Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 48: Chú biết sai rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-12 16:13:00
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trốn cái gì chứ?" Mộc Cửu Nguyệt lên tiếng gọi lão Hầu : "Chú thương chứ?"
"Không, ." Lão Hầu hổ đến mức mặt già giấu , lí nhí : "Xin con, Cửu Nguyệt, chú sai ."
"Người dạy trăm nhớ, đời dạy một là khôn." Mộc Cửu Nguyệt thản nhiên : "Như cũng . Nhân lúc tận thế mới bắt đầu, đến mức ăn thịt , học cách dùng cái đầu vẫn hơn là đợi đến trận rét đậm, vật tư khan hiếm đến mức đổi con cho mà ăn, lúc đó mới học cách bảo vệ ."
Mặt già của lão Hầu đỏ bừng lên vì hổ.
Ông dứt khoát mặt Mộc Cửu Nguyệt, cúi đầu nhận : "Chú thật sự sai , chú cam đoan, nhất định sẽ lời con. Sau chú tuyệt đối thêm với phụ nữ một lời nào nữa!"
"Sợ sặc mà bỏ ăn thì cũng cần thiết. Không tất cả phụ nữ trong thời tận thế đều xa, chỉ là giữ một chút cảnh giác thì bao giờ sai cả."
Mộc Cửu Nguyệt thấy lão Hầu vẻ đang sửa sai quá đà, liền ngay: "Cũng nhiều phụ nữ tự lập tự cường, dựa dẫm đàn ông, dù c.h.ế.t đói c.h.ế.t rét cũng khom lưng uốn gối. Đừng vơ đũa cả nắm. Tổ tiên , lúc nghèo thì giữ trong sạch, lúc hiển đạt thì giúp đời⁴. Chúng bây giờ chỉ là một đám nghèo kiết xác, tuy chút vật tư, nhưng cứu giúp thiên hạ thì vẫn đủ tư cách."
"Vâng , chú hiểu, chú hiểu." Lão Hầu gật đầu như gà mổ thóc, vội vàng bày tỏ thái độ: "Chút đồ của chúng cũng chỉ đủ nuôi sống chính , gì thừa lương thực mà cứu tế khác?"
Mộc Cửu Nguyệt: "..."
Thôi , một rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Trong một thời gian tới, lão Hầu lẽ sẽ tránh phụ nữ như tránh tà.
" đói , gì ăn ?" Mộc Cửu Nguyệt chuyển hướng sự chú ý của lão Hầu.
"Có , chú hầm móng giò với đậu nành , để con tẩm bổ." Lão Hầu lập tức phấn chấn hẳn lên: "Chú định xây thêm mấy cái bếp lò nữa, để xua lạnh, đến mùa đông khắc nghiệt còn thể sưởi ấm. Chú thấy bên trong hang động vẫn thể cải tạo thêm, chúng gia cố cái hồ nước suối phía , thêm một lớp cách nhiệt, như mùa đông cũng sợ đóng băng. Còn đám rau , e là đến lúc đó giữ nữa, chúng cứ nhổ hết , chuyển sang trồng thủy canh..."
"Được, chú gì thì cứ ." Mộc Cửu Nguyệt cũng , lão Hầu đang cố ý tìm việc để , sợ rằng cô sẽ bỏ rơi ông, nên dứt khoát đồng ý hết.
Lão Hầu lúc mới vui vẻ việc.
Ăn no uống đủ, Mộc Cửu Nguyệt chỉ dài một cách thoải mái.
Tuy nhiên, bao lâu, điện thoại của Vệ Liệt gọi tới: "Rảnh ? Qua đây một chút."
"Ừm." Mộc Cửu Nguyệt vươn vai, cầm ô qua.
Trên bàn của Vệ Liệt bày đầy các loại linh kiện điện tử, là những thứ cô hiểu.
"Chuyện gì ?"
"Ngọn núi đối diện, mười mấy giáo viên lén liên lạc với ." Vệ Liệt mỉm : "Chuyện thứ nhất, là để mật báo cho chúng , rằng Đoàn Kỳ và Thẩm Thanh liên thủ, định ngày mai sẽ xử lý đám Lý Hổ, coi như là lễ mắt⁵ cho chúng .
Chuyện thứ hai, đám giáo viên đó đều là giáo viên của một trường trung học tư thục, dạy Văn, Toán, Lý, Hóa, Địa, những cái đều là thứ yếu, quan trọng là, họ đều học vị Thạc sĩ trở lên, thậm chí dạy Lý và Hóa còn học vị Tiến sĩ. Họ hợp tác với chúng ."
"Hợp tác thế nào?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi : "Ở đây chúng chẳng trẻ con, ai cần học. Người học vấn thấp nhất là đây cũng nghiệp cấp ba ."
