Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 93: Đối mặt với tương lai, cứng rắn mà chiến!
Cập nhật lúc: 2025-11-27 15:08:06
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ấy dà, xin , xin , để hai vị chờ lâu ." Sở trưởng Lâm bước thiết nắm lấy tay Vệ Liệt và Lận Trăn, rối rít xin : "Gần đây việc trong Khu trú ẩn nhiều lằng nhằng, hai vị lãnh đạo cấp buông tay mặc kệ, đây dốc hết sức lực, kết quả như Trư Bát Giới soi gương, trong ngoài . Ấy, xem , mấy chuyện gì. Nào nào nào, mau ."
Sở trưởng Lâm gọi mang nước lên.
Mộc Cửu Nguyệt bưng lên, ngửi ngửi.
Có mùi thiu.
Cô là thưởng mà còn ngửi mùi thiu, huống hồ là những từng trải như Lận Trăn và Vệ Liệt.
Hai cũng chẳng động chén , mà thẳng vấn đề: "Sở trưởng Lâm gánh vác trọng trách, quả thực là vất vả . Chúng đều là vì sống sót, thậm chí là sống hơn. Mệt chút cũng ráng nhịn . Chúng tới đây, chủ yếu là vì chuyện đột nhiên phát hiện động thực vật biến dị, Sở trưởng Lâm ?"
Sở trưởng Lâm thở dài, : "Đâu chỉ là ? Khu trú ẩn của chúng xảy mấy vụ như thế . Mỗi xảy một vụ là gây một trận hoảng loạn. Không ít cho rằng Khu trú ẩn an , mật độ dân ở đây quá cao, rời khỏi Khu trú ẩn để tìm đường sống.
những ngoài, bao giờ trở nữa. Khiến lòng càng thêm hoang mang! Các xem, cái thế đạo ? Còn cho sống nữa hả!"
Vệ Liệt : "Xem đây là trường hợp cá biệt. Những nơi khác xảy tình trạng , chúng . sống ở thành phố K, chúng gây dựng thành phố K lên, nếu , môi hở răng lạnh, sẽ một ngày, rắc rối sẽ ập xuống đầu chúng ."
Lận Trăn gật đầu, : " cũng nghĩ như . Hiện tại khắp nơi cả nước đều mạnh ai nấy , thành phố K chúng cũng chỉ thể dựa chính thôi."
"Hai vị lắm!" Sở trưởng Lâm vỗ tay mạnh một cái, : " cũng nghĩ như thế! Vì , cho dù Khu trú ẩn Trung tâm phái đến, định thu nhận dân của Khu trú ẩn thành phố K, cũng một mực từ chối! Đây đều là vốn liếng chúng khổ tâm gây dựng, dựa mà dâng cho kẻ khác?"
"Khu trú ẩn Trung tâm cử đến?" Vệ Liệt hỏi: "Muốn tiếp quản dân của Khu trú ẩn thành phố K?"
" ." Sở trưởng Lâm thở dài, : "Trước đến Khu trú ẩn Trung tâm, còn chẳng thèm nhận. Bây giờ chủ động mở lời, thu nhận .
Tin tức nhận là, thiên tai giá rét khiến Khu trú ẩn Trung tâm giảm nhân sự nghiêm trọng. C.h.ế.t năm triệu , đa là già, trẻ em, bệnh tật. Còn một đang thoi thóp thể c.h.ế.t bất cứ lúc nào.
Tuyền Lê
Tính tính , giảm ở Khu trú ẩn Trung tâm vượt quá mười triệu . Thế nên mới nhớ đến Khu trú ẩn thành phố K chúng , định lấy dân của chúng để lấp đầy Khu trú ẩn Trung tâm đấy."
Vệ Liệt khẽ : "Xem tình hình các khu trú ẩn khác cũng chẳng mấy lạc quan. Nếu Khu trú ẩn Trung tâm sẽ sốt sắng thu nhận Khu trú ẩn thành phố K như ."
Đôi mày của Lận Trăn nhíu chặt, cuối cùng vẫn thở dài một tiếng: "Bây giờ dân còn sống sót cả nước, còn bao nhiêu chứ?"
Mộc Cửu Nguyệt nãy giờ vẫn im lặng, lúc mới chậm rãi mở miệng : "Theo ước tính thận trọng, dân cả nước chắc đến năm trăm triệu . Trải qua ba đợt thiên tai , tỷ lệ tổn thất vượt quá một nửa. Đây là ước tính lạc quan đấy. Còn ước tính bi quan thì, chắc chỉ còn ba trăm triệu thôi."
Lận Trăn hít sâu một khí lạnh.
Lận Trăn tin phục Mộc Cửu Nguyệt, phỏng đoán mà Mộc Cửu Nguyệt , trong thâm tâm thực cũng tán đồng.
"Sau đây." Sở trưởng Lâm thở dài.
"Đối mặt với tương lai, chẳng cách nào khác, chỉ thể tùy cơ ứng biến, cứng rắn mà chiến thôi." Mộc Cửu Nguyệt uể oải : "Mỗi một đợt thiên tai, đều là để đào thải dân . Thích giả sinh tồn, kém cỏi loại bỏ."
