Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 51: Trưởng thôn Ngô
Cập nhật lúc: 2025-11-14 02:40:11
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh tượng tương tự xảy vô .
Về cơ bản, thuộc hạ của Vệ Liệt, chỉ cần là tên tuổi, chỉ cần là địa vị tương đối cao, vị trí tương đối quan trọng, đều các cô gái của thôn Ngô Gia tiếp cận.
Nếu Vệ Liệt dặn dò họ , nếu họ tận mắt chứng kiến t.h.ả.m cảnh của Lão Hầu, nếu tận mắt chứng kiến màn gài bẫy của đám Lý Hổ, e rằng thật sự sẽ mắc lừa.
Thôn Ngô Gia tuy chỉ là một thôn làng, nhưng những cô gái nuôi dưỡng ở đây, ai nấy đều xinh mơn mởn.
Trong thời buổi tận thế , tuy thể lộng lẫy như xưa, nhưng vẫn thể giữ quần áo sạch sẽ, gọn gàng ngăn nắp.
Điểm thể khen ngợi tầm của trưởng thôn Ngô.
Ông hiểu sức mạnh của việc liên hôn.
Vì , các cô gái trẻ trong thôn, cho dù trong tình trạng ăn đủ no, cũng ăn mặc tươm tất.
Nếu , Lý Hổ Ngô Phương hạ gục chứ?
Trưởng thôn Ngô gọi hơn mười cô gái trẻ nhất trong thôn đến mặt, nghiêm túc : "Các cháu cũng thấy đấy, ngọn núi bên cạnh giàu đến mức nào. Bọn họ chỉ là một đám đàn ông thô lỗ, hiểu lợi ích của vòng tay ấm áp, của ngọc ngà mềm mại? Nhiệm vụ của các cháu, là cố gắng hết sức để bám lấy của ngọn núi bên cạnh. Nhớ kỹ, một ngày các cháu mang họ Ngô, thì cả đời đều là của thôn Ngô Gia! Cha , chị em của các cháu đều ở thôn Ngô Gia. Tương lai các cháu tiền đồ , bám quý nhân, cuộc sống , đừng quên ở thôn Ngô Gia!"
"Sẽ ạ, thưa trưởng thôn, cháu nhất định sẽ luôn ghi nhớ sứ mệnh của ." Một cô gái vội vàng bày tỏ thái độ, : "Cha cháu, xin nhờ trưởng thôn chăm sóc ạ."
"Dễ , dễ ." Trưởng thôn Ngô hài lòng gật đầu: "Yên tâm, chỉ cần của thôn Ngô Gia chúng một lòng, thì chuyện gì là !"
Hơn mười cô gái cùng gật đầu, rõ ràng PUA đến cực điểm.
"Sau khi các cháu ngọn núi bên cạnh, hãy tìm cách tìm hiểu rõ ngọn ngành của bên đó. Nhiều vật tư như , để cho khác lãng phí thì thật vô vị. Chẳng bằng giữ cho thôn Ngô Gia chúng , để phát triển lớn mạnh."
Đáy mắt của trưởng thôn Ngô lóe lên một tia tham lam: "Thôn chúng thể sống sót trong thời đại , đều trông các cháu cả! Các cháu đều là hùng của thôn."
Hơn mười cô gái trẻ, kiêu hãnh ưỡn ngực.
Ngọn núi bên cạnh.
Vệ Liệt tìm Mộc Cửu Nguyệt, vẻ mặt nghiêm trọng : "Lão trưởng thôn Ngô đó, phái ít phụ nữ trẻ tuổi đến đây để quyến rũ đàn ông bên chúng ."
"Chuyện bình thường ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi ngược : "Anh nên phương án từ ?"
" phương án, nhưng..." Vệ Liệt khổ, : " ngăn việc thật sự động lòng. Hoắc Cách là lớn tuổi nhất trong thuộc hạ của , năm nay ba mươi . Anh với , cho dù rõ đối phương mục đích khác, vẫn thử."
"Thử cái gì?" Mộc Cửu Nguyệt hiểu.
"Sáu năm , Hoắc Cách từng là lính đ.á.n.h thuê, trong một hành động, thương. Sau đó bác sĩ chẩn đoán, khả năng con nối dõi nhỏ, nhưng là khả năng, tuổi càng lớn thì hy vọng càng nhỏ."
Tuyền Lê
Vệ Liệt : "Sau đó, khi Hoắc Cách giải ngũ, liền đến chỗ vệ sĩ. Làm một mạch ba năm. Ba năm nay, giúp ít việc, cũng lỡ dở chuyện tìm đối tượng."
"Thôn Ngô Gia một phụ nữ, tên là Ngô Thanh Lan, năm nay hai mươi lăm tuổi, ngoại hình hợp mắt Hoắc Cách, hơn nữa tâm tư tinh tế, tính cách dịu dàng." Vệ Liệt khổ: "Hoắc Cách , cho dù rõ là cạm bẫy, cũng thử một , cố gắng hết sức để cho một đứa con nối dõi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-51-truong-thon-ngo.html.]
