Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 243: Nợ mới thù cũ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-14 15:57:02
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trở doanh trại, Mộc Cửu Nguyệt gọi Sở trưởng Lâm đến, cũng nhảm, thẳng vấn đề: " thu nhiều vàng, nghi ngờ đây là 'hàng lậu' khác cất giấu ở đây. Chúng mau chóng rút lui!"

Sở trưởng Lâm bật dậy: " sẽ sắp xếp ngay, nhổ trại!"

Người của Căn cứ Bình Minh xảy chuyện gì mà cần họ vội vã rời , hơn nữa còn là hành quân cấp tốc.

họ , theo cấp chắc chắn sai.

Biết là quan sát thấy nguy hiểm gì đó nên mới vội vàng rời như .

thì đại quân bọ cạp biến dị trải qua cũng khiến khắc cốt ghi tâm đến c.h.ế.t.

ai ca cẩm nửa lời, tất cả đều ngoan ngoãn thu dọn đồ đạc, nối đuôi lên xe rời .

Lúc bão cát vẫn dừng hẳn, nên đoàn xe di chuyển cực kỳ chậm.

Mỗi chiếc xe đều bật đèn cảnh báo nháy kép, giữa xe với xe đều nối bằng dây xích sắt để tránh lạc.

Cứ thế gian nan suốt mười mấy tiếng đồng hồ, cơm nước đều đưa lên xe ăn, ngoại trừ xuống xe giải quyết vấn đề sinh lý, còn đều ở xe.

Đi gấp rút trong ba ngày, cũng chỉ hơn hai trăm cây .

Mộc Cửu Nguyệt nhận thấy tinh thần đều lắm, ước lượng cách thấy vẻ an , lúc mới lệnh cho đoàn xe dừng , tạm thời nghỉ ngơi chỉnh đốn.

Tuyền Lê

Người dân Căn cứ Bình Minh tin xuống xe nghỉ ngơi, lập tức reo hò vui sướng.

Ngược với sự vui mừng của Căn cứ Bình Minh là của Khu trú ẩn Tây Nam.

Bọn họ vội vã chạy tới kho tiền, đang chuẩn phá dỡ thì đột nhiên kêu lên: "Mọi mau kìa, ở đây cái lỗ!"

"Sao cái lỗ?" Sắc mặt Tuyết Diên lập tức đổi: "Kho tiền bí mật như , lẽ ai mới ."

Trong lòng Tuyết Diên lóe lên một dự cảm lành, cô lập tức sốt ruột : "Các , mau xuống xem !"

"Rõ!"

Mấy mặc đồ bảo hộ, tất cả đều đu dây từ cái lỗ xuống .

Đi một mạch đến cửa chính kho tiền, còn kịp vui mừng, cảnh tượng mắt khiến họ kinh ngạc!

Cửa lớn của kho tiền mở toang hoác, bên trong trống , chẳng còn thứ gì.

Mấy bọn họ ngơ ngác: "Sao thế ?"

"Sao nhanh chân đến ?"

"Làm bây giờ?"

"Mau báo cáo với Đội trưởng Tuyết!"

Tuyết Diên vội vã tới, kho tiền sạch trơn, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch.

đột nhiên hoảng loạn.

Sau khi tách khỏi Mộc Cửu Nguyệt, cô trực tiếp về Khu trú ẩn Tây Nam, mà tìm đến đội tìm kiếm vàng thứ hai, dùng phận gây sức ép, bắt bọn họ theo lệnh .

Tính toán của Tuyết Diên là thế :

Cho dù đội ngũ cô mang theo quân diệt, nhưng nếu cô thể thuận lợi tìm vàng và mang về Khu trú ẩn Tây Nam, thì thể lấy công chuộc tội, nhận sự tha thứ của Kỳ Vô Quá.

vàng ?

Vàng của cô !?

Không vàng, cô giải thích với Kỳ Vô Quá thế nào?

mất sự tin tưởng của Kỳ Vô Quá!

Người đàn ông kinh tài tuyệt diễm đó, chỉ thể thuộc về cô !

"Đội trưởng Tuyết..." Có yếu ớt lên tiếng: "Cô ổ khóa cửa xem, rõ ràng là dùng bạo lực phá hỏng!"

Tuyết Diên lao vút tới, dùng tay bóp nhẹ, lõi khóa như miếng bánh quy giòn tan, trong nháy mắt bóp nát vụn!

"Chuyện gì thế ?" Sắc mặt Tuyết Diên âm trầm, sát khí ngùn ngụt: "Cái khóa biến thành thế ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-243-no-moi-thu-cu.html.]

"Hình như là chất ăn mòn cực mạnh ăn mòn xuyên qua." Người trả lời: "Việc chắc chắn do một hai , mà là một nhóm . Nhiều vàng như , vài căn bản chuyển hết , trừ phi là vài nghìn hoặc cả vạn mới thể chuyển vàng lớn như thế trong thời gian ngắn."