"Người già c.h.ế.t thì còn dễ , trẻ em c.h.ế.t, nhân loại sẽ đứt gãy thế hệ." Lận Trăn xa trông rộng hơn: "Cứ từng đợt từng đợt thế , sống sót đúng là thanh niên trai tráng thật, nhưng họ cũng chẳng còn tâm trí mà sinh sôi nảy nở. Chẳng mấy chục năm nữa, kết cục của nhân loại chỉ thể là bộ diệt vong. Đây là chuyện ."
"Cho nên chúng cố gắng hết sức giữ gìn dân thành phố K của chúng , cho họ cơ hội sinh sôi nảy nở." Vệ Liệt : "Cho dù thế giới bên ngoài là vùng đất cấm, chúng cũng dốc sức bảo vệ thành phố K vẫn còn thể sinh sôi nảy nở."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-93-doi-mat-voi-tuong-lai-cung-ran-ma-chien.html.]
"Nói lắm!" Sở trưởng Lâm vẻ mặt tán thưởng : "Hai vị tuổi trẻ tài cao mà tầm xa trông rộng như , thật sự khâm phục!"
Ba là một màn tâng bốc lẫn .
Tâng bốc xong mới đến chính sự.
" bên thể cung cấp kỹ thuật, sản xuất nhanh một loại t.h.u.ố.c dùng để xua đuổi động thực vật biến dị , nhưng cần dây chuyền sản xuất, chỉ dựa thủ công thì chậm quá." Vệ Liệt : "Còn cả dịch bệnh sắp ập đến nữa, cũng cần dây chuyền sản xuất."
" bên thể cung cấp nhân lực." Lận Trăn mở miệng : "Nếu Sở trưởng Lâm tin tưởng , dây chuyền sản xuất đặt ở doanh trại bên cũng ."
"Sao thể để Căn cứ trưởng Lận bỏ bỏ chỗ chứ? Thế thì thành cái gì?" Sở trưởng Lâm từ chối ngay: "Địa điểm nhà xưởng cứ đặt ở chỗ , bên cũng thể cung cấp lượng lớn lao động. Bên chỗ Căn cứ trưởng Lận là tinh , vẫn nên ở vị trí thích hợp hơn ."
Lận Trăn và Vệ Liệt cùng .
Con cáo già .
là thấy thỏ thả chim ưng.
Lận Trăn thuận nước đẩy thuyền đồng ý, : "Vậy cung cấp vật liệu, về khoản tìm kiếm đồ đạc , của giỏi."
"Được, cứ quyết định như thế." Sở trưởng Lâm chốt hạ.
Đợi Sở trưởng Lâm , Mộc Cửu Nguyệt hỏi Lận Trăn: "Số vàng đó của , ở thế?"
" tự luyện đấy. Thế nào?" Lận Trăn hỏi ngược : "Chất lượng ?"
"Được." Mộc Cửu Nguyệt hỏi: "Anh đào mỏ vàng ?"
"Cái chẳng rõ ràng quá ? Tìm nhiều vàng thỏi thế chứ? Quanh thành phố K đều lục soát hết , vô tình phát hiện một mỏ vàng nhỏ, thế là đem luyện luôn." Lận Trăn : "Cô lấy ? Lấy bao nhiêu?"
"Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu." Mộc Cửu Nguyệt trả lời: "Anh còn cần vật tư gì nữa?"
"Quần áo mùa hè ? Trải qua ba chu kỳ mạt thế, quần áo của chúng đều rách nát hết cả . Cộng thêm huấn luyện đ.á.n.h trận, rách đến mức vá nổi nữa." Lận Trăn quả thực là nhu cầu: "Tốt nhất là màu xanh lục hoặc màu rằn ri quân đội. Mặc dù chúng bây giờ từ lính chuyển sang dân, nhưng về mặt tư tưởng, vẫn chấn chỉnh một chút, nếu nhiều đàn ông như thế, dễ xảy chuyện lắm."
"Đồ rằn ri chứ gì? Loại rằn ri hàng nhái cao cấp bán ngoài thị trường đây, tức là đồ bảo hộ lao động , lấy ? Cái thì đúng là thật." Mộc Cửu Nguyệt .
Lúc "mua sắm đồng" mạt thế, cô cứ thấy cái gì là vơ vét cái nấy, tiện thể thu luôn cả một khu chợ quần áo, thu một đống quần áo lộn xộn.
"Được , thế thì quá ." Lận Trăn vui mừng khôn xiết: "A Cửu, cô giỏi thật đấy, cứ như là túi thần kỳ của Doraemon , cần gì nấy. Cô , cần bao nhiêu vàng, đây về luyện ngay cho cô."
Vệ Liệt thực sự nổi nữa, tùy tiện tìm một cái cớ, kéo hai bọn họ , : "Thời gian còn sớm nữa, chúng mau gặp Sở trưởng Lâm thôi."
"Được , cùng ." Lận Trăn hớn hở theo cùng.
Sở trưởng Lâm bước , thấy chính là cảnh tượng Lận Trăn và Vệ Liệt trò chuyện vui vẻ.
Sở trưởng Lâm già đời xảo quyệt lập tức cảm thấy áp lực, cũng càng thêm coi trọng thực lực của Vệ Liệt.