Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 88: Xuất hiện cá chết
Cập nhật lúc: 2025-11-25 09:40:35
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngọn núi bên cạnh trở thành địa bàn của thôn Ngô gia.
Chỗ ở rộng rãi hơn, ở cũng thoải mái hơn, vốn dĩ là chuyện .
cứ nghĩ đến việc bọn họ bỏ , cô lập, trong lòng cảm thấy đặc biệt khó chịu.
Mẹ của Ngô Thanh Lan, trong lúc đến chăm sóc con gái, nhắc đến chuyện .
"Thanh Lan, con xem Vệ Tổng hẹp hòi, thù dai thế nhỉ? Thôn Ngô gia chúng dù chỗ nào với , thì chẳng cũng bù đắp ? Để tạ , thôn chúng c.h.ế.t bao nhiêu ?"
Mẹ Ngô Thanh Lan : "Giờ đây trong thôn chỉ còn già, phụ nữ và trẻ em, nếu ai bảo vệ, lỡ ngày nào đó kẻ nhắm trúng, nửa đêm c.ắ.t c.ổ lúc nào cũng chừng."
"Mẹ, con cũng đang nghĩ cách , nhưng con thể gì chứ?" Ngô Thanh Lan bụng lớn, thể sinh bất cứ lúc nào, vẻ mặt cũng đầy sầu lo : "Bây giờ đến bản con còn lo xong. Mẹ , dù hai ngọn núi cũng gần , kiểu gì cũng sẽ trông chừng lẫn thôi."
Đội ngũ của Vệ Liệt đột nhiên thêm hơn một trăm , vì thế khu trú ẩn lập tức trở nên náo nhiệt.
Đặc biệt là những mà Đoạn Kỳ mang đến, đều là nhà của và nhân viên, nhà đông đúc thì thở cuộc sống cũng đậm đà hơn.
Chẳng thế mà, chỉ mới ba ngày, khi nhiệt độ ấm lên đến 25 độ C, những nhà sắp xếp các hang động phân chia cho đấy, gọn gàng ngăn nắp.
Lúc Mộc Cửu Nguyệt qua, cô thấy cửa của vài hang động thậm chí còn treo cả giàn phơi, phơi quần áo giày dép mùa đông của cả gia đình.
Cảm giác phong cách đổi hẳn.
"Được đấy, Vệ Liệt." Mộc Cửu Nguyệt xuống mặt Vệ Liệt, ngả ghế một cách lười biếng, : "Cuối cùng cũng thu phục đám bên ngọn núi ."
"Đây đều là công lao của ." Vệ Liệt đáp.
" dám nhận công ." Mộc Cửu Nguyệt : "Anh cứ bỏ mặc thôn Ngô gia như , sợ bọn họ gây sự ?"
" bỏ mặc bọn họ thì lúc cần gây sự bọn họ cũng ít gây sự ." Vệ Liệt một cách thực tế: "Trưởng thôn Ngô tâm thuật bất chính, thể hợp tác. Thu nhận của thôn Ngô gia, ngược chính là tự rước họa ."
"Được, nghĩ thông suốt là ." Mộc Cửu Nguyệt lấy từ trong gian hai hộp dâu tây tươi ngon, đưa cho Vệ Liệt một hộp, đó tự ăn từng quả một, dáng vẻ vô cùng thư thái.
Vệ Liệt thích cái vẻ thư thái, tự nhiên của Mộc Cửu Nguyệt, đặc biệt thu hút khác.
"Nhiệt độ ấm lên , chẳng mấy chốc nữa sẽ bước thời kỳ cực nhiệt." Mộc Cửu Nguyệt : "Băng tuyết ở lưng chừng núi cũng sắp tan hết . Dặn dò một chút, mấy ngày việc gì thì đừng lung tung bên ngoài, lỡ trượt chân rơi xuống nước thì ai vớt ."
Vừa dứt lời, thấy Thư ký Tào vội vã từ bên ngoài .
Thư ký Tào chào Mộc Cửu Nguyệt , mới với Vệ Liệt: "Vệ Tổng, băng ở sườn núi phía tan hết , của chúng vớt thử, vớt lên một đống cá c.h.ế.t. thấy đám cá c.h.ế.t bình thường lắm, nên bảo bác sĩ cùng giáo viên hóa học, sinh học kiểm tra thử. Kết quả . Những con cá c.h.ế.t do một loại vi khuẩn từng thấy."
Vừa xong, Vệ Liệt và Mộc Cửu Nguyệt bật dậy ngay lập tức.
Mộc Cửu Nguyệt khẽ : "Cuối cùng cũng đến ."
Vệ Liệt hít sâu một , nhanh: "Nhanh, bảo tiến hành khử trùng bộ hang động. Bất cứ ai từ bên ngoài trở về cũng khử trùng . Ngoài , thông báo cho Lận Trăn và Sở trưởng Lâm, bảo họ giữ cảnh giác cao độ."
"Rõ." Thư ký Tào ngay.
Vệ Liệt sang hỏi Mộc Cửu Nguyệt: "Cửu Nguyệt, cô thật cho , những virus vi khuẩn liệu ô nhiễm vật tư chúng đang ?"
