Lệnh của Mộc Cửu Nguyệt ban , tất cả lập tức hành động.
Những phụ trách thu gom t.h.i t.h.ể bận rộn nhặt nhạnh chân tay cụt.
Những phụ trách trấn an dân chúng thì vội vã kéo đội ngũ bác sĩ tới khám chữa vết thương cho họ. Còn về tổn thương tâm lý ư? Giờ chẳng ai lo nổi chuyện đó. Sống ở mạt thế, mấy đầu óc còn bình thường ?
Những phụ trách dọn xác bọ cạp thì đóng gói bộ, chuyển đến Viện nghiên cứu, chiết xuất chất gì hữu dụng.
Có báo tin cho Sở trưởng Lâm, ông lập tức theo chỉ thị của Mộc Cửu Nguyệt, lệnh viên thu dọn hành lý, di chuyển nhanh chóng.
Mọi việc đều diễn đấy.
Chỉ Mộc Cửu Nguyệt xổm đất, ngừng chạm tay mặt đất nơi bọ cạp biến dị xuất hiện, chìm trầm tư.
Lúc hạ trại, rõ ràng kiểm tra kiểm tra , nơi đủ an mà.
lũ bọ cạp chui từ thế?
Vùng đất trải qua sự tẩy rửa của mưa axit còn gọi là đất nữa, thứ đều sa mạc hóa.
Lũ bọ cạp khéo khi chui qua lớp cát lòng đất mà tới.
Một trăm con bọ cạp ước chừng chỉ là quân tiên phong, đến để dò xét thực hư sức mạnh của con , đại quân thực sự vẫn đang quan sát ở phía .
Cho nên nơi còn an .
Phải rời càng sớm càng .
Nghĩ nghĩ , hóa nơi ở của cái đám chặn đường Lận Trăn mới là nơi tương đối an .
Bọn chúng thể cướp bóc ở đây lâu như mà bọ cạp vây công, chứng tỏ vị trí của chúng chắc chắn điểm đáng giá.
May đúng lúc , Lận Trăn phái về báo tin: "Báo cáo Căn cứ trưởng! Căn cứ trưởng Lận dọn dẹp xong, thu hoạch lớn."
Mộc Cửu Nguyệt khỏi thở phào: "Tốt, vất vả ! Chúng lập tức xuất phát!"
Đợi đến khi Mộc Cửu Nguyệt dẫn đại đội đuổi kịp Lận Trăn, việc dọn dẹp bên phía Lận Trăn hồi kết.
"Đã xảy chuyện gì ?" Lận Trăn thấy dân ai nấy mặt mũi lấm lem, vẻ mặt hoảng hốt bất an, nhịn hỏi: "Có biến ?"
"Ừ." Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: "Gặp bọ cạp biến dị tập kích bất ngờ. C.h.ế.t mấy trăm , an nhàn một thời gian, đột nhiên xảy chuyện nên tâm lý nhất thời chấp nhận . Không , gặp thêm vài nữa là quen thôi."
Lận Trăn nên gì cho .
Tuy nhiên, thấy bọ cạp biến dị, lập tức nghiêm mặt : "Nhắc đến bọ cạp mới hiểu tại đám tích trữ nhiều bột diệt côn trùng và giấm đến thế."
Mộc Cửu Nguyệt tinh thần phấn chấn: "Giấm? Sao quên mất cái nhỉ."
Mộc Cửu Nguyệt vỗ trán, lúc đầu cô tích trữ ít dầu muối tương giấm.
Tuyền Lê
Sau Vệ Liệt cũng tích một lô siêu lớn, giờ đang phủ bụi trong gian của cô đây .
Mộc Cửu Nguyệt xoay dùng "Vàng vạn chép" tạo một đống lớn, giao hết cho Sở trưởng Lâm: "Ông bảo Viện nghiên cứu thử nghiệm xem, đám bột diệt côn trùng và giấm tác dụng với bọ cạp biến dị . Hôm nay chúng tạm thời nghỉ ngơi chỉnh đốn ở đây."
"Được." Sở trưởng Lâm cũng nhiều, cầm đồ đạc ngay đến Viện nghiên cứu.
Đội ngũ Viện nghiên cứu hiện tại lớn mạnh hơn nhiều.
Dù là cha và trai Sở trưởng Lâm, mười mấy chuyên gia dụ dỗ đến , tất cả đều gác việc đang , tập trung nghiên cứu t.h.u.ố.c đối phó bọ cạp biến dị.
Sau khi tăng ca thử nghiệm, quả thực phát hiện điểm yếu của bọ cạp biến dị.
Loài bọ cạp thực thích môi trường ẩm ướt, nên thường sống lòng đất hoặc trong khe đá.
Tuy lũ bọ cạp biến dị, nhưng tập tính sinh hoạt đổi, vẫn thích sống đất.
Vì thế chúng mới thông qua tầng đất đá, đ.á.n.h lén con .
