Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 223: Vệ Liệt điên cuồng vơ vét tài sản
Cập nhật lúc: 2025-12-10 10:12:00
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Cửu Nguyệt thấy cô hiểu chuyện, bèn gật đầu, nhắc nhở một câu cuối cùng: "Đi sớm thì đừng muộn."
Nói xong, Mộc Cửu Nguyệt xoay rời .
Hồ Vân Yên sâu bóng lưng Mộc Cửu Nguyệt, nhỏ với bé gái bên cạnh: "Mau thu dọn đồ đạc, ngày mai chúng sẽ khỏi thành!"
"Chị Hồ, chị rõ ràng là con gái, chị gọi là Tiểu Cửu?" Cô bé tò mò hỏi.
Hồ Vân Yên đầy ẩn ý: "Cái thời thế , phụ nữ khổ lắm. Cô dùng phận đàn ông để , đối với cô lẽ thuận tiện hơn một chút. Suỵt, đừng ngoài nhé!"
"Em hiểu ."
"Mau thu dọn !"
"Vâng ạ!"
Không còn chợ đen, thu mua vật tư lượng lớn sẽ khó khăn hơn nhiều.
Huống hồ, Mộc Cửu Nguyệt "dọn sạch" kho của đám chợ đen, từng bao từng bao vật tư đều đang trong gian của cô .
Cho nên đám giàu ở tầng lớp của khu trú ẩn Thủ đô mua vật tư lượng lớn chỉ thể tìm đến Vệ Liệt.
Vệ Liệt khéo léo tiết lộ phận của , là con cháu nhà họ Vệ ở Thủ đô , cộng thêm vài bạn nối khố chứng, chứng minh phận của , nhanh thâm nhập tầng lớp quyền quý của khu trú ẩn Thủ đô.
Những khác cũng ít nhiều về chuyện của nhà họ Vệ, cũng ngay từ đầu mạt thế, Vệ Liệt bán hết công ty trong và ngoài nước, đổi bộ thành vật tư lượng lớn, liên tục vận chuyển từ khắp nơi thế giới về.
Tuyền Lê
Cho nên việc thể lấy vật tư, chẳng ai thấy lạ cả.
Đơn đặt hàng như bông tuyết bay tới tấp về phía Vệ Liệt.
Vệ Liệt chốt lượng với Mộc Cửu Nguyệt, mở rộng cửa bán hàng, bất kể đối phương lượng bao nhiêu, bán! Bất kể đối phương mua loại nào, bán!
Điều kiện chỉ một: Phải trả bằng vàng!
Thế là, kho vàng dự trữ của khu trú ẩn Thủ đô cứ thế liên tục đưa đến mặt Vệ Liệt.
Phải rằng, đây chính là khu trú ẩn Thủ đô đấy! Những kẻ tiền quyền ở Thủ đô đều đang ở đây.
Tài sản mà bọn họ nắm trong tay, tuyệt đối thứ mà mấy tay phú hào nhỏ lẻ bên ngoài thể so sánh .
Có thể , tùy tiện một phú hào nhỏ ở khu trú ẩn Thủ đô cũng thể sánh ngang với các đại gia tộc như nhà họ Lâm, họ Hoa, họ Vu ở khu trú ẩn miền Trung.
Đủ để thấy ở đây giàu đến mức nào, đủ để thấy Mộc Cửu Nguyệt vơ vét bao nhiêu của cải, cũng đủ để thấy phi vụ lớn đến nhường nào.
Vô mì gói, lương khô, đồ hộp, bếp gas mini đổi lấy từng đống từng đống vàng, bộ đều là vàng thỏi độ tinh khiết cực cao, là lấy từ kho bạc.
Vệ Liệt điên cuồng vơ vét, nhận tiền đến mức tay cũng tê dại.
Bên phía Mộc Cửu Nguyệt cũng đau khổ sung sướng.
Một bên điên cuồng thu vàng, một bên điên cuồng nhân bản gấp vạn để đổi lấy vàng.
Cứ như , giao dịch diễn suốt ba ngày, việc mua bán hàng hóa lượng lớn cuối cùng cũng tạm thời kết thúc.
, vẫn còn nhóm phú hào và nhỏ nữa.
Mặc dù khu biệt thự nhà giàu phía Đông san phẳng, nhưng phú hào ở Thủ đô chỉ sống ở khu biệt thự đó, những nơi khác cũng ẩn giấu ít giàu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-223-ve-liet-dien-cuong-vo-vet-tai-san.html.]
Điều khiến bất ngờ hơn là, khu ổ chuột phía Nam căn cứ cũng ẩn giấu ít đại gia ngầm, họ mang theo vàng chất cao như núi đến giao dịch vật tư với Vệ Liệt.
Thế là, giao dịch từ hàng hóa lượng lớn chuyển thành giao dịch nhỏ lẻ nhưng lượng cực nhiều, hơn mười Vệ Liệt mang theo cộng thêm nhóm may mắn chọn bận đến mức chân chạm đất, cuối cùng cũng miễn cưỡng đáp ứng nhu cầu của khách hàng.
Lại năm ngày .
Giao dịch bắt đầu thưa thớt dần, bởi vì những kẻ quyền quý ở khu trú ẩn Thủ đô chuẩn lên đường rời .
