Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 208: Đi kiếm chác một chuyến

Cập nhật lúc: 2025-12-08 09:46:27
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bỏ , chút đồ đó coi như để đường lui cho những bỏ rơi ở Khu trú ẩn miền Trung .” Mộc Cửu Nguyệt lắc đầu.

mà, chiến hạm đều bọn họ vứt bỏ , vì những lái chiến hạm đều g.i.ế.c sạch cả, ai lái! Đám đó dù giữ khư khư chiến hạm thì cũng phí của giời.” Vệ Liệt : “Chỉ đành trơ mắt chúng nước biển nuốt chửng, trở thành một phần của đáy biển thôi.”

Mộc Cửu Nguyệt lập tức động lòng.

“Người Khu trú ẩn miền Trung đầu óc vấn đề , tại g.i.ế.c lái chiến hạm?” Mộc Cửu Nguyệt khó hiểu hỏi.

Vệ Liệt Mộc Cửu Nguyệt một cái, vẻ mặt đúng kiểu một lời khó hết.

“Anh cái gì, lẽ định là tại đấy chứ?” Mộc Cửu Nguyệt thấy khó hiểu.

“Thì chẳng do cô trộm mất hai chiếc tàu hộ vệ của , đó Khu trú ẩn miền Trung, nghi , nghi , kết quả phát hiện do đối phương . chuyện hệ trọng, lời giải thích, cuối cùng quyết định g.i.ế.c sạch tất cả những lái chiến hạm để tránh việc họ trộm tàu bỏ trốn.” Vệ Liệt trả lời: “Sau đó thì xoẹt xoẹt xoẹt, c.h.é.m bay đầu hết những lái tàu hộ vệ và chiến hạm.”

Mộc Cửu Nguyệt: “…”

Tự nhiên thấy chột .

Cái tính là g.i.ế.c Bá Nhân, nhưng Bá Nhân vì mà c.h.ế.t ?

“Khụ khụ khụ, Khu trú ẩn miền Trung ai dùng, chúng nhặt đồng nát .” Mộc Cửu Nguyệt nhịn : “Giờ ba nhà , ai là quản lý Khu trú ẩn miền Trung?”

“Là một kẻ tên Diệp Sửu, chút bản lĩnh, tập hợp dân đáy, lôi kéo đội ngũ mấy nghìn , đập phá cướp bóc khắp nơi, xông nhà họ Khổng, Hoa, Vu, chiếm đoạt vật tư họ mang , xưng vương xưng bá tại chỗ. Không ít liền đầu quân cho , càng tụ càng đông, giờ hơn một nửa đều ngả theo Diệp Sửu.” Vệ Liệt trả lời.

Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: “Vậy Khu trú ẩn miền Trung bao nhiêu ?”

“Chắc chỉ một hai triệu .” Vệ Liệt : “Dù gian tàu hạn, ba nhà cũng chỉ mang theo tâm phúc và dòng chính của , những quan trọng đều vứt bỏ. Ba nhà cũng khôn lỏi, bán hết thuyền nhỏ, chỉ mang theo thuyền lớn. Thuyền nhỏ bán cho mấy phú hào, tranh thủ vơ vét một mớ vật tư. Có thể , giờ những rời khỏi Khu trú ẩn miền Trung đều là giàu . Người thường và nghèo căn bản cách nào rời .”

“À đúng , mực nước ở Khu trú ẩn miền Trung dâng cũng nhanh, đến cổng thành , chẳng bao lâu nữa sẽ tràn trong thành, nên đám còn sớm muộn cũng rời . Không thì cơ bản là hết đường sống.” Vệ Liệt : “Nên chúng kiếm chác thì tranh thủ thời gian. Đám , chừng sắp c.h.ế.t sẽ phát điên, chuyện cứu vãn nổi.”

“Hiểu .” Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: “Tên Diệp Sửu cầm quyền hiện tại, nhất định sẽ chờ c.h.ế.t, chắc chắn sẽ tìm cách rời . mang bao nhiêu đồ thì khó .”

Vệ Liệt : “ cũng nghĩ . Hắn mang thì sợ, chỉ sợ mang phá hủy!”

Mộc Cửu Nguyệt xuất nghèo khó, cô hiểu rõ tâm lý nghèo đột nhiên giàu nhất.

Lúc mới phất lên sẽ cực kỳ thích thể hiện, phung phí vô độ.

Chuyện quá đáng gì cũng thể .

Đây là một trong những lý do khiến nghèo nhận tiền đền bù giải tỏa khó giữ của cải.

Tuyền Lê

“Việc nên chậm trễ, tối nay qua đó xem .” Mộc Cửu Nguyệt : “Lần đừng theo, nhặt đồ chứ đ.á.n.h . Lấy đồ là ngay! À, cài cắm ở Khu trú ẩn miền Trung rút về hết ?”

