Mộc Cửu Nguyệt xổm xuống, đưa tay quệt một chút vết máu, vê nhẹ đầu ngón tay đưa lên mũi ngửi.
Mùi m.á.u đúng.
Đối phương là biến dị.
Hèn gì thể cứu Tuyết Diên thoát khỏi họng s.ú.n.g của .
Đáng c.h.ế.t!
Lần g.i.ế.c c.h.ế.t cô .
Không đợi đến bao giờ.
Còn Tuyết Diên khi cứu , lúc cũng đang nổi trận lôi đình.
"Đáng c.h.ế.t, con khốn Mộc Cửu Nguyệt đáng c.h.ế.t!" Giọng của Tuyết Diên biến đổi, như sự pha trộn giữa giọng đàn ông, phụ nữ, già và trẻ con.
Chỉ khi cực kỳ phẫn nộ, cô mới để lộ giọng thật của hoa Đế Vương.
Có thể thấy việc Mộc Cửu Nguyệt nẫng tay Tức Nhưỡng kích động cô đến mức nào.
Nếu là Tuyết Diên con , lẽ cũng sẽ coi trọng Tức Nhưỡng, nhưng đến mức độ .
Tuyết Diên hiện tại là sự kết hợp giữa hoa Đế Vương và Tuyết Diên, về bản chất chính là một cái cây.
Thực vật thích nhất cái gì?
Là đất đai.
Với loại thần thổ cấp truyền thuyết như Tức Nhưỡng, đối với hoa Đế Vương mà , đó chính là thần khí giúp cô thăng cấp và tiến hóa nhanh chóng.
Nói chừng khi hấp thụ Tức Nhưỡng, cô thể trở thành con thực sự.
Thử hỏi, cô thể tức giận?
"Tao nó c.h.ế.t!" Tuyết Diên gầm lên, quất ngược một roi biến dị.
Người biến dị quất đứt một cánh tay, nhưng vẫn quỳ rạp mặt đất nhúc nhích, dám phản kháng.
Tai vang lên tiếng tít tít báo tin, Tuyết Diên cố nén cơn giận bắt máy: "Tốt nhất là mày chuyện quan trọng."
Không đầu dây bên gì, sắc mặt Tuyết Diên trầm xuống: "Biết , tao sẽ về ngay!"
Ngắt kết nối, Tuyết Diên lệnh cho thuộc hạ: "Tất cả , về!"
Khi bước khỏi khu trú ẩn Thủ Đô, Tuyết Diên vô thức ngoái đầu .
"Mộc Cửu Nguyệt, chúng sẽ còn gặp . Đến lúc đó, tao nhất định sẽ cho mày nếm thử thủ đoạn của tao." Tuyết Diên lạnh lùng thu ánh mắt, dẫn rời nhanh như chớp.
Còn Mộc Cửu Nguyệt lúc , hiếm hoi lắm mới một .
Cô tìm đến tháp phát thanh của khu trú ẩn Thủ Đô, phá khóa cửa phòng phát thanh bên trong.
"Phụt phụt phụt." Trên bầu trời bộ khu trú ẩn Thủ Đô vang lên giọng của Mộc Cửu Nguyệt: "Alo alo alo. Mọi đều thấy giọng chứ?"
"Hôm nay tâm trạng , mỗi ngày một việc thiện. Thông báo cho các bạn một tin vui." Mộc Cửu Nguyệt micro: "Khu trú ẩn Thủ Đô sắp ngập , những quản lý của các bạn chạy hết cả . Không tin thì các bạn thể đến nơi việc của họ mà xem, đến con kiến cũng chẳng còn một mống. Họ mang theo bộ vật tư và lương thực của khu trú ẩn Thủ Đô chạy về phía Tây . Khoảng vài ngày nữa, nước biển dâng lên sẽ nhấn chìm khu trú ẩn Thủ Đô. Trong vài tháng tới, Đông Bắc cũng sẽ biến thành một vùng biển mênh mông. Các hoặc là về phía Tây, hoặc là về phía Tây Nam, còn nơi nào khác để ."
Tin tức của Mộc Cửu Nguyệt gây một làn sóng chấn động dữ dội trong bộ khu trú ẩn Thủ Đô.
Không ít đều kinh hãi đến ngây .
"Không thể nào, họ thể cuỗm hết vật tư, bỏ mặc chúng mà chứ? tin, tin!" Có điên cuồng gào thét: "Chúng chẳng là cùng một nước ? Sao thể loại chuyện ?"
" tin. Mấy hôm , đại gia thuê đội xe nhà chúng , hình như là vận chuyển thứ gì đó ngoài. Hóa là vận chuyển vật tư!"
" cũng tin! Nhà giàu đây việc cũng chuyển . mới nhận tiền lương thôi việc!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-229-lam-nguoi-tot-mot-lan.html.]
"Chẳng lẽ chúng thực sự bỏ rơi ? Chúng thế nào?"
Ngày càng nhiều ôm đầu rống lên.