"Không chắc chắn." Mộc Cửu Nguyệt suy nghĩ một chút : "Loại virus chỉ thể tồn tại trong nhiệt độ cao, những vật tư bảo quản trong trạng thái nhiệt độ thấp thì chắc là sẽ ô nhiễm."
"Đã hiểu." Giọng Vệ Liệt trở nên nghiêm trọng: "Tiếp theo, chúng đều cẩn thận! bên còn một vật tư thể bảo quản lạnh, nhờ em thu giúp gian."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-88-xuat-hien-ca-chet.html.]
"Chìa khóa." Mộc Cửu Nguyệt cũng nhảm, đưa tay về phía Vệ Liệt.
Vệ Liệt cũng thành thạo đặt chìa khóa lòng bàn tay cô, mật mã khẩu lệnh mới.
Mỗi thu đồ cho Vệ Liệt, Mộc Cửu Nguyệt kinh ngạc một .
Lần cuối cùng cũng cần kinh ngạc nữa.
Bởi vì cô quen .
Chỉ thể , Vệ Liệt đúng là cao thủ giữ nhà.
Với cái bản lĩnh thu gom vật tư của , dù ở triều đại nào, ít nhất cũng thể đến chức quan quản lý quân nhu.
Mộc Cửu Nguyệt theo thông lệ, thu thu thu, đem tất cả vật tư Vệ Liệt nhờ cất thu gian!
Làm xong tất cả, Mộc Cửu Nguyệt định rời .
Chưa mấy bước, đột nhiên thấy Ngô Thanh Lan đang vác cái bụng bầu to tướng, vẻ mặt cảnh giác : "A Cửu, đến đây gì?"
"Thế cô đến đây gì?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi ngược : "Cô sắp sinh nhỉ? Chạy đến khu nhà kho gì, định đẻ luôn trong kho ?"
"Cậu đừng đ.á.n.h trống lảng với . Cậu định đến đây ăn trộm đồ ?" Ngô Thanh Lan cảnh giác chằm chằm Mộc Cửu Nguyệt: " ngay mà, tuổi còn trẻ mà lòng chứa đầy gian xảo, chẳng thứ lành gì!"
Mộc Cửu Nguyệt kinh ngạc chỉ mũi : "? Gian xảo?"
"Hừ, chẳng qua chỉ cậy chút quan hệ với Vệ Tổng, tưởng rằng thể gì thì ?" Ngô Thanh Lan càng càng tức: "Cho dù bây giờ Vệ Tổng còn thấy mới mẻ với , nhưng sớm muộn gì cũng sẽ chán thôi! Hoắc Cách mới là cánh tay đắc lực thực sự của Vệ Tổng, là mà Vệ Tổng thực sự thể dựa . Đợi đến một ngày Vệ Tổng chơi chán , đó chính là lúc vứt bỏ!"
Tuyền Lê
Mộc Cửu Nguyệt càng càng hồ đồ: "Không , cô thể tiếng ? với Vệ Liệt quan hệ gì?"
"Còn giả vờ?" Ngô Thanh Lan khinh bỉ liếc Mộc Cửu Nguyệt: "Cậu luôn gần nữ sắc, chịu chấp nhận các cô gái trong thôn Ngô gia chúng , chẳng vì thích đàn ông ?"
Mộc Cửu Nguyệt gãi đầu: " thích đàn ông, chuyện gì lạ nhỉ? mà thích phụ nữ thì mới là lạ đấy chứ?"
"Cuối cùng cũng thừa nhận !" Ngô Thanh Lan vẻ ' đoán ngay mà', đỡ lấy bụng, vênh váo : " , với Vệ Tổng trong sáng mà."
" thừa nhận cái gì cơ?" Mộc Cửu Nguyệt càng thêm khó hiểu: "Thôi, đôi co với cô nữa. Cô thích nghĩ thì nghĩ."
Nói xong, Mộc Cửu Nguyệt định .
"Muốn ? Không dễ thế !" Ngô Thanh Lan túm chặt lấy Mộc Cửu Nguyệt, giọng âm hiểm: "Hôm nay, tống cổ khỏi bên cạnh Vệ Tổng, tên là Ngô Thanh Lan!"
Vừa dứt lời, Ngô Thanh Lan đột ngột gào lên, lớn tiếng kêu cứu: "Người ! Mau tới đây! Có kẻ định giở trò đồi bại, sàm sỡ !"
Mộc Cửu Nguyệt cả ngẩn !
Những tiếng kêu cứu chạy tới cũng ngẩn !
Ngô Thanh Lan tự tay xé rách quần áo của , vẻ nhục, bệt xuống đất bắt đầu lóc t.h.ả.m thiết: " còn mặt mũi nào gặp nữa, sống nữa!"
Giây tiếp theo, Hoắc Cách chạy tới.
Nhìn thấy bộ dạng lăn lộn ăn vạ của Ngô Thanh Lan, trong đáy mắt thoáng qua vẻ chán ghét, nếu nể tình cô đang mang thai, bỏ !
Ngô Thanh Lan túm chặt lấy ống quần Hoắc Cách, loạn : "Ông xã, tin em tin Mộc Cửu? Hắn giở trò đồi bại với em!"