Cách đó xa, tiếng than vang trời.
Đã ít trụ nổi nữa, từ những mái nhà sập những bức tường đổ nát rơi tòm xuống nước.
Chỉ trong chốc lát bặt vô âm tín.
Hoặc là c.h.ế.t đuối, hoặc là sặc nước mà c.h.ế.t.
Không một ai thể trốn thoát.
Nỗi tuyệt vọng dường như hóa thành thực thể ập về phía Mộc Cửu Nguyệt, khiến cô vốn là lạnh lùng sắt đá cũng kìm mà dừng bước, mặc niệm cho những gặp nạn.
Tuyền Lê
Cô rảnh rỗi sinh nông nổi vớt những đó về.
Dưới thời mạt thế, lòng khó đoán.
Cô thể lấy mạng sống của hơn sáu mươi vạn ở căn cứ Bình Minh để đ.á.n.h cược với lương tâm của những kẻ .
Cô thể đảm bảo khi đưa họ về, thấy cuộc sống sung túc ở căn cứ Bình Minh, họ sẽ nảy sinh dã tâm, đốt phá cướp bóc.
Cô đ.á.n.h cược nổi.
Tốc độ nước biển dâng lên càng nhanh hơn, Mộc Cửu Nguyệt buộc lấy chiếc thuyền nhỏ từ trong gian mới thể tránh dòng nước đang cuồn cuộn ập tới.
Mười phút .
Khu trú ẩn miền Trung vốn còn đang ồn ào náo nhiệt chìm nghỉm mặt nước.
Không còn sự phồn hoa và náo nhiệt của ngày xưa, cứ như thể nó từng tồn tại.
Mộc Cửu Nguyệt chậm rãi chèo thuyền lướt qua phía khu trú ẩn miền Trung.
Xuyên qua làn nước lấp lánh, vẫn thể thấy những kiến trúc cũ kỹ đang kể lể về sự đổi của thời gian.
Mộc Cửu Nguyệt cuối cùng, dứt khoát chèo thuyền rời ngoảnh đầu .
Trở con tàu lớn của , Mộc Cửu Nguyệt đầu tiên là ăn một hết sạch tô mì lớn, ăn thêm một thùng cơm thịt cừu bốc tay, lúc mới cảm thấy bản sống .
"Có tình hình bên tệ ?" Lão Hầu thấy Mộc Cửu Nguyệt gì, nhịn mở miệng hỏi: "C.h.ế.t nhiều ?"
"Ừ." Mộc Cửu Nguyệt nhàn nhạt đáp: "Khu trú ẩn miền Trung nước biển nhấn chìm. Từ nay về , Đông Đại Quốc ngoại trừ Tây Nam, Tây Bắc và một phần Đông Bắc , còn đất liền nữa."
Cổ họng Lão Hầu nghẹn , trong lòng hoảng hốt.
Mới bao lâu chứ?
Sao một nửa diện tích đất đai chìm xuống đáy nước ?
Thầy Tần bưng trái cây rửa sạch , : "Đây đều là mệnh, chúng sức chống thiên tai, chỉ thể gắng gượng mà sống. Đừng tự trách quá."
Mộc Cửu Nguyệt lắc đầu.
Cô bao giờ tự trách cả.
Đâu trách nhiệm của cô, cô tự trách cái gì?
Người nên tự trách chẳng là ông trời ?
Liên quan quái gì đến cô!
"Ba nhà Khổng, Hoa, Vu mang mấy chục vạn , Diệp Sửu mang bảy tám vạn . Những khác, hoặc là tự chạy trốn, hoặc là c.h.ế.t đuối. Khu trú ẩn miền Trung từng huy hoàng như thế, giờ chỉ còn chút nhân khẩu . Tỷ lệ tổn thất vượt quá 90%."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-209-cuoc-song-tren-bien.html.]
Mộc Cửu Nguyệt tiếp: "Lần thiên tai tàn khốc hơn bất cứ nào đây. Thiên tai cũng chính là ranh giới chính thức sàng lọc kẻ mạnh và kẻ yếu. Bắt đầu từ ngày hôm nay, những kẻ sống sót đều là những kẻ tàn nhẫn. Mọi gặp lạ bên ngoài tuyệt đối rủ lòng thương hại lung tung, căn bản để sống sót, bọn họ g.i.ế.c bao nhiêu , thậm chí ăn thịt bao nhiêu ."
Lão Hầu và thầy Tần liên tục gật đầu: " đúng đúng, chúng đều theo cô."
"Cũng chính vì Lận Trăn và sở trưởng Lâm là quá bụng nên mới bảo vệ nhiều của căn cứ Bình Minh như ." Mộc Cửu Nguyệt lạnh lùng : "Theo tỷ lệ tổn thất, căn cứ Bình Minh lẽ chỉ còn năm sáu vạn mới đúng. , bảo vệ thì đừng để bọn họ phụ lòng nỗ lực của chúng !"
"Thầy Tần, giao cho đội ngũ giáo viên các thầy một nhiệm vụ." Mộc Cửu Nguyệt với thầy Tần: "Trước đây chúng về 'ôn nghèo kể khổ' đại hội động viên tư tưởng, bây giờ cũng , khiến những sống sót đội thuyền đều ghi nhớ cho , là ai cho bọn họ cơ hội sống tiếp, là ai cho bọn họ miếng cơm ăn. Những kẻ ăn cây táo rào cây sung, một khi phát hiện, g.i.ế.c tha!"
