Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 73: Dò xét lai lịch của Vệ Liệt

Cập nhật lúc: 2025-11-20 10:25:56
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngô Tiểu Linh vẻ mặt tủi Mộc Cửu Nguyệt: “Anh Cửu, em ý đó. Có em đến đúng lúc …”

Nói xong, cô e dè liếc Ngô T.ử Hân, như thể Ngô T.ử Hân gây cho cô sự tủi ghê gớm lắm.

Mộc Cửu Nguyệt khoanh tay xem náo nhiệt.

Hai phụ nữ , đến giờ vẫn phát hiện , cô cũng giống như họ ?

Còn vì cô mà tranh giành ghen tuông?

Đứng lập trường của một phụ nữ, tranh giành đàn ông với phụ nữ khác, thật là tức c.h.ế.t.

lập trường của một đàn ông, xem phụ nữ vì mà tranh giành , thấy khá thú vị.

Ngô T.ử Hân vẻ thể chịu nổi bộ dạng xanh của Ngô Tiểu Linh, lập tức đưa tay đẩy cô một cái: “Giả vờ cái gì mặt tao? Mày chẳng là thấy Cửu vật tư địa vị, ăn bám ? Tao giống mày! Tao với Cửu là bạn đời tâm giao, là tri kỷ tâm hồn!”

Ngô Tiểu Linh vẻ mặt tủi hờn Mộc Cửu Nguyệt: “Anh Cửu…”

Cái giọng điệu đó, uốn lượn chín khúc mười tám vòng, mà Mộc Cửu Nguyệt khỏi rùng , nổi cả da gà.

"Mày cái đồ hồ ly tinh! Tao xé nát miệng mày !" Ngô T.ử Hân thể nhịn nữa, xông lên đ.á.n.h với Ngô Tiểu Linh.

Mộc Cửu Nguyệt nhanh nhẹn lùi một bước, giữ cách với hai phụ nữ mù quáng .

Tuy nhiên, động tĩnh bên nhanh thu hút sự chú ý của ít , họ lượt tụ tập về phía .

“Ngô Tiểu Linh, tao liều mạng với mày! Đàn ông nhiều như , mày cứ giành của tao ? Tao xé nát cái đồ hổ nhà mày!”

“Ngô T.ử Hân, mày lý lẽ! Cái gì gọi là giành của mày? Anh Cửu là của mày ? Đối với mày, cũng như đối với tao, đều là lạ quen . Dựa mà tao thể cạnh tranh công bằng với mày?”

“Mày còn mặt mũi với tao cạnh tranh công bằng? Lúc ở trong làng, mày thích cướp đồ của tao . Tao thích cái gì mày cũng cướp! Ai với tao một chút, mày liền cướp sự chú ý của đó. Đến tận thế , mày vẫn cái nết đó!”

“Hu hu hu, mày thật sự hiểu lầm tao . Người khác thích tao, đối với tao, tao cũng cản mà! Mày thật sự nghĩ nhiều quá !” Miệng Ngô Tiểu Linh lời mềm mỏng, nhưng tay hề nhẹ chút nào, một tay giật xuống cả một nhúm tóc.

Mộc Cửu Nguyệt xem mà cũng khỏi hít một lạnh.

Người phụ nữ , đủ tàn nhẫn.

Bên đang ồn ào náo nhiệt, mấy liếc xung quanh, nhân lúc ai chú ý, lặng lẽ rời khỏi đám đông, men theo con đường nhỏ nối liền giữa các hang động mà nhanh chóng lượn lờ.

Họ tưởng rằng hành động của đủ kín đáo, nhưng rằng, chiếc camera giấu trong kẽ núi ghi rõ ràng hành tung của họ.

Hôm nay là ngày tổ chức hôn lễ của Hoắc Cách và Ngô Thanh Lan, nên đều xem náo nhiệt, bên kho hàng chỉ hai canh gác.

Hơn nữa chìa khóa kho hàng treo ngay tường, như thể hề sợ khác ăn trộm.

Mấy tin, cố ý cho gây động tĩnh, điều hai canh kho cuối cùng , nhanh chóng lấy chìa khóa, mở cửa kho.

Đến khi họ trong, lập tức ngây !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-73-do-xet-lai-lich-cua-ve-liet.html.]

“Vệ Liệt điên ! Kho hàng lớn như chứa một đống đá, gạch men, xi măng, cát đáng tiền? Thứ ăn uống ?”

“Kho hàng bên là một đống than đá. C.h.ế.t tiệt, tuy bây giờ than đá cũng là hàng hiếm, nhưng mấy chúng căn bản mang bao nhiêu!”