Mộc Cửu Nguyệt hiểu nhưng tôn trọng.
Suy nghĩ của mỗi đều khác .
Cô thì tuyệt đối con cái gì cả.
Bản còn sống , cần gì con cái.
những , sống vì con cái, con thì sống còn ý nghĩa.
"Vậy, gì?" Mộc Cửu Nguyệt khó hiểu Vệ Liệt: "Bảo khuyên lui cô Ngô Thanh Lan ?"
"Không , thể chuyện đó ." Vệ Liệt xua tay: "Tuy cũng từng yêu đương nhưng , tùy tiện chia rẽ khác, chuyện tử tế chút nào."
Vệ Liệt nhấn mạnh giọng điệu ở câu " từng yêu đương".
Mộc Cửu Nguyệt .
Mộc Cửu Nguyệt : "Anh để Hoắc Cách đến ngọn núi bên cạnh, trộn nội bộ?"
"Làm thể? Hoắc Cách là vệ sĩ thể thiếu bên cạnh , phụ trách bộ tuyến phòng thủ phía tây." Vệ Liệt phủ nhận.
"Vậy rốt cuộc gì?" Mộc Cửu Nguyệt nhíu mày: "Nhanh gọn lên, đừng lề mề!"
" cô, giúp cất giữ một lô vật tư quan trọng." Vệ Liệt lúc mới thật: " nghi ngờ thôn Ngô Gia là Hạng Trang múa kiếm, ý tại Bái Công, mục tiêu của họ vốn là liên hôn với chúng , mà là chiếm đoạt vật tư của chúng ."
"Chuyện còn cần nghi ngờ ? Đây chẳng là chấy đầu trọc, rõ như ban ngày còn gì." Mộc Cửu Nguyệt đảo mắt, : "Anh là chịu thiệt, , chủ ý gì ho?"
Vệ Liệt lập tức rộ lên: "Người hiểu , chỉ Cửu Nguyệt. , định tương kế tựu kế, sai càng sai. Nếu của thôn Ngô Gia dám tính kế chúng , thì đừng trách tính kế phụ nữ của họ. Không giấu gì cô, , Vệ Liệt, cam tâm co ro một ngọn núi, sống một cuộc sống như chuột."
Vệ Liệt cuối cùng cũng để lộ dã tâm của : "Giống như cô , chư hầu cát cứ, tại thể là một trong các chư hầu? Muốn quy tụ lòng , thì để đội ngũ của sinh sôi ngừng. Hơn một trăm của , là thanh niên trai tráng.
Nếu thêm hơn một trăm phụ nữ nữa, chẳng con cháu sẽ ngày càng nhiều ? Đây đều là lực lượng nòng cốt của . Mười lăm năm , khi tận thế kết thúc, thứ nắm trong tay, chính là một đội ngũ hùng hậu, sức gắn kết vượt trội. vật tư, còn sợ một phương chư hầu ?"
"Vậy nên tính kế đến những phụ nữ trẻ tuổi trong thôn Ngô Gia? Sao chắc chắn, những phụ nữ đó sẽ bằng lòng từ bỏ thôn Ngô Gia để theo ?" Mộc Cửu Nguyệt nhíu mày, hỏi ngược : "Chẳng bao lâu nữa là đến thiên tai giá lạnh, sinh con trong môi trường như , cho rằng đó là một ý ."
"Vì mới đến nhờ cô giúp đỡ." Vệ Liệt ánh mắt nhiệt tình Mộc Cửu Nguyệt: "Cô sẽ giúp , đúng ?"
Mộc Cửu Nguyệt trả lời.
"Đương nhiên, cô cũng cần cho câu trả lời ngay bây giờ. Hiện tại, chỉ hy vọng, cô thể giúp tạm thời cất giữ những vật tư dùng đến nhưng quan trọng. Cửu Nguyệt, cô là tin tưởng nhất." Vệ Liệt ánh mắt rực cháy Mộc Cửu Nguyệt.
Mộc Cửu Nguyệt nghịch chiếc bật lửa trong tay, một lúc mới : "Vệ Liệt, đúng là to gan thật."
Vệ Liệt ha ha ha lớn, ánh mắt chân thành Mộc Cửu Nguyệt: "Bởi vì tin mắt của , nhân phẩm của cô, cần nghi ngờ! Cho dù cô và đường ai nấy , cũng tuyệt đối sẽ chiếm đoạt nửa phần vật tư của ."
"Được thôi, nếu tin tưởng như ." Mộc Cửu Nguyệt : "Vậy thì tạm thời giúp bảo quản một chút . nhé, phí bảo quản, một xu cũng thiếu! nay bao giờ ăn thua lỗ!"