Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 54: Những người nhà không ra gì
Cập nhật lúc: 2025-11-14 16:47:53
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Vệ giả vờ đ.á.n.h con trai một cái: "Nói bậy bạ gì thế! Cho dù cả của con nhận tin tức từ , tự dự trữ nhiều vật tư như mà báo cho gia đình một tiếng. Thì đó cũng là cả của con."
Liều t.h.u.ố.c của bà Vệ đúng là đúng lúc vô cùng.
Cơn giận của ông Vệ bùng lên: "Quả nhiên là khắc ! nó đột nhiên bán hết tài sản trong tay, hóa là vì chuyện . Cái gen xa của nó, quả nhiên sinh thứ gì. là cha nó, đồ của nó chính là đồ của ."
Bà Vệ và Vệ Diệu nhanh chóng trao đổi ánh mắt.
Bà Vệ nhanh chóng vỗ lưng ông Vệ, dịu dàng : "Cha con hai cứ từ từ , đừng nổi nóng. Tiểu Liệt đối với ông nội còn hiếu thuận như , nhất định sẽ hiếu kính với ông thôi. Bây giờ chẳng qua chỉ là hạ mặt mũi mà thôi."
" , ba, con yên tâm khi cả ở bên ngoài. Không , vệ tinh trời sắp rơi xuống ? Đợi đến khi thông tin liên lạc cắt đứt, chúng liên lạc với thì ?" Vệ Diệu giả nhân giả nghĩa : "Vẫn nên để sớm trở về thì hơn."
Ông Vệ gật đầu, : "Vẫn là Tiểu Diệu hiếu thuận nhất."
"Ba, cả về, con nhất định sẽ cùng cả hiếu thuận với ba !" Vệ Diệu rõ ràng mười tám tuổi, nhưng vẫn giả vờ như tám tuổi, dỗ dành ông Vệ toe toét.
Bên phía Vệ Liệt, khi cúp điện thoại, liền lập tức cho thư ký Tào điều tra: "Sự việc bất thường ắt yêu ma, điều tra xem, rốt cuộc họ gì?"
Thư ký Tào: "Vâng."
Rất nhanh, thư ký Tào mang đến kết quả điều tra.
Vệ Liệt , liền tức đến bật .
"Hay, lắm, thật sự !" Vệ Liệt hung hăng ném tài liệu tình báo lên bàn, mặt đầy vẻ chán ghét: "Đây là rút xương hút tủy, tận dụng đến cùng thằng con trai gì của ông đây mà!"
Thư ký Tào cúi đầu tài liệu bàn, đó ghi rõ ràng: Nhà họ Vệ chuẩn liên hôn với phó chỉ huy khu tị nạn Tây Nam, để con trai cả ở rể nhà gái.
Thư ký Tào cũng suýt nữa cho buồn nôn.
Thảo nào sếp bao giờ nhắc đến gia đình, ai mà chịu nổi sự ghê tởm chứ?
Vệ Liệt đầy mỉa mai: "Sao? Vệ Diệu gì, nên mới nghĩ đến ?"
"Chắc là chỉ nhắm ngài, mà còn nhắm vật tư trong tay ngài nữa."
Thư ký Tào : "Bây giờ thông tin liên lạc vẫn cắt đứt, nhà họ Vệ dễ dàng thể ngóng những việc ngài ở khu tị nạn thành phố K. Không chỉ tài trợ nhiều vật tư như , mà còn giao dịch nhiều vật tư nữa. Không xa, trong thời gian khô hạn nhiệt độ cao, chúng dựa việc bán nước kiếm bao nhiêu? Còn việc buôn bán quần áo bảo hộ, đó đều là lãi khủng!"
" . Lão già c.h.ế.t , chính là thực hiện giấc mộng hão huyền của lão!" Vệ Liệt lạnh : "Bây giờ ngược còn mong vệ tinh mau rơi xuống. Đến lúc đó, xem lão còn vẻ thượng lưu thế nào?!"
Nói xong, Vệ Liệt lập tức với thư ký Tào: "Số vật tư chúng dự trữ bên ngoài, mau chóng chuyển về đây. Bên ngoài sắp an ."
Thư ký Tào lập tức gật đầu: "Vâng, cho bên đó tạm thời ngưng giao dịch vật tư. Lần chúng thật sự kiếm một khoản lớn, vật tư , đủ để chúng sống mấy đời thành vấn đề."
Trên mặt Vệ Liệt cuối cùng cũng một nụ : "Mọi vất vả ! Đợi đến khi đầy đủ, sẽ thư giãn một trận cho trò."
"Vâng." Thư ký Tào cũng trả lời: "Mọi trong thời gian , thần kinh luôn căng như dây đàn, đúng là nên để họ thư giãn một chút."
Trời cuối cùng cũng sáng tỏ.
Mặt trời lâu gặp, cuối cùng cũng lộ một nụ .