"Vài nghìn ? Cả vạn ? Căn cứ Bình Minh! Mộc Cửu Nguyệt!" Tuyết Diên chợt phản ứng : "Lại là nó! Lại là nó! Mộc Cửu Nguyệt, tại mày cứ luôn phá hỏng chuyện của tao?! Tao với mày xong !"

Roi da trong tay Tuyết Diên quất mạnh vách tường.

Rào rào!

đá vụn rơi xuống.

Lối trải qua động đất và mưa axit vốn còn chắc chắn, Tuyết Diên quất mạnh một cái, lập tức như quân bài domino, sụp đổ dây chuyền!

"Không , chỗ sắp sập , chúng mau rút! Rút!" Người của Tuyết Diên mang tới cũng chẳng màng đến cô , đầu bỏ chạy.

Tuyết Diên cũng buộc chạy theo.

Sự sụp đổ phía ngày càng nhanh.

Tiếng ầm ầm vang dội gần như nhấn chìm cả lối .

Trong đáy mắt Tuyết Diên lóe lên tia sáng xanh lục, cô bất ngờ túm lấy một phía , dùng sức ném mạnh về phía .

Còn bản cướp lấy vị trí của đó, chộp lấy dây thừng, dùng sức nhảy vọt lên !

Tuyết Diên thuận lợi leo lên , còn túm lấy ném , vẻ mặt kinh hoàng đá vụn chôn vùi trong nháy mắt!

Sau khi lên , Tuyết Diên chỉ nhàn nhạt : "Hắn may mắn, chạy ở phía nên đá vụn sụp xuống nuốt chửng ."

Những khác cũng dám gì.

ai cũng Tuyết Diên là tình nhân của Kỳ Vô Quá, là Kỳ Vô Quá tin tưởng nhất.

Tuyết Diên kho tiền sụp đổ, hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nợ mới thù cũ khiến cảm xúc của Tuyết Diên gần như mất kiểm soát.

"Mộc Cửu Nguyệt, mày giỏi lắm!" Tuyết Diên c.ắ.n chặt răng, hận thù : "Món nợ , tao sẽ tính toán sòng phẳng với mày từng chút một! Không băm vằm mày muôn mảnh, tao thề bỏ qua!"

"Hắt xì! Hắt xì!" Mộc Cửu Nguyệt hắt liên tục, lẩm bẩm: "Kẻ nào đang lưng thế, c.h.ử.i bậy bạ ghê."

"Rõ ràng là do bụi cát kích thích em hắt đấy." Cô giáo Tần bưng cơm tối , : "Bão cát lớn quá, chỗ nào cũng là đất. Nào, ăn tạm chút ."

Mộc Cửu Nguyệt bầu trời, trời đất vàng khè mịt mù, thấu.

"Mọi đường cũng vất vả , mấy ngày tới cứ nghỉ ngơi . Thời tiết bão cát lợi cho việc chúng di chuyển, cũng lợi cho động thực vật biến dị di chuyển." Mộc Cửu Nguyệt : "Đợi đợt bão cát qua , chúng hãy lên đường!"

"Ừ! Cô với Sở trưởng Lâm một tiếng đây." Cô giáo Tần đặt khay cơm xuống, xoay ngoài.

Đợt bão cát kéo dài hơn tưởng tượng.

Thổi suốt bảy ngày trời mới từ từ dừng .

Bão cát tuy cản trở đường của họ, nhưng cũng che lấp dấu vết của họ, Tuyết Diên đó theo dấu vết tìm Mộc Cửu Nguyệt đều thất bại.

Cát bụi đầy đất xóa sạch dấu vết một cách triệt để.

Sau khi bão cát kết thúc, bầu trời khôi phục vẻ trong xanh và yên tĩnh, như thể từng trận bão nào quét qua.

Người dân Căn cứ Bình Minh tranh thủ thời gian gội đầu, tắm rửa, giặt quần áo.

Mỗi rũ tóc một cái cũng rũ cả lạng đất, mùi vị lấm lem bùn đất quả thực chẳng dễ chịu chút nào.

Mộc Cửu Nguyệt tắm xong, hai tay đút túi quần, tìm Vệ Liệt bàn việc.

Khéo , Vệ Liệt đang tắm.

Mộc Cửu Nguyệt ngại nữa phiền phức, dứt khoát ngay ngoài lều của Vệ Liệt vọng : "Lận Trăn và Sở trưởng Lâm xác định xác định , vị trí hiện tại của chúng lẽ là ở địa phận phía Bắc Thiểm Tây, là cao nguyên và địa hình Đan Hà, giờ mưa axit phá hủy chẳng cái gì nữa. Đường khó , đoàn xe e là khó mà tiến lên , tiếp theo chắc chúng lội bộ . Vệ Liệt, thấy ?"

Vệ Liệt đang trong thùng tắm, bất lực thở dài một tiếng: " đang tắm."

" mà, thế nên mới bên ngoài vọng đấy chứ." Mộc Cửu Nguyệt đáp với giọng điệu đương nhiên.

Vệ Liệt cạn lời.

rốt cuộc tự giác là con gái ?!

Vệ Liệt chỉ đành bất lực thuận theo: " thấy ."

Loading...