Đồng t.ử Mộc Cửu Nguyệt co rút mạnh.
Tuyết Diên!
Cô ở đây?
Không cô về Khu trú ẩn Tây Nam ?
Mộc Cửu Nguyệt lập tức nghĩ đến một khả năng, lấy ống nhòm bội cao từ gian , về hướng mũi tên bay tới.
Trong ống kính, Tuyết Diên giơ ngón tay giữa về phía cô, nở nụ ngạo nghễ bất tuân.
Mộc Cửu Nguyệt hận đến ngứa răng.
Cô lúc mới phản ứng , tai bay vạ gió đợt , là do Tuyết Diên dẫn tới.
Cũng cô dùng cách gì khiến bọ cạp biến dị nhắm .
Được, , .
Tuyết Diên, mối thù giữa chúng đúng là ngày càng sâu .
Dám tính kế , sẽ cho cô nếm thử mùi vị tương tự.
Mộc Cửu Nguyệt quả hồng mềm, nắn thì nắn.
Dám khiêu khích , thì chuẩn sẵn sàng trả thù .
Ăn miếng trả miếng, nợ m.á.u trả bằng máu, mới là tôn chỉ của !
Trở doanh trại, khắp nơi đều là m.á.u tươi và tiếng kêu than.
Sở trưởng Lâm bận đến chân chạm đất, dẫn đội y tế tập trung thương binh một chỗ.
Cần phẫu thuật thì phẫu thuật, cần an t.ử thì an tử.
Cứu nhất định cứu, cứu thì cho đối phương một cái c.h.ế.t nhẹ nhàng, để họ tiếp tục đau đớn.
Vệ Liệt vội vã chạy tới tìm Mộc Cửu Nguyệt: "Cửu Nguyệt, t.h.u.ố.c đủ ."
"Được, theo ." Mộc Cửu Nguyệt xoay lều của , dùng vàng tiến hành chép vạn .
Từng lô từng lô t.h.u.ố.c men vận chuyển như nước chảy, đưa đến bên cạnh thương binh, dùng thời gian ngắn nhất sử dụng cho họ.
Lận Trăn thì dẫn thu dọn t.h.i t.h.ể chiến trường.
Xác bọ cạp biến dị đóng gói mang về hết.
Thi thể con thì tập hợp một chỗ, châm lửa thiêu, tránh nảy sinh dịch bệnh, cũng để các chiến sĩ mồ yên mả .
Mộc Cửu Nguyệt một vòng quanh căn cứ, giám sát rắc t.h.u.ố.c bột cho đều cho đủ, đề phòng đại quân bọ cạp phản kích nữa.
Bận rộn một hồi đến quá nửa đêm.
Đợi đến khi Mộc Cửu Nguyệt xuống nghỉ ngơi mới phát hiện đau nhức, mệt đến mức cầm nổi đũa.
Cô giáo Tần lập tức tới, đón lấy đôi đũa, tận tay đút cơm cho Mộc Cửu Nguyệt.
"Hôm nay c.h.ế.t bao nhiêu ?" Cô giáo Tần mắt đỏ hoe, khẽ: "Đồng đội hôm qua còn , nay trơ mắt họ c.h.ế.t ngay mắt . Trong lòng cô khó chịu lắm."
Mộc Cửu Nguyệt ăn hỏi: "Có giáo viên t.ử vong ạ?"
"Ừ." Cô giáo Tần lau nước mắt, : "Cô Phương dạy bọn trẻ hát, hôm nay vì bảo vệ một đứa bé mà đ.â.m xuyên . Lúc cứu cô vẫn còn thở... nhưng đội y tế vô phương cứu chữa , nội tạng cô nát hết cả..."
Mộc Cửu Nguyệt thở dài một tiếng: "Đừng buồn, sẽ báo thù cho cô ."
Cô giáo Tần ngấn lệ gật đầu: "Cửu Nguyệt, may mà các cô. Nếu , chúng đều thành thức ăn cho bọ cạp biến dị ."
Mộc Cửu Nguyệt khựng .
Tai nạn coi như là do cô dẫn tới.
Tuyết Diên vì trả thù cô nên mới cố tình dẫn dụ đại quân bọ cạp tới.
cô hối hận.
Có nữa, cô vẫn sẽ như .
Mộc Cửu Nguyệt giơ tay xoa đầu cô giáo Tần, dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc : " nhất định sẽ báo thù cho cô Phương!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-236-an-mieng-tra-mieng.html.]
Ăn uống no say, tiễn cô giáo Tần , Mộc Cửu Nguyệt tiến gian.
Quả nhiên, gian thưởng cho cô nhiều đất đai.
cô gian để ruộng, mà là để chọn vũ khí thuận tay hơn.
Tuyết Diên tặng cô một món quà lớn như , cô đáp lễ thì chẳng là thất lễ quá ?
Tuy cô rốt cuộc Tuyết Diên dùng cách gì để khiến bầy bọ cạp biến dị vây công .
chuyện đó quan trọng.