Một lượng lớn đồ nội thất, đồ điện gia dụng vứt bỏ, hiện tại những thứ chẳng đáng giá một xu.
Bởi vì đường chạy nạn, ai mà xem tivi ghế sofa chứ?
Vệ Liệt chỉ dùng ít, ít vật tư đổi một đống đồ nội thất, điện máy giá trị xa xỉ.
Ví dụ như, một cân muối là thể thuê một đội hai mươi vận chuyển một đống đồ nội thất điện máy mà khác cần đến tận sân nhà họ.
"Tin tức nhận , đường bờ biển đang dịch chuyển về phía khu trú ẩn Thủ đô hơn một trăm mét, đến mười ngày nữa nơi sẽ nhấn chìm." Thuộc hạ của Vệ Liệt báo cáo: "Những giàu đẩy nhanh tốc độ di dời, ước tính trong ba ngày tới đều sẽ khỏi thành. Còn dân đáy vẫn gì cả."
Vệ Liệt sang hỏi Mộc Cửu Nguyệt: "Những dân dù cũng vô tội."
" chúng thể đưa nhiều như theo." Mộc Cửu Nguyệt lạnh lùng trả lời: "Hơn sáu mươi vạn ở Căn cứ Bình Minh là trách nhiệm của chúng . Họ thì . cùng lắm là khi rời khỏi khu trú ẩn Thủ đô sẽ thông báo tin tức cho họ, đó cho họ chút vật tư để cầu sinh, chỉ thôi. Vệ Liệt, đây là mạt thế, lòng đàn bà là . Nếu họ thể sống sót đến Tây Bắc, đến doanh trại mới của chúng , sẽ giúp họ một tay. điều kiện tiên quyết là, họ tự đến Đại Tây Bắc!"
"Là nghĩ sai , cô đúng." Vệ Liệt tự kiểm điểm: "Họ là trách nhiệm của khu trú ẩn Thủ đô, của chúng ."
Mộc Cửu Nguyệt : "Bên chúng cũng đẩy nhanh tốc độ chốt sổ . Bên phía Sở trưởng Lâm tin tức gì ?"
"Đang định với cô chuyện ." Vệ Liệt xốc tinh thần, : "Cha và cả của Sở trưởng Lâm đang liên hệ với những đội ngũ mà họ tin tưởng, chuẩn đưa cả đội cùng ."
"Tuyệt quá!" Mộc Cửu Nguyệt nở nụ : "Căn cứ Bình Minh của chúng , tuy nhỏ nhưng cái gì cũng . Sau chắc chắn sẽ là đội ngũ vững gót chân nhanh nhất trong mạt thế."
", chắc chắn sẽ là như !" Vệ Liệt gật đầu mạnh, : " sẽ thông báo xuống ngay, cho họ thời gian một ngày cuối cùng. Ngày sẽ ngừng thu mua!"
"Được."
Những kẻ vốn còn đang định ép giá, tin Vệ Liệt thu mua nữa thì thể cao nữa, điên cuồng bán tống bán tháo đồ trong tay.
Vệ Liệt hốt một mẻ lớn, chuyển tất cả gian của Mộc Cửu Nguyệt.
Những thứ bây giờ thì vô dụng, nhưng đợi đến khi định chỗ ở thì sẽ đất dụng võ.
Hơn tám mươi vạn đấy.
Ăn mặc ở , thiếu món nào chứ?
Bên phía khác.
Sở trưởng Lâm đang lén lút xúi giục ruột biển thủ của công, nhân lúc Thẩm Tư Viễn lo đến đám máy móc thiết , đem những thứ hữu dụng quý giá giấu .
"Anh, em , nhưng giờ là lúc nào . Thẩm Tư Viễn giờ gì còn tâm trí lo cho Viện nghiên cứu? Hắn đang bận đưa của chuyển nhà kìa! Khu trú ẩn Thủ đô sắp ngập , tranh thủ thời gian lo cho bản , thì cũng lo cho đám học trò trướng, cũng lo cho chị dâu và các cháu chứ?
Hơn nữa, cứ kiên trì quan điểm của , trái ngược với quan điểm của Thẩm Tư Viễn, nghĩ sẽ mang theo chắc? Hắn sẽ mang theo kẻ nịnh nọt , chứ mang theo kẻ cãi ." Sở trưởng Lâm : "Anh, chỉ cần gật đầu, em sẽ gom đồ ngay, đảm bảo sót chút gì."
"Thẩm Tư Viễn chắc chắn sẽ mang theo đống máy móc và vật phẩm thí nghiệm rời , tốn thời gian tốn sức lực, ăn uống . Đến lúc đó, các cũng sẽ bỏ rơi cùng thôi. Hắn cần nghiên cứu phát triển nữa, cần nhân viên nghiên cứu gì? Đến lúc đó các chỉ là kẻ ăn bám! Chắc chắn sẽ đưa các !"
Anh ruột của Sở trưởng Lâm là Giáo sư Lâm thở dài một tiếng, : " mấy cái máy móc với chai lọ lỉnh kỉnh mà mang ! Mấy thứ đều là hàng tuyệt bản, sản xuất nữa . Vứt cũng xót."
"Cái đừng lo, em cách mang ." Sở trưởng Lâm vẻ thần bí: "Anh đấy, chỉ cần thuyết phục cha, tập hợp đội ngũ của , theo bọn em là ."