Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 222: Chợ đen bị xóa sổ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 10:04:46
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Cửu Nguyệt thu hoạch kha khá lập tức nhận lời ngay: "Được."

Nói xong, cô bồi thêm một câu: " vơ vét của bọn họ nhiều đồ như thế, chắc chắn bọn họ đang sốt ruột phát điên, điên cuồng thu mua vật tư. Mấy đồ ăn liền giá rẻ đây chúng tích trữ, cứ bán hết cho bọn họ, chỉ lấy vàng thôi!"

Vệ Liệt gật đầu: " cũng nghĩ như ."

Quả nhiên, ngày hôm , đơn đặt hàng bên phía Vệ Liệt tăng vọt, tất cả đều chỉ đích danh cần các loại đồ ăn liền và vật tư cần thiết cho việc .

Mộc Cửu Nguyệt trốn trong phòng điên cuồng nhân bản gấp vạn , hàng nhân bản cứ thế liên tục chuyển đến nhà những tên oan đại đầu , đổi lấy từng đống từng đống vàng.

Mộc Cửu Nguyệt vui đến mức khép miệng.

Lúc , trong một căn phòng rộng lớn khiêm tốn mà xa hoa tại Khu trú ẩn Thủ đô, sáu cầm quyền đang họp.

"Rốt cuộc là kẻ nào, dám loại chuyện ngay mí mắt chúng ? Khu nhà giàu phía Đông, nổ là nổ, g.i.ế.c là g.i.ế.c! Còn cả kho lương thực chúng giấu ở khu bình dân, rốt cuộc tin tức lộ ngoài bằng cách nào?

Tuyền Lê

Có thể cùng lúc đ.á.n.h b.o.m cả khu nhà giàu và kho lương, đội ngũ của đối phương ít nhất trăm . Sao trong nội bộ khu trú ẩn Thủ đô nhân vật cỡ ? Người phụ trách vũ khí và trị an, nên câu gì đó ?" Có cất giọng âm trầm hỏi.

"Dựa cái gì bắt ?" Người phụ trách trị an và vũ khí lập tức phản bác: "Các chỉ cần mù là , lô vũ khí đều là mẫu mã nước ngoài, liên quan quái gì đến ? Cũng do quản lý kém dẫn đến lộ vũ khí, dựa bắt chịu trách nhiệm? Hơn nữa, sớm , kho lương bên tăng cường lính gác, tăng cường phòng thủ, là ai chuyện bé xé to, còn lạy ông ở bụi ? Giờ đồ mất hết , tìm đòi lời giải thích ? chả lời giải thích nào cả! Muốn tìm thì tìm khác mà đòi!"

"Thôi , đừng cãi nữa." Có hòa giải: "Dù chúng cũng định từ bỏ nơi , thẳng về phía Tây. Vũ khí thì mang theo chút ít phòng . Mấy thứ cồng kềnh vứt hết . Tiết kiệm chỗ để đựng lương thực. Dù đường chạy trốn, lương thực quan trọng hơn vũ khí nhiều."

"Haizz, Khu trú ẩn Thủ đô đúng là chẳng còn gì để lưu luyến nữa. Lần động thực vật biến dị loạn một trận, căn cứ vốn kiên cố như tường đồng vách sắt giờ cũng nát như cái sàng, thảo nào khác xâm nhập phát hiện. Mọi cãi thì cứ cãi, chẳng cãi nữa. Dù các cũng định đưa bộ trong khu trú ẩn Thủ đô cùng di dời, cần gì ở đây giả ?"

Lý Kính, chịu trách nhiệm quản lý lương thực, yên, : "Các vị bớt mát . Phải rằng, lương thực đó là của chung sáu nhà chúng ! Đâu chỉ chịu thiệt hại!"

Những khác đều im lặng.

lên tiếng: " chuyện đến nước , chúng còn cách nào ? Tìm cũng tìm , lục cũng lục , nhưng tìm thấy thì ? còn đang thắc mắc đây, nhiều lương thực, nhiều vật tư như mà biến mất dấu vết! Chuyện khác gì gặp ma ? hỏi thật, trong các vị ai thể việc biến mất nhiều đồ như thế?"

Mọi đều lên tiếng, rõ ràng ai cũng nghĩ nổi.

"Đã nhân vật lợi hại nhắm khu trú ẩn Thủ đô, rõ ràng sẽ dễ dàng buông tha."

Người tiếp: " tự đấu , nên đành ngậm bồ hòn ngọt. Gần đây bán lượng lớn thực phẩm ăn liền trong khu trú ẩn Thủ đô, bảo nhà mua .

Các vị, nhắc nhở , tay sớm , muộn là sợ chẳng còn gì . Đợi thu mua vật tư xong, chúng chuẩn rời thôi, cái đống hỗn độn ở đây, ai thích thì cứ nhận lấy! Dù khu trú ẩn Thủ đô cũng chẳng trụ quá một tháng nữa , kiểu gì cũng chìm xuống đáy nước! Giống như Khu trú ẩn phía Đông, Đông Nam, phía Nam và miền Trung đó, đều sẽ biến mất sạch sẽ!"

