Mộc Cửu Nguyệt rầm rập thu hồi bộ vũ khí hạng nặng, dẫn theo vài nhảy lên xe. Chiếc xe cứ thế lao thẳng, hùng hổ xông qua khu vực cô san phẳng.
Có nhoài nửa khỏi cửa sổ, vác s.ú.n.g phóng lựu vai nhắm thẳng điểm mai phục hỏa lực phía , chút do dự b.ắ.n một phát đạn pháo.
Bùm!
Lại một tiếng nổ vang trời!
Tòa nhà b.ắ.n nát, gạch đá xi măng rơi xuống như mưa, rải khắp ngóc ngách.
Bụi đất tạt thẳng kính chắn gió ô tô, che khuất tầm .
Cần gạt nước hoạt động điên cuồng nhưng vẫn thể sạch tầm .
Mộc Cửu Nguyệt nhấc chân đạp mạnh, trực tiếp đạp vỡ kính chắn gió, lúc tầm mới khôi phục một chút.
Chiếc xe địa hình hiệu suất cao lúc phát huy bộ sức mạnh và tiềm năng, lao hùng hục mặt đất lồi lõm.
Truy binh phía bám riết lấy xe bọn họ buông, ngay khi bọn họ chạy đến bờ sông thì đối phương cũng sắp đuổi kịp.
Mộc Cửu Nguyệt dứt khoát hỏi: "Mọi bơi chứ?"
Mấy cùng gật đầu.
Mộc Cửu Nguyệt loảng xoảng lôi từ trong gian đồ lặn và bình oxy, đưa cho họ: "Mọi lặn xuống nước trốn ."
"Còn cô thì ?" Bọn họ đồng thanh hỏi.
" đưa bình an đến đây thì cũng đưa bình an trở về!" Mộc Cửu Nguyệt cũng quần áo, đeo trang : " gian, thể trốn bất cứ lúc nào. Cho nên, để đoạn hậu cho ! Đi mau!"
Vừa dứt lời, Mộc Cửu Nguyệt đẩy cửa xe, đeo mặt nạ dưỡng khí, nhảy tùm xuống mặt nước.
Những khác cũng nhiều, từng một nhảy khỏi xe, lao xuống sông hộ thành.
Còn chiếc xe lái cứ thế lao vun vút, đ.â.m sầm bức tường phía , ầm ầm đổ xuống!
Một phút , đội truy kích đuổi kịp chiếc xe. Bọn họ lục soát từ trong ngoài nhưng xe một bóng .
"Mẹ kiếp, gặp ma !" Tên phụ trách truy kích hung hăng đá mạnh chiếc xe đ.â.m nát bét.
Đột nhiên, gầm xe truyền đến tiếng tít tít tít.
"Tiếng gì ?" Có lên tiếng hỏi.
Ngay đó gào lên lạc cả giọng: "Mau tránh , bom!"
Tuy nhiên quá muộn.
Một giây ,
Quả b.o.m gầm xe kích nổ bình xăng.
Ngọn lửa khổng lồ trong nháy mắt nuốt chửng vài kẻ truy kích gần nhất, biến bọn họ thành những ngọn đuốc sống.
Cảnh tượng khiến những kẻ chạy theo phía đều sợ mất mật!
Ngay khi bọn họ tưởng chạy chậm nên may mắn thoát c.h.ế.t, thì Mộc Cửu Nguyệt đang ẩn nấp nước bồi thêm cho bọn họ một món quà muộn.
Tuyền Lê
Mộc Cửu Nguyệt bất ngờ ngoi lên khỏi mặt nước, tay vác s.ú.n.g phóng lựu, chút do dự b.ắ.n về phía bọn họ một phát!
Lại một tiếng nổ vang trời!
Máu tươi văng tung tóe, tay chân đứt lìa bay tứ tung.
Mộc Cửu Nguyệt lặn xuống nước, trốn gian.
như dự đoán, ba giây , một đám lao bờ sông, chĩa s.ú.n.g b.ắ.n điên cuồng xuống mặt nước nơi Mộc Cửu Nguyệt xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-221-khu-tru-an-thu-do-sap-phat-dien.html.]
"Người ?" Đội ngũ b.ắ.n hết đạn ngơ ngác.
"Gặp ma ." Có lẩm bẩm: "Sao chúng thể trốn nhanh như ? Điều hợp lý."
Hiện tại ai giải thích chuyện hợp lý , bởi vì biến mất ngay mí mắt bọn họ.
Mộc Cửu Nguyệt bình tĩnh, nghỉ ngơi thoải mái trong gian, thậm chí còn ngủ một giấc đủ tám tiếng mới lặng lẽ rời khỏi gian, trở nước.
