Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 83: Trú Đông Thoải Mái

Cập nhật lúc: 2025-11-23 15:43:18
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Cách gì.

Ngô Thanh Lan tiếp tục : “Anh xem hành động , Vệ tổng gọi ? Em , mười mấy tham gia hành động , mỗi đều thưởng thêm một trăm cân gạo, một trăm cân bột mì và mười cân đường!

Chừng đó đủ cho hai vợ chồng ăn cả tháng đó! Chồng , em chê kiếm ít, em cũng là vì con cái mà suy nghĩ. Đợi con đời, thêm một miệng ăn, chúng thể bớt ăn một miếng, chứ con thì thể!”

“Sao? nuôi nổi em ?” Hoắc Cách hỏi : “Bây giờ chúng ăn ở đều tốn tiền, vật tư mỗi tháng lĩnh về đều là phần dư , đổi cái gì cũng . Đã để em đói? Hay để em rét?”

“Em ý đó. Chúng kết hôn , chúng là một gia đình. Bố em cũng là bố , đúng ? Chẳng lẽ chúng ở đây ăn no mặc ấm, trơ mắt bố em, em trai em ở quả đồi đối diện chịu đói chịu rét ? Em con gái, trong lòng khó chịu lắm!”

Tuyền Lê

Ngô Thanh Lan vội vàng dỗ dành Hoắc Cách: “Hay là, em đón bố và em trai qua đây ở vài ngày nhé? Anh xem, bụng em cũng lớn thế , bên cạnh thể chăm sóc. Ai chăm sóc cũng chu đáo bằng bố em !”

“Em đón của làng Ngô qua ở cùng ?” Hoắc Cách hỏi.

, , ý em là, đón nhà em qua.” Ngô Thanh Lan suýt nữa thì hớ: “Dù Vệ tổng cũng giàu , quan tâm nuôi thêm vài miệng ăn . Anh ở mặt Vệ tổng thể diện như , mà mở lời, Vệ tổng nhất định sẽ phản đối.”

Hoắc Cách bỗng nhiên bật , đưa tay véo má Ngô Thanh Lan, tủm tỉm : “Chuyện đừng mà nghĩ tới. Lúc kết hôn, rõ với làng Ngô , em gả qua đây là cắt đứt với làng Ngô. Nếu , em từ tới thì về đó. Nếu em cảm thấy ở bên thoải mái, thì về nhà đẻ của em !”

Ngô Thanh Lan thấy Hoắc Cách đổi thái độ là đổi ngay, lập tức dám gì nữa.

sắc mặt cô cũng vô cùng khó coi.

Chỉ là vì cãi Hoắc Cách, nên đành ngậm bồ hòn ngọt.

Tuy nhiên, Hoắc Cách khỏi, Ngô Thanh Lan liền nhổ một bãi nước bọt, c.h.ử.i rủa vài câu, tìm một cái túi, lén lút cho một phần vật tư mà Hoắc Cách cất giấu , lén lút về làng Ngô, giao cho bố .

“Thanh Lan, con với Hoắc Cách ? Khi nào chúng dọn qua đó?” Mẹ của Ngô Thanh Lan thản nhiên nhận lấy vật tư con gái mang về, sốt ruột hỏi: “Con xem em trai con kìa, cước lạnh mấy chỗ ! Con chị, thương em trai ?”

Em trai của Ngô Thanh Lan cũng lên tiếng: “ đó chị, bây giờ chị sống sung sướng , thể quên bố ! Em thì cũng , nhưng bố lớn tuổi , chịu lạnh . Bên rể cái gì cũng , hiếu thảo với bố vợ một chút cũng là nên mà! Chị m.a.n.g t.h.a.i con của , đến nỗi keo kiệt như chứ?”

Ngô Thanh Lan vẻ mặt khó xử : “Con với , đồng ý.”

Mẹ của Ngô Thanh Lan , liền giơ tay đ.á.n.h Ngô Thanh Lan mấy cái: “Còn tại mày vô dụng! Tao nuôi mày lớn thế , mày nuôi tao lúc về già! Tao cho mày , mày tự nghĩ cách , cái nơi quỷ quái , tao ở đủ lắm !”

“Mẹ, , đừng giận. Dù bây giờ Hoắc Cách đồng ý, chỉ cần đến ngày sinh con, đồng ý cũng đồng ý! Dù thì, cũng thể chăm con cho con ở cữ ! Thế nào cũng lúc nhờ đến thôi!”

Ngô Thanh Lan ôm bụng né mấy cái, vội vàng : “Anh lĩnh vật tư về là giao cho con, con lấy bao nhiêu thì lấy, con nhất định sẽ gửi nhiều đồ về nhà đẻ hơn!”