"Thay vì ở đây võ mồm, chi bằng tranh thủ thời gian vơ vét thêm chút đồ." Thẩm Tư Viễn, cấp của trai Sở trưởng Lâm, phụ trách Viện nghiên cứu, lên tiếng: " tán thành. Tranh thủ thời gian kiếm vật tư , nhân lúc vàng còn lưu thông . Chứ để đống vàng trong tay, còn chẳng bằng cục đá. Lương thực ăn , chứ vàng ăn ?"

Những khác , lẳng lặng gật đầu.

Cuộc họp cứ thế kết thúc mà chẳng giải quyết gì.

Có thể thấy thượng tầng của khu trú ẩn Thủ đô thối nát đến mức nào, xảy chuyện lớn như cũng ngăn quyết tâm bỏ trốn của bọn họ.

Còn sự sống c.h.ế.t của tầng lớp đáy ư?

Liên quan quái gì đến bọn họ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-222-cho-den-bi-xoa-so.html.]

Không, tầng lớp đáy vẫn chút đổi.

Mộc Cửu Nguyệt đợi sóng gió qua , một chuyến đến chợ đen.

Nằm ngoài dự đoán nhưng hợp tình hợp lý, chợ đen còn nữa.

Khung cảnh vắng vẻ đìu hiu, còn vẻ sầm uất ngày .

Kể cũng khéo, Mộc Cửu Nguyệt gặp Hồ Vân Yên, từng giới thiệu mối ăn cho cô.

Chỉ là hôm nay Hồ Vân Yên ăn mặc hở hang và phong trần như , đều bọc kín mít.

Khi cô thấy Mộc Cửu Nguyệt, dường như cũng sững một chút: "Anh Tiểu Cửu?"

"Cô Hồ." Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: "Mới mấy hôm đến, ở đây yên ắng thế ?"

"Chợ đen xóa sổ ." Hồ Vân Yên cảm thán : "Kẻ bảo kê cho chợ đen cũng tiêu diệt sạch. Không là vị cao nhân nào san phẳng cả khu biệt thự, một ai trốn thoát. Không còn khách hàng, bọn cũng chẳng còn ý nghĩa tồn tại. Nên giải tán cả ."

Mộc Cửu Nguyệt mỉm : "Chúc mừng, thoát khỏi bể khổ."

Hốc mắt Hồ Vân Yên lập tức đỏ hoe, : "Cũng chỉ Tiểu Cửu chê bẩn, còn chịu với vài câu. Cái thời mạt thế , phụ nữ khổ quá! Muốn sống tiếp mà khó khăn quá."

"Những phụ nữ và trẻ em bắt thì ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.

"Không , thể trốn thoát, cũng thể c.h.ế.t." Hồ Vân Yên tự giễu trả lời: " còn chẳng ngày mai sống c.h.ế.t, tâm trạng lo chuyện sống c.h.ế.t của khác? Có điều lúc chợ đen một đám đến kiểm tra, đúng là ít phụ nữ nhân lúc hỗn loạn bỏ trốn. Hy vọng bọn họ đều một bến đỗ ."

Mộc Cửu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.

Cô lúc đầu trực tiếp đ.á.n.h b.o.m chợ đen chính là vì lý do .

Có cầu mới cung.

Không còn mua, tự nhiên sẽ còn kẻ bán.

Không còn nhu cầu biến thái của đám nhà giàu , chợ đen đương nhiên cũng còn ý nghĩa tồn tại.

Hy vọng những phụ nữ và trẻ em đó đều thể trốn thoát.

"Anh Tiểu Cửu, đến đây là tìm gì ?" Hồ Vân Yên xốc tinh thần hỏi.

"Chỉ là ghé qua xem thôi." Mộc Cửu Nguyệt hiếm khi mềm lòng một : "Mau thu dọn đồ đạc, rời khỏi đây . Không bao lâu nữa, Khu trú ẩn Thủ đô cũng sẽ nhấn chìm thôi."

Hồ Vân Yên nặng nề gật đầu: "Sống thế thật khổ quá! Rời khỏi đây, cũng còn thể ."

"Đi về phía Tây, cứ thẳng về phía Tây, đến vùng Đại Tây Bắc." Mộc Cửu Nguyệt nhắc nhở cô : "Cố gắng mà sống sót, bất kể dùng thủ đoạn gì, sống đến cuối cùng mới là chiến thắng."

Hồ Vân Yên chằm chằm Mộc Cửu Nguyệt, bỗng nhiên hiểu điều gì đó.

cúi rạp chào Mộc Cửu Nguyệt: "Cám ơn Tiểu Cửu nhắc nhở, như sẽ đền đáp!"

Loading...