Nói đúng lắm! Suýt nữa thì quên mất hai nhóm ."
"Cho nên chúng tốc chiến tốc thắng, ham chiến." Mộc Cửu Nguyệt lập tức tiếp: "Vẫn theo kế hoạch cũ, chạy thẳng đến phòng bồi táng, lấy đồ xong là rút ngay. Tốt nhất là rời khỏi đây khi bọn họ kịp chủ mộ thất, mặc kệ bọn họ sống c.h.ế.t !"
Lận Trăn gật đầu: "Được, đồng ý."
Những khác cũng nhao nhao tán thành.
Mộc Cửu Nguyệt phát cho mỗi một chai nước. Sau khi bổ sung thể lực, cả nhóm đầu, đường vòng hướng về phía phòng bồi táng.
Vu Thế và Tề Gia Gia - những kẻ Mộc Cửu Nguyệt nhắc đến - quả thực đang tiến về hướng chủ mộ thất.
Tề Gia Gia vốn xuất từ nghề trộm mộ, đinh ninh rằng trong chủ mộ thất chắc chắn thứ hơn, đám đồ tùy táng chẳng thèm để mắt.
Còn Vu Thế thuần túy là theo xem náo nhiệt, tiện thể ngăn cản Tề Gia Gia cướp đoạt vàng .
Đã là vàng A Cửu thích, thì vàng đó chỉ thể thuộc về !