Nghe Ngô Thanh Lan , cả nhà Ngô Thanh Lan mới hài lòng.

Bên .

Mộc Cửu Nguyệt bắt đầu cuộc sống trú đông thoải mái.

Mỗi ngày đều bên bếp lửa nhỏ, nướng khoai lang, khoai tây, khoai sọ, ngô.

Lão Hầu thỉnh thoảng chút đồ nướng, lẩu nhỏ, lẩu cá.

Mỗi tuần ông đều dẫn mấy tử, ở nhà ăn lớn rán chả viên, rán đậu phụ, rán thịt, rán sen kẹp thịt, rán cà tím kẹp thịt. Làm xong liền mang qua cho Mộc Cửu Nguyệt.

Mấy vị giáo viên cũng rảnh rỗi, bố trí tuyến phòng thủ, bảo vệ khu trú ẩn vững như tường đồng vách sắt, còn sợ khác tấn công lén nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-83-tru-dong-thoai-mai.html.]

Thế là càng nhiều chạy đến nhà ăn, xắn tay áo gói bánh bao, gói sủi cảo, vê bánh trôi, bánh thanh đoàn.

Làm xong liền mang ngoài trời cho đông cứng , thể bảo quản lâu.

Trong môi trường vui vẻ như , tâm trạng của cũng dần dần điều chỉnh .

Dù đang ở trong thời mạt thế, họ vẫn thể duy trì một tâm thái tích cực, lạc quan và hướng về phía .

Thời gian thấm thoắt, mùa đông khắc nghiệt qua hơn năm tháng.

Vệ Liệt sớm gọi các bác sĩ và giáo viên sinh học trong đội bắt đầu nghiên cứu chiết xuất các nguyên tố trong quả bầu, chuẩn t.h.u.ố.c men từ để đối phó với t.h.ả.m họa nhiệt độ cao và dịch bệnh sắp tới.

“Vệ tổng, tin .” Vị bác sĩ hớn hở từ bên ngoài bước , thẳng xuống mặt Vệ Liệt, : “Chúng cuối cùng cũng phát hiện nguyên tố đó là gì .

Quả bầu ngoài việc thể dùng thức ăn , nó đều giá trị y học. Chúng thử nghiệm từng thứ một từ dây leo, tua cuốn, quả, hoa, hạt, thậm chí cả bầu non, bầu nhỏ, bầu già, và phát hiện hiệu quả y học của mỗi loại đều khác …”

Vị bác sĩ một tràng dài, cuối cùng tổng kết : “Nếu dịch bệnh thật sự sẽ đến, chúng tự tin thể cứu hơn chín mươi phần trăm !”

Vệ Liệt thở phào nhẹ nhõm: “Tốt quá ! Thật sự vất vả cho quá! Những ngày qua, sự cống hiến của đều thấy cả. Đã thành quả , chúng cần vội nữa, hãy nghỉ ngơi cho , ăn một bữa thật ngon! Hôm nay đều đang ở nhà ăn lớn gói sủi cảo, chúng hãy ăn một bữa thịnh soạn!”

Mọi đều vui mừng.

Vì thế ngày hôm đó, nhà ăn vô cùng náo nhiệt.

Thịt rượu ê hề, ăn uống no say.

Bốn cô giáo vốn ít khi tham gia các hoạt động tập thể cũng ngoài cùng chung vui.

Ngô Thanh Lan thấy cảnh , trong lòng khó chịu kể xiết.

ở đây sống những ngày tháng thoải mái , nhưng bố và em trai cô vẫn đang ở ngọn đồi bên cạnh chịu đói chịu rét!

Ngô Thanh Lan càng nghĩ càng thấy tủi , liền hu hu nấc lên.

Không khí đột nhiên trở nên chút kỳ quặc.

Hoắc Cách dậy, kéo Ngô Thanh Lan .

“Anh !” Ngô Thanh Lan bực bội hất tay Hoắc Cách : “Em sắp sinh , còn đối xử với em như !”

“Nếu vì em sắp sinh con, với hai tiếng của em, chỉ đơn giản là khỏi .” Hoắc Cách nhíu mày : “Chẳng em chỉ em qua đây ở cùng em ? Được, đồng ý!”

Ngô Thanh Lan , vẻ mặt kinh ngạc Hoắc Cách: “Thật ?”

chỉ một em qua thôi.” Hoắc Cách : “Những khác .”

Ngô Thanh Lan chớp mắt, đồng ý.

Qua một cũng .

Đến lúc đó bảo bố lấy cớ, ví dụ như qua thăm , hoặc là mang đồ đến, thỉnh thoảng qua ké chút ấm, ké chút đồ ăn, chẳng ?

Loading...