Thầy Tần vội vàng dậy: "Được, với những khác ngay."
"Lão Hầu." Đợi thầy Tần khỏi, Mộc Cửu Nguyệt với Lão Hầu: "Hiện tại chúng đang ở trong tình trạng ăn vốn liếng, cho nên việc cung cấp lương thực ở nhà ăn mỗi ngày, ngoại trừ những tham gia tuần tra trực ban và lao động chân tay vẫn giữ nguyên ba bữa , những khác đều chuyển thành hai bữa. Muốn ăn nhiều cơm thì tìm việc mà . Trên thuyền của chúng nuôi nhàn rỗi."
"Được, truyền tin cho nhà ăn ngay." Lão Hầu cũng lên: "Chúng lo cho , ăn no mới sức lực dư thừa giúp khác."
"Ừ." Mộc Cửu Nguyệt gật đầu, tỏ vẻ hài lòng với sự lời của Lão Hầu.
Lúc Lão Hầu thì lướt qua Vệ Liệt.
Vệ Liệt bước thấy sắc mặt Mộc Cửu Nguyệt lắm.
Anh xuống đối diện Mộc Cửu Nguyệt, : "Ai chọc giận cô thế?"
"Không , chỉ đang suy nghĩ tiếp theo chúng nên gì thôi." Mộc Cửu Nguyệt : "Vệ Liệt, chuyến của chúng thể sẽ thuận lợi lắm . Sinh vật biến dị trong đại dương sẽ kéo đến liên tục, chúng chuẩn sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào."
"Cô yên tâm, những chuyện chúng đều nghĩ tới . Lận Trăn sắp xếp luân phiên trực gác tất cả các con tàu, đạn d.ư.ợ.c đầy đủ, vũ khí sung túc." Vệ Liệt trấn an cô: "Chúng nhất định sẽ thuận lợi tìm nơi dừng chân."
Mộc Cửu Nguyệt chợt mỉm : "Ừ, các ở đây, yên tâm ."
Đội thuyền di chuyển nhanh chóng mặt biển phẳng lặng.
Mấy chiếc tàu hàng lớn ở vòng ngoài tạo thành vòng bảo vệ, bên trong là những tàu hàng nhỏ.
Một đầu một đuôi là hai chiếc tàu hộ vệ nhiệm vụ hộ tống đội ngũ.
Dưới điều kiện xả đạn tiếc tiền, đội thuyền đụng độ vài đợt vây công của sinh vật biển nhưng đều đ.á.n.h lui bọn chúng, coi như sóng yên biển lặng.
Mộc Cửu Nguyệt nghỉ ngơi thuyền ba ngày.
Ba ngày sống biển thực khá nhàm chán.
Thế nên cô tự tìm chút việc để , cùng đám trẻ con thuyền m.ổ b.ụ.n.g những con cá vớt , xát muối treo lên thành từng chuỗi cá khô.
Khi Lận Trăn tới, Mộc Cửu Nguyệt đang một đám nhóc tì vây quanh khen ngợi, khen cô việc nhanh khéo.
Mộc Cửu Nguyệt hiếm khi nở nụ ngây thơ như trẻ con.
Lận Trăn từ xa cũng theo.
Nói cho cùng, cô vẫn chỉ là một cô gái nhỏ mà thôi!
Thấy Lận Trăn tới, Mộc Cửu Nguyệt lập tức giao cá khô trong tay cho khác, dậy về phía : "Tìm việc gì ?"
"Ừ, tìm cô thương lượng một chút về vấn đề phương hướng." Lận Trăn cầm một tấm bản đồ cũ đến, chỉ cho Mộc Cửu Nguyệt xem: "Vị trí hiện tại của chúng chắc là ở đây. Chỗ , chỗ , và cả chỗ nữa, tất cả đều nước biển nhấn chìm . gần đây một dãy núi, hiện tại chắc là vẫn ngập. Chúng qua đó chỉnh đốn nghỉ ngơi một chút ?"
Mộc Cửu Nguyệt nghiêm túc bản đồ một cái, hỏi: "Ngoài ngọn núi , còn địa điểm dừng chân nào khác ?"
"Gần nhất chính là cái . Nếu bỏ lỡ thì chỉ thể về hướng , mất bốn ngày đường." Lận Trăn trả lời: "Điểm dừng chân thứ hai thì khá gần khu trú ẩn Tây Nam."
Tinh thần Mộc Cửu Nguyệt chấn động: "Anh đến khu trú ẩn Tây Nam dạo một vòng ?"
" cũng lắm, nhưng thực tế cho phép. Mang theo nhiều như tiện." Lận Trăn khổ: "Hơn nữa theo tính toán thời gian, bên phía khu trú ẩn thủ đô chắc cũng bắt đầu hành động di dời . cảm thấy so với khu trú ẩn Tây Nam, chúng cần đến khu trú ẩn thủ đô xem hơn. Bên đó tuy loạn, nhưng đồ để cũng nhiều hơn! Cô thấy thế nào?"