Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 66: Góc tối

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-17 12:54:02
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Cửu Nguyệt vóc dáng gầy nhất, nên kẹp giữa Lận Trăn và Vệ Liệt, ba tìm một chỗ giường, cứ thế chen chúc xuống. Những xung quanh cũng như .

Trong phòng tràn ngập mùi chua và một mùi khó tả. May mà bây giờ là mùa đông, mùi đỡ hơn. Nếu là lúc trời nóng, thể tưởng tượng đó là mùi vị gì.

lúc , phía truyền đến một tiếng động sột soạt, và tiếng rên khe khẽ của một phụ nữ. Lận Trăn theo bản năng đầu , liền thấy một đàn ông hôi hám đang đè lên một phụ nữ, giữa ban ngày ban mặt sắp chuyện thất đức. Lận Trăn theo bản năng tay, nhưng ngoài dự đoán Vệ Liệt và Mộc Cửu Nguyệt cùng đè .

Tuyền Lê

Người phụ nữ rõ biểu cảm, nhưng cũng phản kháng dữ dội, mặc cho đàn ông gì thì . Xong chuyện, đàn ông ném nửa cái bánh lá rau, thỏa mãn kéo quần lên bỏ .

Những xung quanh ai thêm một . Rõ ràng, chuyện , quá quen thuộc. Cảnh tượng gây chấn động nhỏ cho Lận Trăn, môi run rẩy mấy , cuối cùng vẫn giữ im lặng.

Lúc , từ bên ngoài lén lút mò , ánh mắt quét một cái chính xác nhận ba Mộc Cửu Nguyệt là mặt lạ. Người rón rén tới, với ba Mộc Cửu Nguyệt: "Các ăn no mặc ấm ? Có sống cuộc sống của vạn ?"

Lận Trăn tò mò hỏi: "Ai mà ăn no mặc ấm? tiền!"

"Thời buổi , cần tiền gì chứ? Dùng để chùi đ.í.t còn thấy phiền." Người đó hạ giọng, với vẻ càng thêm bí ẩn: " cho các , một nơi , chỉ thể ăn no mặc ấm, mà còn thể dẫn chúng sống một cuộc sống hơn. Có ?"

Lận Trăn lập tức sang Mộc Cửu Nguyệt. Mộc Cửu Nguyệt im lặng gật đầu.

Lận Trăn mới : "Vậy khi nào ?"

"Đi thôi." Người đó ném hai tiếng, siết chặt quần áo , cúi đầu khom lưng chen ngoài.

"Theo kịp." Mộc Cửu Nguyệt theo , Lận Trăn và Vệ Liệt theo sát phía .

Rời khỏi khu trú ẩn, đó dừng, liên tục giậm chân hà , chịu đựng gió lạnh, lầm bầm: "Ba may mắn, gặp Giáo chủ của chúng . Những khác cái phúc khí , sự chỉ dẫn của Giáo chủ."

"Giáo chủ?"

" , chúng là Thanh Hoa Giáo." Người đó vòng quanh, dẫn ba đến một căn nhà nhỏ mấy nổi bật.

Giơ tay gõ ba cái, lập tức mở cửa, dùng ánh mắt như đang đ.á.n.h giá hàng hóa ba Mộc Cửu Nguyệt mấy , đó nháy mắt với đàn ông : "Ồ, tìm ba , thành chỉ tiêu tháng chứ?"

Người cũng toe toét, mơ hồ đáp : "Cũng gần xong."

Lận Trăn cảm thấy gì đó . Anh dừng bước, giả vờ vô tình hỏi: "Thanh Hoa Giáo tổng cộng bao nhiêu ?"

"Không nhiều, cũng chỉ mấy chục thôi. Những khác là thành viên vòng ngoài, đủ tư cách đến đây." Thái độ đối phương đột nhiên trở nên kiêu ngạo, còn nhiệt tình như nãy, thậm chí còn đẩy Vệ Liệt một cái: "Nhanh lên, đừng lề mề."

Vệ Liệt đẩy lảo đảo. diễn xuất , vẻ mặt bất mãn lầm bầm: "Làm gì đấy? Đi thì , đừng động tay!" Hoàn là hình ảnh một đàn ông nóng tính.

Đối phương nhếch miệng , vẻ mặt như kẻ sắp c.h.ế.t, bước nhanh trong.