Đám dù kiên trì đến cũng thể canh chừng bên bờ sông mấy tiếng đồng hồ, nên bọn họ đều về báo cáo tin tức, chỉ để hai canh gác ở đây.
Mộc Cửu Nguyệt như ma da lặng lẽ từ nước leo lên bờ, một tay bịt miệng đối phương, một tay cầm con d.a.o găm sáng loáng, nhẹ nhàng rạch một đường cổ họng kẻ đó.
Tiện tay ném xác xuống sông, xóa sạch dấu vết.
Dùng thủ pháp tương tự xử lý nốt tên lính canh còn , Mộc Cửu Nguyệt lặng lẽ lẩn đám đông.
Vừa trang phục.
Khi cô đến khu phố tiếp theo, cô hình đổi dạng, trở thành một dân thường ở khu Bắc, đẩy một chiếc xe cút kít tự chế chở ít rau củ còn tươi lắm. Cô tiện tay lấy trộm giấy tờ của một đàn ông lướt qua, nghênh ngang xếp hàng chuẩn khu nhà giàu phía Đông.
"Đứng ! Xuất trình giấy tờ!" Có chặn Mộc Cửu Nguyệt .
Mộc Cửu Nguyệt bình tĩnh đưa giấy tờ trộm cho đối phương: "Anh trai, giao rau cho khu nhà giàu bên . Anh xem, nếu chậm trễ ăn thế nào !"
"Muốn khu nhà giàu?" Tên lính gác nghiêm túc so sánh Mộc Cửu Nguyệt với trong ảnh: "Giấy tờ là của cô hả? Sao giống?"
"Dạo khó sống quá, gầy đến mức đổi khuôn mặt , kỹ xem?" Mộc Cửu Nguyệt cố ý hất cằm để đối phương mặt , chủ yếu là gan to tày trời.
Ngay khi đối phương định so sánh kỹ càng thì cách đó xa truyền đến tiếng náo loạn, hình như ăn trộm phát hiện.
Tên lính gác lập tức thu hút, roi da trong tay quất tới tấp thương tiếc: "Làm loạn cái gì! Tao đ.á.n.h c.h.ế.t chúng mày!"
Có trong đám đông hiệu bằng mắt cho Mộc Cửu Nguyệt.
Mộc Cửu Nguyệt đó là đến tiếp ứng , lập tức đẩy xe cút kít về phía . Khi ngang qua tên lính gác, cô giả vờ vô tình nhét một gói đường đỏ nửa cân tay , nhỏ: "Đại ca, em thực sự kịp giờ . Nếu lỡ việc thì em mất bát cơm mất."
Đối phương tung tung gói đường đỏ trong tay, lúc mới hài lòng gật đầu: "Được , . Nếu gặp kẻ khả nghi báo cáo ngay, ?"
"Dạ , em nhớ ." Mộc Cửu Nguyệt cúi đầu đẩy xe thẳng.
Tránh khỏi đám đông, đến một nơi vắng vẻ.
Mộc Cửu Nguyệt xé bỏ lớp ngụy trang mặt, để lộ diện mạo thật.
Người chịu trách nhiệm tiếp ứng cô đều thở phào nhẹ nhõm: "Cô cũng coi như về ! Làm bọn sợ c.h.ế.t!"
"Tình hình bên khu biệt thự thế nào ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.
"Hôm nay cả ngày Khu trú ẩn Thủ đô đều phát điên ." Đối phương đáp: "Từ sáng đến tối, lúc nào dừng việc lùng sục khắp thành phố. Chỗ ở của chúng lục soát bảy tám ."
"Thời gian còn sớm nữa, chúng mau về." Một khác lên tiếng: "Vệ tổng sắp đợi đến sốt ruột ."
", về tiếp."
Mộc Cửu Nguyệt thu xe cút kít gian, theo họ lẩn trốn suốt dọc đường, cuối cùng đến nửa đêm mười hai giờ mới về đến chỗ ở.
Khoảnh khắc Vệ Liệt thấy Mộc Cửu Nguyệt bình an trở về, mới thực sự thở phào: "May quá cô về ."
Mộc Cửu Nguyệt : "Xin để lo lắng. thu hoạch thực sự lớn."
Bên ngoài động tĩnh lớn bao nhiêu thì thu hoạch của cô lớn bấy nhiêu.
Nghĩ đến thu hoạch thể khiến cả Khu trú ẩn Thủ đô phát điên, Vệ Liệt mơ cũng thể tiếng.
Mộc Cửu Nguyệt : "Sở trưởng Lâm bên tiến độ thế nào ? Có tin tức gì ?"
Vệ Liệt đáp: "Tạm thời vẫn tin tức. Mấy ngày nay chúng cứ khiêm tốn một chút, đừng gây chuyện nữa. Đợi của Sở trưởng Lâm đến, chúng thu nốt đợt đồ cuối cùng !"