Tất cả núi đều reo hò nhảy nhót.
Cái thời tiết mưa dầm thật sự quá khó chịu.
Toàn như mọc rêu mốc, ngứa ngáy khó chịu, gãi rách da, tắm cũng sạch.
Tuyền Lê
Vừa nắng, đều tranh thủ thời gian giặt quần áo phơi chăn màn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-54-nhung-nguoi-nha-khong-ra-gi.html.]
Trên các ngọn núi gần đó, đều treo đầy các giá phơi quần áo lớn nhỏ, quần áo chăn màn gần như che kín cả ngọn núi.
Mộc Cửu Nguyệt cũng ngoại lệ.
Cô và Lão Hầu đem hết quần áo tích trữ mấy ngày nay giặt sạch một lượt.
Chăn màn dùng qua, đều mang phơi nắng.
Thời tiết như , trong cả tận thế, đều vô cùng hiếm .
Đợi đến khi bão cát đến, thì đừng nghĩ đến việc phơi quần áo như thế nữa.
Mộc Cửu Nguyệt ngậm một cọng cỏ, một bên phơi nắng.
Vệ Liệt tới, cũng xuống bên cạnh cô, hai tay gối đầu, hỏi: "Cô bao giờ tò mò về thế của ?"
"Có gì mà tò mò." Mộc Cửu Nguyệt lười biếng trả lời: " bỏ rơi, chứng tỏ duyên phận với họ hết. Đã duyên phận, thì chính là dưng. Anh sẽ tò mò về một dưng ?"
"Không." Vệ Liệt lập tức : " phóng khoáng bằng cô."
"Anh chuyện gì ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.
"Cũng gì, một vài chuyện vặt." Vệ Liệt đổi chủ đề: "Đợt rét đậm chính xác khi nào đến?"
"Khó , hai ba ngày, thậm chí là hôm nay." Mộc Cửu Nguyệt : "Thiên tai loại chuyện , ai mà thể đoán chứ?"
"Cũng đúng, nhưng mà, thông tin liên lạc , cuối cùng cũng cắt đứt."
Vệ Liệt với Mộc Cửu Nguyệt: "Tin nhắn cuối cùng nhận , lãnh đạo cấp cao qua đời ba ngày , ít vì tranh quyền đoạt lợi, đấu đá . Ước chừng chẳng bao lâu nữa, sẽ lan đến thành phố K. Bây giờ rắn mất đầu, đều chuẩn tự chủ. Lâm sở trưởng chuẩn xong, để tranh đoạt quyền kiểm soát thực tế của khu tị nạn ."
"Có liên quan gì đến chúng ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi ngược .
"Ha ha ha ha ha, cô lúc nào cũng phóng khoáng như . Cô đúng, liên quan gì đến chúng ." Vệ Liệt đầu Mộc Cửu Nguyệt.
Thật lòng mà , Mộc Cửu Nguyệt trông tệ, nhưng cũng chỉ là tệ, còn xa mới đến mức nghiêng nước nghiêng thành.
cô một sức hút và ma lực khiến thể phớt lờ, khiến nhịn mà chú ý đến cô, tìm hiểu cô.
Cô lúc nào cũng ăn mặc trung tính, để tóc ngắn, thậm chí đường viền hàm quá cứng rắn, đều cho thấy cô bao giờ là một phụ nữ nhu nhược.
Vệ Liệt ý tiếp cận, nhưng sợ thể chấp nhận hậu quả của thất bại.
"Nghĩ gì thế?" Mộc Cửu Nguyệt thấy Vệ Liệt ngây , cũng gì, lên tiếng hỏi : "À đúng , vệ sĩ của , bây giờ tiến triển thế nào ?"
"Cô Hoắc Cách ?" Vệ Liệt thuận thế tiếp lời, : "Anh bây giờ với Ngô Thanh Lan đang nồng nhiệt lắm. Không chỉ , mà mấy nữa, đều quan hệ mật thiết với phụ nữ thôn Ngô Gia ."
"Anh thật sự sợ họ đ.â.m lưng ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.
"Không sợ." Vệ Liệt trả lời: "Những chọn , đều là những qua cân nhắc và thử thách cẩn thận. cô lòng khó đoán, nhưng ít nhất thời khắc , vẫn tin tưởng họ."
Mộc Cửu Nguyệt gật đầu.
"Cửu Nguyệt, nhất định sẽ thành công. Nhất định!" Vệ Liệt thấp giọng và nhiệt huyết : " sẽ chứng minh bản ."
Bên .
Hoắc Cách và Ngô Thanh Lan đang mật trong một cái hang nhỏ mới đào.
Cái hang đào thô sơ, là công trình tạm thời, ngoài một cái ổ bên trong , chẳng gì cả.
Những cái hang nhỏ như còn nhiều, đều là do đám thanh niên đào , chuyên dùng nơi hẹn hò.