Biết tập tính của chúng thì đối phó sẽ lúng túng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-234-dai-quan-bo-cap.html.]
Sở trưởng Lâm chia bột diệt côn trùng xuống, rắc đậm đặc khắp khu vực hoạt động.
Sau đó ở các khu vực trọng điểm thì rắc giấm, đun giấm các kiểu.
Nghe tỏi cũng hiệu quả phòng trị, thế là mỗi một củ tỏi, rảnh rỗi c.ắ.n hai tép.
Nửa ngày trôi qua, mùi của cả doanh trại trở nên kỳ lạ, khiến chẳng còn chút hứng ăn uống nào.
Lận Trăn dẫn Mộc Cửu Nguyệt đến một nhà kho khổng lồ, : "Đến đây, xem chiến lợi phẩm của chúng ."
Mộc Cửu Nguyệt vốn mong đợi gì.
Mạt thế gần hai năm , còn vật tư gì vượt qua Khu trú ẩn Thủ Đô chứ?
Thế nhưng giây tiếp theo, mắt Mộc Cửu Nguyệt sáng rực lên!
"Woa!" Mộc Cửu Nguyệt kinh ngạc hỏi Lận Trăn: "Đám cướp của một đơn vị quân đội chính quy đấy chứ?"
Trong đáy mắt Lận Trăn thoáng qua tia buồn bã, gật đầu: "Rõ ràng là ."
Mộc Cửu Nguyệt khoanh tay : "Lại kẻ chuyện ' ơn mắc oán' hả?"
Lận Trăn đỏ bừng cả mặt vì hổ.
" mà cũng dễ hiểu thôi." Mộc Cửu Nguyệt : "Đám các giáo d.ụ.c quá. Nên căn bản ngờ sẽ kẻ to gan lớn mật đến mức tàn sát quân đội, cướp đoạt vũ khí."
Mộc Cửu Nguyệt vung tay, thu bộ vũ khí đầy ắp trong kho gian.
Xe tăng, tên lửa, xe vệ tinh... mà đám cướp dùng, tất cả đều phân loại, cất trong gian.
Lận Trăn : "Đám liều lĩnh, thậm chí chẳng dùng mấy vũ khí . Nếu , chúng cũng chẳng thể tiêu diệt bọn chúng thuận lợi thế. Chỉ là cô đúng đấy, mấy đồng đội cũ của đều chịu thiệt vì quá mềm lòng, mất cả mạng."
Mộc Cửu Nguyệt vỗ vai Lận Trăn, an ủi : "Vậy thì để chúng sử dụng vũ khí , báo thù cho họ !"
Lận Trăn gật đầu, định thì thấy vội vã chạy tới, nghiêm báo cáo: "Báo cáo Căn cứ trưởng, phía xuất hiện đại quân bọ cạp! Theo thống kê của flycam, lượng một vạn con! Hơn nữa lòng đất còn bọ cạp liên tục chui lên! Tất cả đang tụ tập về hướng chúng !"
"Đại quân bọ cạp?" Lận Trăn biến sắc: "Cách chúng bao xa?"
"Ba cây ."
Mộc Cửu Nguyệt hỏi: "Dân chúng gọi về hết ?"
"Đã gọi về hết . Hiện giờ ai rời khỏi doanh trại."
Mộc Cửu Nguyệt với Lận Trăn: "Nhìn kìa, đống vũ khí đất dụng võ ngay đấy! Trận chúng dùng vũ khí nóng, cho đám sâu bọ mở mang tầm mắt về trí tuệ nhân loại!"
Lận Trăn gật đầu thật mạnh: "Được! Chúng sẽ cho chúng nếm thử mùi vị của b.o.m đạn."
Mộc Cửu Nguyệt chọn vũ khí phù hợp, bật chế độ chép vạn .
Một hàng dài vũ khí hạng nặng nhanh chóng kéo tiền tuyến, đạn pháo cung cấp giới hạn.
Trận , mày c.h.ế.t thì là tao sống.
Đại quân bọ cạp đông nghịt tràn tới như thủy triều, nhưng khi cách con một cây thì dừng .
Mộc Cửu Nguyệt cao, dùng ống nhòm quan sát tình hình đại quân bọ cạp.
Vừa thấy, trái tim Mộc Cửu Nguyệt trầm xuống.
Đợt tấn công quả nhiên chỉ là thăm dò.
Một trăm con bọ cạp tuy to lớn, nhưng chiều dài cơ thể cũng chỉ tầm một hai mét.
Còn lứa đại quân bọ cạp , bộ đều là bọ cạp khổng lồ dài năm mét.
Cũng chẳng chúng ăn cái gì mà biến dị to như , lượng còn nhiều đến thế.
Chúng dốc bộ lực lượng, rõ ràng là coi hơn sáu mươi vạn là lương thực, ăn mồm thì thề bỏ qua!