"Phải tính đến sự phát triển lâu dài." Vệ Liệt mỉm : "Đám trướng đây đều đến ba mươi tuổi. Dù cho tận thế kết thúc, họ cũng chỉ mới bốn lăm tuổi. Đến lúc đó, cô xem họ lập gia đình, sinh con ?"
Mộc Cửu Nguyệt: "Vậy nên tích trữ tài nguyên giáo d.ụ.c từ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-48-chu-biet-sai-roi.html.]
Vệ Liệt mỉm : "Họ giao cả mạng sống cho , đương nhiên trách nhiệm với họ. Nếu , dựa mà họ bán mạng cho ?"
Mộc Cửu Nguyệt giơ ngón tay cái về phía Vệ Liệt.
Xem kìa, cái tầm , quả nhiên ai cũng ông chủ.
Một chủ coi cấp như con , chính là cách thu phục lòng dân như .
" tính , với lượng vật tư dự trữ của , nuôi thêm vài nữa căn bản thành vấn đề."
Vệ Liệt lôi một danh sách cho Mộc Cửu Nguyệt xem: "Bây giờ là tận thế, đương nhiên thể trả lương như ngày , ăn no mặc ấm là phúc lợi lớn nhất . Cô xem , một một ngày ăn ba cân gạo, tám mươi năm là 87.600 cân. Mười lăm là 1.314.000 cân, tức là 657 tấn."
"Con cũng ho đấy." Mộc Cửu Nguyệt : "Lương thực dự trữ ở chỗ còn nhiều hơn con , kể đến vật tư tích trữ ở bên nữa."
" ." Vệ Liệt : " cũng ai cũng nhận, chỉ cần những trung thành với đội của chúng ."
"Vậy chuyện thì liên quan gì đến ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.
Tuyền Lê
"Chúng là đồng minh, tuyển , đương nhiên bàn bạc với cô." Vệ Liệt mỉm Mộc Cửu Nguyệt: "Cô là đối tác quan trọng nhất của , mà cô thích, sẽ nhận. Dù thì, nhận ai mà chẳng chứ?"
Trong lòng Mộc Cửu Nguyệt như một trận động đất, rung chuyển dữ dội.
Cô cuối cùng cũng hiểu , tại hơn một trăm trướng Vệ Liệt ai nấy đều trung thành với như .
Một chủ tôn trọng khác như thế , thực sự quá hiếm thấy!
Nếu ở thời xưa, đây chính là một minh chủ điển hình!
"Cô xem, đây là những báo cáo học thuật mà mấy giáo viên từng công bố, cho thư ký Tào xem qua, đều là những công trình giá trị. Trường tư thục cũng giỏi thật, tuyển cả một dàn giáo viên như . Nếu tận thế đến quá đột ngột, cộng thêm ban giám hiệu nhà trường chỉ lo chạy thoát , bỏ rơi họ , họ cũng theo đội đến đây cầu sinh."
Vệ Liệt : " phủ nhận, đám ý đồ đầu cơ. cũng , chim khôn chọn cành mà đậu, hiền chọn chúa mà thờ. Ai thể rằng, mười mấy , sẽ những tác dụng khác chứ?"
Mộc Cửu Nguyệt gì nữa, chỉ giơ ngón tay cái về phía Vệ Liệt.
"Hơn nữa, chúng thu nhận mười mấy giáo viên , đội ngũ ở ngọn núi đối diện cũng sẽ tan rã nhanh hơn. Người của Lý Hổ c.h.ế.t hết, đám dân làng cũng coi như mất mối đe dọa. Chỉ cần chúng giữ quan hệ với Đoàn Kỳ và Thẩm Thanh, thì hàng xóm mời mà đến coi như định. Chúng cũng sợ họ giở trò, thể ngủ một giấc an lành."
"Dù thì, đợi đến khi mùa đông giá rét kéo đến, mặt nước biến thành mặt băng, chúng dù thêm , tăng cường tuần tra đến mấy, cũng ngăn bước chân thăm dò của họ."
Vệ Liệt : "Tuy chúng dự trữ đầy đủ, nhưng những thương vong cần thiết, thể tránh thì nên tránh. Xây tường cao, tích lương thảo..."
"Chậm xưng vương!" Mộc Cửu Nguyệt và Vệ Liệt đồng thanh nốt câu cuối cùng.
Vệ Liệt và Mộc Cửu Nguyệt đập tay: "Cứ quyết định !"
Ngày hôm , ngọn núi đối diện nổ một trận huyết chiến.
Mấy chục của Lý Hổ, Đoàn Kỳ và Thẩm Thanh bất ngờ nổi dậy, c.h.é.m c.h.ế.t, đẩy xuống nước, cuốn sạch sẽ.
Khi "lễ mắt" dâng lên mặt Vệ Liệt và Mộc Cửu Nguyệt, Vệ Liệt cũng thực hiện lời hứa của , chính thức công nhận nhóm hàng xóm .