Tuyết Diên xoay lao trong sân.
trong sân chỉ còn những thuộc hạ đang co giật mặt đất.
Gã béo biến mất còn tấy bóng dáng.
Tuyết Diên tức đến nổ phổi: "Ai! Rốt cuộc là ai! Kẻ nào dám phá hỏng chuyện của tao! Tao nhất định g.i.ế.c ! Tao g.i.ế.c mày! A!"
Còn Mộc Cửu Nguyệt, đang Tuyết Diên mắng c.h.ử.i té tát, lúc đang dùng một tay bịt miệng gã béo, nấp trong một lối hẹp chỉ cách đó một bức tường.
Mộc Cửu Nguyệt ghé sát tai gã béo, dùng âm lượng chỉ đủ để thấy, : "Chỗ quen thuộc, mau , đường nào. Một khi Tuyết Diên bắt , c.h.ế.t chắc. Nếu cô phát hiện, sẽ bỏ trốn một , bao giờ quan tâm đến sống c.h.ế.t của nữa ."
Gã béo đảo mắt, ngón tay chỉ về một góc khuất chếch phía .
Mộc Cửu Nguyệt một tay túm cổ áo gã béo, lôi về phía góc khuất đó.
Dưới chân đá đá vài cái.
Ồ, bên là rỗng.
Mộc Cửu Nguyệt cẩn thận lật lớp ngụy trang bên , để lộ một đường hầm ngầm chật hẹp. Mộc Cửu Nguyệt thể dễ dàng chui lọt, nhưng gã béo nghiêng , hóp bụng mới miễn cưỡng qua .
Có lẽ do khao khát sống sót đủ mạnh, gã béo thế mà lách qua đường hầm .
Để đề phòng Tuyết Diên đuổi theo, tốc độ của Mộc Cửu Nguyệt và gã béo đều nhanh.
Chỉ trong ba phút ngắn ngủi thoát ngoài.
Mộc Cửu Nguyệt hỏi gã béo: "Tuyết Diên đòi thứ gì? Khiến cô quản ngại đường xa vạn dặm từ khu trú ẩn Tây Nam đến đây tìm ? Tất nhiên, thể . quan tâm lắm. chỉ đơn thuần tò mò nên thuận tay cứu thôi. thể trả cho Tuyết Diên."
"Đừng đừng đừng, đại ca, , !" Gã béo hận thù : "Người đàn bà đó từ tin một khối đất Thiên Ngoại (ngoài hành tinh), nên đặc biệt dùng chuyện quá khứ của để uy hiếp. Phải , đây là hacker, từng xâm nhập Lầu Năm Góc, còn từng nhiều chuyện mờ ám cho các ông lớn. Nếu là mạt thế, chắc chắn tù mọt gông. Nếu những kẻ từng hại là hung thủ, bọn họ nhất định sẽ tìm cách g.i.ế.c . Người đàn bà đó chính là dùng cái để uy h.i.ế.p ."
Mộc Cửu Nguyệt khó hiểu: "Chỉ là một cục đất, cũng đến mức đó chứ?"
"Khối đất khác với những thiên thạch khác." Gã béo nghiêm túc : "Cô từng về Tức Nhưỡng bao giờ ?"
Sắc mặt Mộc Cửu Nguyệt khẽ biến đổi: "Ý là ?"
"Cô từng loại tiểu thuyết đó ? Chính là loại đất thể sinh sôi nảy nở vô hạn, tự lớn lên ." Gã béo đắn đo một chút, cuối cùng vẫn chọn thật với Mộc Cửu Nguyệt: "Khi thiên hỏa bùng nổ, một khối đất rơi vườn nhà . Ban đầu cũng chẳng để ý, nhưng một ngày phát hiện , khu vườn vốn cằn cỗi bỗng biến thành một mảnh đất màu mỡ. Cho dù là trong điều kiện cực nóng, nhiệt độ cực cao, bên vẫn mọc đầy cỏ cây hoa lá xanh ."
Mộc Cửu Nguyệt lập tức mở to mắt, giọng cũng kích động đến lạc : "Sinh sôi vô hạn, tự trưởng thành vô hạn?"
"! Nếu cô cứu và đưa rời khỏi đây, sẽ tặng Tức Nhưỡng cho cô. Thế nào?" Gã béo hỏi.
"Tức Nhưỡng đang ở ?" Mộc Cửu Nguyệt kìm lòng tham của nữa!
Không còn cách nào khác.
Thứ đối với nhân loại mà , quả thực là hy vọng cuối cùng !
" đóng gói hết trong vali hành lý ." Gã béo trả lời: " lo đàn bà sẽ lục tung hành lý của ..."
Mộc Cửu Nguyệt ấn mạnh gã béo xuống đất, : "Cậu đợi ở đây! Đợi về! lấy đồ của về! Đây là s.ú.n.g lục, dùng ? Nếu gặp Tuyết Diên, tự cho một viên! Tin , rơi tay Tuyết Diên, c.h.ế.t còn sướng hơn sống!"