Ba Mộc Cửu Nguyệt theo vài bước, liền cảm thấy lạnh từ từ tan , thêm vài bước nữa, thậm chí còn cảm thấy ấm áp. Vào thời điểm , đủ nguồn nhiệt để sưởi ấm, quả thực thể lôi kéo một đội ngũ .

Rẽ một cái, liền bước một đại sảnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-66-goc-toi.html.]

Trong đại sảnh đốt lò sưởi, vô cùng ấm áp. Một nhóm quỳ đất, đang bái lạy một đàn ông ghế sofa ở giữa.

"Giáo chủ vạn thọ vô cương!"

Người dẫn Mộc Cửu Nguyệt đến cũng quỳ xuống một bên, thành kính hô khẩu hiệu. Chỉ ba Mộc Cửu Nguyệt vẫn tại chỗ, trông vô cùng lạc lõng.

Người đàn ông ghế sofa, thấy ba Mộc Cửu Nguyệt xong, mắt sáng lên, : "Khôi Thập, đây là thành viên mới mời đến ?"

Khôi Thập thành kính trả lời: "Thưa Giáo chủ, ba họ ngưỡng mộ Thanh Hoa Giáo chúng lâu, nên đưa họ đến."

Vị Giáo chủ lập tức tươi, "Làm lắm, thưởng!"

Vừa dứt lời, liền xách một túi bột mì năm cân đến, ném mặt Khôi Thập. Khôi Thập vui mừng nhận lấy túi, dập đầu lia lịa với Giáo chủ, vui vẻ lui xuống.

Lòng bàn tay Lận Trăn siết chặt thành nắm đấm.

Trên bao bột mì ghi rõ "Dành cho Quân khu xxx sử dụng."

Đây chính là lô vật tư cứu viện mà gửi .

Giây tiếp theo mang đến một cái nồi lớn, đó đổ nước , thả thên vài khúc xương, vẻ như họ đang nấu canh thịt.

Nhóm mới quỳ xuống ngước lên chằm chằm nồi lớn như sói đói, háo hức chờ phần canh thịt của .

Giáo chủ bật khẽ với Mộc Cửu Nguyệt và hai : "Tuy các mới, nhưng gia nhập Thanh Hoa Giáo, thì là em của chúng . Chúng luôn chia sẻ thứ từ thịt đến hạnh phúc. Này, cho mỗi một bát canh thịt!"

Hắn dứt lời, múc ba bát canh thịt từ trong nồi và mang đến.

Lận Trăn định đưa tay nhận, Mộc Cửu Nguyệt nghiêng đầu, nhỏ nhanh chóng bên tai : "Anh kỹ xem, trong nồi đang nấu cái gì?"

Lận Trăn cao lớn, thị lực , thấy...

"Oẹ!" Lận Trăn nhịn , nôn khan một trận! Người khác rõ, một lính nhiều năm còn ? Trong nồi đang nấu, rõ ràng là một bộ xương .

Vệ Liệt cũng khá hơn là bao, xổm xuống đất bên cạnh Lận Trăn, nôn mửa dữ dội.

Giáo chủ thấy ba họ phản ứng như , nụ mặt lập tức nhạt vài phần: "Ba vị, là nể mặt ? Bát canh thịt chính là lời thề đầu nhập, uống nó, các chính là của chúng ."

Mộc Cửu Nguyệt khóe môi nhếch lên một vòng cung: "Vậy thì cần của . Đạo bất đồng bất tương vi mưu (đường khác thì thể cùng mưu sự), xin cáo từ!"

Mộc Cửu Nguyệt kéo Lận Trăn và Vệ Liệt , hai bước, liền thấy tiếng kéo chốt súng. Ngẩng đầu lên, nòng s.ú.n.g đen ngòm, chĩa thẳng ba họ.

"Ba vị đây là uống rượu mời uống rượu phạt ?! Giải chúng xuống cho !" Giáo chủ âm trầm : "Đã điều như , ngày mai chọn một cho nồi."

Vệ Liệt lau khóe miệng, ánh mắt lạnh băng Giáo chủ: "Các quả thực gan to thật, dám công khai ăn thịt ngay gần khu trú ẩn!"

Giáo chủ khẩy: "Bây giờ cấp còn lo chuyện nhà xong, gì còn sức quản đến chỗ ? Đến địa bàn của , hoặc thần dân của , hoặc thức ăn của ! Không con đường thứ ba!"

Loading...