Quan trọng là nhân lúc Tuyết Diên xa, cho cô nếm chút mùi đời!
Ngón tay Mộc Cửu Nguyệt lướt qua giá vũ khí, cuối cùng dừng ở cây nỏ.
Nỏ compound hiện đại, lực sát thương cực kỳ đáng sợ, mệnh danh là vua vũ khí lạnh chống khủng bố.
Tuyết Diên tặng cô một mũi tên, cô sẽ trả Tuyết Diên một cây nỏ .
Mộc Cửu Nguyệt do dự tiến hành chép vạn cây nỏ, lắp đầy tên nỏ, sẵn sàng sử dụng bất cứ lúc nào!
Làm xong tất cả, Mộc Cửu Nguyệt ừng ực uống cạn một ống dịch dinh dưỡng hồi phục thể năng nhanh chóng, đợi thể năng khôi phục, cô lập tức khỏi gian, tìm Lận Trăn, thẳng vấn đề: "Đại quân bọ cạp hôm nay là do Tuyết Diên cố tình dẫn tới. Đây là lời thị uy của cô với . định nhân lúc cô xa, gửi cô một món quà lớn!"
Lận Trăn khựng , trực tiếp khuyên can Mộc Cửu Nguyệt, ngược hỏi cô: "Bao giờ ? Bao giờ về?"
"Bây giờ luôn, hai ngày bất kể về , các cứ thẳng về phía Tây, sẽ đuổi kịp ." Mộc Cửu Nguyệt lạnh lùng : "Mũi tên của Tuyết Diên chỉ nhắm , mà còn là mũi tên của Khu trú ẩn Tây Nam nhắm Căn cứ Bình Minh. Nếu chúng cứ nhịn như , Căn cứ Bình Minh sẽ mãi mãi ngẩng đầu lên nổi Khu trú ẩn Tây Nam!"
Lận Trăn hít sâu một , : "Được! xin cô nhớ kỹ, cô là chủ nhân của Căn cứ Bình Minh. Tất cả đặt sự an nguy của bản lên hàng đầu!"
" ." Mộc Cửu Nguyệt : "Sở trưởng Lâm càm ràm, tạm thời giấu ông ."
"Thế còn Vệ Liệt?" Lận Trăn hỏi.
Mộc Cửu Nguyệt nghĩ ngợi, : "Cũng chẳng chuyện lớn gì, giấu nốt . Không thì cuống quýt lên."
Lận Trăn .
Trong lòng bỗng nhiên chút vui vẻ.
"Ở đây giao cho ." Mộc Cửu Nguyệt bỏ câu , đeo ba lô lao màn đêm.
Lúc .
Trong doanh trại của Tuyết Diên, mặt cô , vẻ mặt đồng tình: "Tuyết Diên, cô ngoài là nhiệm vụ. Cô vì một cái Căn cứ Bình Minh mà chậm trễ hành trình. Cô tự ý hành động như , nếu để Lão đại chắc chắn sẽ vui !"
Tuyết Diên sang với ánh mắt sắc lẹm: "Mày đang dạy tao việc đấy ?"
"Không dám." Đối phương uất ức trả lời: " chỉ nhắc nhở cô, đừng vì ân oán cá nhân mà lỡ việc chính!"
"Ha ha ha ha. G.i.ế.c c.h.ế.t Mộc Cửu Nguyệt chính là việc chính!" Tuyết Diên lạnh lùng .
" mà..."
"Không nhưng nhị gì hết!" Tuyết Diên bá đạo : " về tự nhiên sẽ chuyện với Lão đại..."
Lời Tuyết Diên còn dứt thì thấy bên ngoài truyền đến tiếng hét kinh hãi: "Có tập kích..."
Phụt!
Tuyền Lê
Một quả đạn pháo vác vai rơi chuẩn xác và tàn khốc ngay giữa doanh trại của bọn chúng.
Nổ vang trời.
Lều của Tuyết Diên lập tức chấn động sập xuống.
Cô giận dữ lao : "Chuyện gì ?"
"Không ạ!" Có trả lời: "Người phụ trách tuần tra mất liên lạc. Hình như đang tập kích!"
Giây tiếp theo, mấy kẻ chạy khỏi lều kịp nhặt trang lên, mấy mũi tên nỏ lạnh lẽo xuyên thủng bọn chúng trong nháy mắt.
Thậm chí kẻ còn lực b.ắ.n loạng choạng vài bước, ghim chặt xuống đất!
"Địch tập kích, địch tập kích! Tất cả chuẩn nghênh chiến!" Kẻ cự cãi với Tuyết Diên sợ hãi gào toáng lên: "Bảo vệ , bảo vệ !"
Tuyết Diên với ánh mắt mỉa mai, xách vũ khí lao ngoài.
Cô xem xem kẻ nào mắt dám tập kích đội ngũ của cô trong đêm!
Cô nhất định sẽ khiến đối phương hối hận vì hành động tối nay!