“Của các ít còn dùng , kho của là đất! Mẹ kiếp! Một kho đầy đất! Vệ Liệt định gì đây? Trồng trọt trong hang động ?”

Mở liên tiếp hơn mười cái kho, một cái nào chứa lương thực cả!

Mấy đó khi khóa kho , rón rén trở hiện trường đám cưới.

Lúc , màn kịch túm tóc xé quần áo của Ngô Tiểu Linh và Ngô T.ử Hân kết thúc, đang háo hức chờ đợi yến tiệc dọn lên.

Mấy nhanh chóng bên cạnh Trưởng làng Ngô, báo cáo nhỏ: “Trưởng làng, chúng xem hết . Bên Vệ Liệt đúng là ít vật tư, nhưng là những thứ ăn uống . Than đá, xăng và dầu diesel thì ít, nhưng chúng cũng mang bao nhiêu.”

“Trưởng làng, ông xem Vệ Liệt chúng sẽ đến xem trộm, nên cố ý chuyển hết lương thực ?”

“Thằng nhóc Vệ Liệt đó gian xảo lắm! tin, vận chuyển nhiều tàu như , kéo vật tư về đây mà chút lương thực nào, là những thứ ăn !”

Trưởng làng Ngô lạnh một tiếng, : “Cái còn hỏi ? Đương nhiên là đang đề phòng các ! Lúc các qua đó, kho hàng mấy canh gác ?”

Mấy cùng gật đầu.

“Người sớm đoán chúng sẽ đến xem trộm, nên chuyển từ .” Đáy mắt Trưởng làng Ngô lóe lên một tia kiên nhẫn: “ càng như , càng chứng tỏ bên Vệ Liệt chắc chắn giấu nhiều đồ ! Thời gian quá ngắn, tìm thấy cũng là chuyện bình thường.”

“Vậy trưởng làng, chúng cứ thế bỏ cuộc ?” Mấy trong làng đặc biệt phục: “Chúng là hàng xóm láng giềng, dựa mà họ ăn thịt uống rượu, còn chúng chỉ thể gặm gỗ ăn rễ cây? , tiệc cưới hôm nay chỉ thịt rau, rượu nước cũng đủ. Tổ chức một đám cưới mà cũng hoành tráng như , thể thấy họ thật sự thiếu vật tư!”

“Bỏ cuộc? Sao thể?” Đáy mắt Trưởng làng Ngô lóe lên tia sáng, : “Trước đây bảo các đối xử với đám con gái trong làng, các . Bây giờ, chẳng đến lúc dựa những đứa con gái ? chuyện với Thanh Lan , khi nó gả sang đây, sẽ dùng thời gian ngắn nhất để tìm hiểu rõ tình hình ở đây. Đến lúc đó, chúng sẽ nội ứng ngoại hợp…”

Đáy mắt của mấy trong làng Ngô còn che giấu sự cuồng nhiệt và tham vọng.

Đám cưới kết thúc một cách đơn giản.

Không trang phục áo cưới của kiếp , cũng dẫn chương trình hát hò nhảy múa, chỉ đơn giản là vài câu, yến tiệc liền chính thức bắt đầu.

Từng đĩa thịt rau bưng lên, kịp đặt lên bàn, thể chờ đợi mà vươn đũa giành đồ ăn.

Tuyền Lê

Trong chốc lát, cả nhà ăn là tiếng chóp chép giành ăn, căn bản ai lãng phí nước bọt để trò chuyện.

Cô dâu Ngô Thanh Lan vẻ mặt kiêu hãnh ưỡn bụng, bên cạnh Hoắc Cách, lượt mời rượu.

Khi mời đến bàn của Vệ Liệt và Mộc Cửu Nguyệt, Ngô Thanh Lan hì hì : “Em Cửu, em thật sức hút nha, khiến cho con gái làng chị đều vì em mà tranh giành ghen tuông! Em với chị dâu , em thích ai ?”

Mộc Cửu Nguyệt nhếch mép, trả lời: “Không thích ai cả.”

Ngô Thanh Lan sững , đó gượng che giấu: “Sao ngại ngùng thế? Có ở đây tiện , , lát nữa nhỏ cho chị dâu là .”

Nói xong, Ngô Thanh Lan với Vệ Liệt: “Cảm ơn Vệ tổng lo liệu đám cưới cho chúng , mời ngài một ly.”

Vệ Liệt nâng ly rượu, nhấp môi một cách tượng trưng, đầy ẩn ý: “Nếu gả sang đây, thì là của chúng . Ở đây hãy sống cho , an phận thủ thường, sẽ bạc đãi cô . Chỉ cần Hoắc Cách còn một miếng ăn, sẽ để cô đói.”

Loading...