“Lận Trăn đưa về , hiện tại đang ở tàu lớn của Lận Trăn. Tin tức là do họ mang về đấy.” Vệ Liệt đáp: “Yên tâm, Lận Trăn loại bỏ rơi em.”

Mộc Cửu Nguyệt tự nhiên yên tâm.

Nói thật lòng, nếu Lận Trăn và Sở trưởng Lâm tính cách như , chắc cô dẫn họ theo cùng.

thể m.á.u lạnh, thể vô tình, nhưng cấp thì m.á.u lạnh vô tình, nếu đội ngũ cách nào dẫn dắt .

Đoàn tàu đầu, lặng lẽ về hướng Khu trú ẩn miền Trung.

Khi xác định tàu lớn thể tiếp, một chiếc thuyền nhỏ thả nhẹ xuống mặt nước, Mộc Cửu Nguyệt điều khiển động cơ, rạch một đường cong tuyệt mặt nước, lao về phía Khu trú ẩn miền Trung.

Đợi cô đến Khu trú ẩn miền Trung, mực nước ở đây thấp, nước biển đang ồ ạt tràn thành phố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-208-di-kiem-chac-mot-chuyen.html.]

Rõ ràng là nửa đêm, nhưng bên trong hỗn loạn, ít đang lóc la hét, dỡ nhà dỡ bàn ghế, dùng dây thừng buộc thành bè gỗ đơn sơ, định dùng loại trang để thoát khỏi Khu trú ẩn miền Trung.

Thế mà cũng thành công, chèo cái bè đơn sơ như rời .

Còn việc đó bao xa, thì xem ý trời.

Mộc Cửu Nguyệt nhân lúc hỗn loạn, lặng lẽ lẻn .

Xem cô đến đúng lúc, ở đây càng loạn càng thích hợp để đục nước béo cò.

Lần đến đây, cô sớm nắm rõ địa hình, nên thẳng vấn đề, lãng phí thời gian đường.

Diệp Sửu quả nhiên là kẻ hữu dũng vô mưu.

Hắn chỉ thu thập đồ ăn chơi hưởng lạc, vũ khí thì chẳng thèm lấy một cái, đương nhiên cũng là vì dùng.

Mấy thứ hời cho Mộc Cửu Nguyệt.

Mộc Cửu Nguyệt đạp nước, ngay khi mặt nước sắp nhấn chìm đống vũ khí, cô vung tay thu hết gian.

Ngoài vũ khí , còn đủ loại chiến hạm và trực thăng mà bọn họ mang và cũng dùng.

Hiện tại đúng là đường hàng , nhưng nghĩa là .

Trong gian của cô còn trữ đầy xăng máy bay đấy!

Suốt cả nửa đêm, Mộc Cửu Nguyệt hề dừng nghỉ ngơi, việc liên tục ngừng nghỉ.

, nước dâng lên quá nhanh.

Nhiều khu dân cư nước biển nhấn chìm, chỉ còn khu biệt thự là nền đất vẫn khô ráo.

Đợi Mộc Cửu Nguyệt thu xong khu vực cuối cùng, cô thấy một đám ở khu biệt thự vội vã rời , nhao nhao leo lên một con tàu hàng vạn tấn.

Con tàu loang lổ vết tích, tàu nhiều chỗ sửa chữa, rõ ràng là tàu phế thải ba nhà Khổng, Hoa, Vu vứt bỏ, Diệp Sửu nhặt cho hàn , tu sửa qua loa.

Tuy vẻ ngoài xí một chút, nhưng đúng là vẫn dùng .

Diệp Sửu chiếm Khu trú ẩn miền Trung, hưởng thụ mấy ngày lành, dẫn theo đội ngũ chắp vá của vội vã rời .

Hết cách , chỗ sớm muộn gì cũng nước biển nuốt chửng, cũng .

Diệp Sửu bọn họ , Mộc Cửu Nguyệt liền hời.

còn bất cứ kiêng dè gì, cứ thế mở rộng gian mà thu!

Những căn biệt thự lúc xây dựng tốn bao nhiêu tiền của, dùng vật liệu xịn.

Bất kể là cốt thép gạch men đều là hàng thượng hạng.

Mưa axit lớn thế cũng ăn mòn xuyên qua , đủ thấy vật liệu chắc chắn thế nào.

Giờ thì hời cho Mộc Cửu Nguyệt, bất kể dùng , cứ thu hết gian.

Bận rộn một hồi, loáng cái đến trời sáng.

Khu biệt thự vốn ngăn nắp trật tự, lúc trống trơn, biến thành một bãi đất trống.

những khác cũng chẳng còn tâm trí mà để ý đến chỗ , vì mực nước trong thành dâng đến ba mét, ai nấy đều lo chạy thoát , chẳng còn màng gì nữa.

Loading...