Gã béo căng thẳng nắm chặt s.ú.n.g bằng hai tay, gật đầu lia lịa.
Mộc Cửu Nguyệt đường cũ, dùng thời gian ngắn nhất trở nhà gã béo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-227-mon-hoi-bat-ngo.html.]
Từ xa thấy tiếng Tuyết Diên dậm chân tại chỗ, điên cuồng gào thét, điên cuồng đập phá nhà cửa.
Hiện tại cô vẫn động đến đống hành lý đóng gói của gã béo, mà đang đập nát nhà cửa của từng mảnh.
"Khốn kiếp! Tức c.h.ế.t bà ! Là ai, rốt cuộc là ai, cút đây cho tao!" Tuyết Diên vẫn đang nổi điên, đống hành lý của gã béo ngay cạnh chân cô .
Xem , cô cũng quan tâm đến đống hành lý .
Chỉ là cô cho rằng đống hành lý thuộc về , nên mở sớm mở muộn cũng như cả thôi.
Bây giờ cô chỉ xả cơn giận .
Thứ Mộc Cửu Nguyệt đợi chính là lúc .
Mộc Cửu Nguyệt đảo mắt, nghĩ một mưu kế.
Cô trốn gian, lấy bút ghi âm , ghi giọng của : "Tuyết Diên, g.i.ế.c cô. Lần , sẽ lấy mạng cô! Cô dám tới ?"
Giống như việc Mộc Cửu Nguyệt g.i.ế.c Tuyết Diên, cô tin rằng Tuyết Diên cũng y như , g.i.ế.c c.h.ế.t cô.
Cho nên thấy giọng khiêu khích của cô, Tuyết Diên đang trong cơn thịnh nộ chắc chắn sẽ mất lý trí, một nữa trúng kế điệu hổ ly sơn.
Nói là .
Mộc Cửu Nguyệt tìm một nơi đủ xa, nhưng cũng quá xa, đủ để Tuyết Diên thể chạy chạy về trong vòng một phút, đặt bút ghi âm xuống, bút ghi âm còn đặt thêm một cái loa.
Nhẹ nhàng ấn nút.
"Tuyết Diên, chúng gặp . Lần , chúng phân sinh tử, định cao thấp!" Giọng của Mộc Cửu Nguyệt vang lên, cả Tuyết Diên lao vút với tốc độ thể tưởng tượng nổi về phía máy ghi âm.
Nói thì chậm mà xảy thì nhanh.
Mộc Cửu Nguyệt dùng tốc độ nhanh nhất bình sinh, lao sân nhà gã béo, vươn tay vơ vét, ném bộ hành lý đóng gói đất gian.
Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía góc khuất, chui đường hầm.
Mộc Cửu Nguyệt trốn xong, liền thấy tiếng gào thét càng thêm phẫn nộ của Tuyết Diên từ bên vọng xuống: "Mộc Cửu Nguyệt! Mộc Cửu Nguyệt!! Tao g.i.ế.c mày! A!!! Mày dám phá hỏng chuyện của tao, tao để yên cho mày ! Không để yên! Dù cùng trời cuối đất, tao cũng lột da mày!"
Mộc Cửu Nguyệt nhếch miệng , lặng lẽ nhanh chóng rời .
Khi Mộc Cửu Nguyệt tìm thấy gã béo, gã đang run lẩy bẩy , thấy Mộc Cửu Nguyệt tới, suýt chút nữa thì cướp cò b.ắ.n cô.
"Là !" Mộc Cửu Nguyệt đè nòng s.ú.n.g xuống, : "Đồ tới tay, chúng mau thôi!"
"Đi ?" Gã béo mừng rỡ hỏi.
Tuyền Lê
"Tất nhiên là nơi an ." Mộc Cửu Nguyệt : "Yên tâm, lấy đồ của , tự nhiên sẽ giữ lời, đưa rời . Còn về tương lai định thế nào, đó là chuyện của . Đi!"
Mộc Cửu Nguyệt đạp tung lớp ngụy trang bên ngoài, lôi gã béo nhảy vọt khỏi đường hầm.
Giả vờ như lấy từ tảng đá, thực chất là lấy chiếc Dodge Tomahawk từ trong gian , ném thẳng gã béo phía : "Ôm chặt ."
Dứt lời, tay ga vặn mạnh.
Hai cưỡi mô tô, như một cơn gió lốc biến mất tại chỗ.
Dodge Tomahawk chính là vũ khí siêu cấp tốc độ lên tới 600km/h đấy!
Đợi đến khi Tuyết Diên phát hiện sự tồn tại của đường hầm, Mộc Cửu Nguyệt đưa gã béo chạy xa tít tắp !