"Người chẳng ? Đi về phía Tây, về phía Tây Nam! về phía Tây, hỏi những kẻ cầm quyền , tại lấy mạng sống của dân thường chúng trò đùa?!"
"Có thời gian đây thì mau thu dọn đồ đạc giá trị mà chuyển nhà ! Các thấy , chỗ chúng cũng sắp nước nhấn chìm ? Đợi nước tới thì cũng !"
" đúng đúng, mau thu dọn đồ đạc!"
Mộc Cửu Nguyệt loa phát thanh: "Trên con đường sắp tới, thể sẽ động vật biến dị, thực vật biến dị, bão cát, lốc xoáy. Đói khát, hạn hán sẽ luôn đeo bám các , còn cả sự mai phục c.h.é.m g.i.ế.c của chính đồng loại. Chặng đường sống c.h.ế.t khó lường, tương lai mịt mờ. sẽ đợi ở Tây Bắc. Chỉ cần thể sống sót đến Tây Bắc, sẽ cho các một mảnh đất dung để sinh sôi nảy nở."
"Hỡi những con kiến đáy xã hội, hãy nỗ lực giãy giụa, hãy sinh tồn ! Vòng loại trực tiếp của các bắt đầu ! Hãy để chúng gặp đỉnh cao. Được , buổi phát thanh hôm nay đến đây là hết. Chúc may mắn! Bye bye!"
Mộc Cửu Nguyệt tắt loa phát thanh, mỉm nhẹ.
Khu trú ẩn Thủ Đô còn vài triệu dân, nhưng cuối cùng thể đến Tây Bắc, e rằng chỉ còn vài trăm ngàn, thậm chí chỉ mười mấy ngàn.
Vòng loại trực tiếp sẽ vô cùng tàn khốc.
Kẻ mạnh thì sống, kẻ yếu đào thải.
Những con thể sống sót đều gen ưu tú, là những tân nhân loại thể thích nghi với cuộc sống mạt thế.
Mộc Cửu Nguyệt rời khỏi tháp phát thanh, định đến khu biệt thự của giới quyền quý dạo thêm một vòng, xem thể nhặt nhạnh thêm chút gì .
Tất nhiên, cô mang tâm thế thoải mái, nhặt thì nhặt, nhặt cũng chẳng .
Dù thì thu hoạch cũng đủ lớn .
Không ngoài dự đoán của cô.
Cả khu trú ẩn Thủ Đô loạn cào cào cả lên.
Mọi còn kỷ luật gì nữa, đốt g.i.ế.c cướp bóc, g.i.ế.c phóng hỏa, việc ác nào .
Mộc Cửu Nguyệt cưỡi chiếc Dodge Tomahawk ngông nghênh xuyên qua đám đông vô tận, những gã nhà giàu kịp chạy trốn nghèo ùa lên cướp sạch tài sản.
Cô cũng lạnh lùng những kẻ thông minh thu gom những vũ khí khác chê nhưng hữu dụng đường, vũ trang cho bản đến tận răng, đưa nhà trốn khỏi khu trú ẩn.
Còn từ bỏ ý định, chạy đến tòa nhà nơi giới quyền quý từng việc, phát hiện đúng là nhà trống, liền gào rung trời.
Nhân sinh muôn màu, cũng là kịch.
Mộc Cửu Nguyệt dạo một vòng, xác định còn gì để nhặt nhạnh, lúc mới lái xe rời .
Khi Mộc Cửu Nguyệt đến cổng lớn, ở đó đang xảy một trận chiến.
Hai nhóm vì tranh giành vật tư mà đ.á.n.h , đ.á.n.h đến đầu rơi m.á.u chảy, còn c.h.ế.t bên đường, thê t.h.ả.m vô cùng.
mấy chuyện liên quan gì đến cô chứ?
Ừm, đúng là liên quan một chút xíu, bởi vì cô cũng cướp.
"Xuống xe!" Có kẻ dùng s.ú.n.g chĩa Mộc Cửu Nguyệt: "Giờ mà còn cưỡi con xe ngon thế , chắc chắn mày cũng là nhà giàu! Để vật tư , nếu tao b.ắ.n bỏ!"
Mộc Cửu Nguyệt tùy ý giơ hai tay lên quá đầu, : "Các hiểu lầm , chiếc mô tô tốn xăng lắm, các cướp cũng vô dụng thôi. Không xăng thì cũng chẳng . Còn về vật tư, các xem, xe giống chỗ để vật tư lắm ?"
Tuyền Lê
Đám quan sát kỹ một chút, quả thực chỉ một cô, đến cái ba lô cũng .
Lúc kẻ hạ thấp giọng, : "Thằng nhãi trẻ trung khỏe mạnh, là giữ lương thực dự trữ."
Ánh mắt Mộc Cửu Nguyệt đột nhiên trở nên sắc bén.
Đã trải qua cảnh động vật và thực vật biến dị công thành mà còn dám ăn thịt , đối phương hoặc là sống nữa, kéo khác c.h.ế.t cùng.
Hoặc là thuần túy độc ác, ngứa mắt khi thấy khác sống thoải mái tự tại, nhất định lôi khác xuống địa ngục.