Phụ đành đem những cửa hàng còn của cho đồ cưới, để giữ thể diện cho gia tộc.
Lần gả con gái khiến phụ sạch sành sanh.
Người trút bộ cơn giận lên Mai Uyển Trinh và ném bà đến điền trang.
Nhị ca và Lục tha thiết cầu xin, phụ vốn chút lay động, nhưng Triệu thị bên cạnh còn t.h.ả.m thiết hơn họ: “Lão gia cứ đáp ứng Nhị thiếu gia và Lục cô nương ạ, nấu nướng may vá, khổ cực gì cũng chịu . Dù gia tộc chúng chỉ trông chờ bổng lộc để sống qua ngày, cũng tuyệt đối để lão gia chịu khổ. Chỉ là nếu bận rộn chăm sóc lão gia hàng ngày, quen cận chăm sóc ở bên, cũng thể an tâm…”
Triệu thị giờ đây nắm thóp phụ chẳng cần ai dạy, lời quả nhiên khơi dậy tình yêu vô hạn của phụ dành cho nàng và sự tức giận vô cùng đối với Mai Uyển Trinh. Chẳng hai lời, cầm roi mây quật Nhị ca một trận.
Lục còn kịp lóc gào thét, Triệu thị hốt hoảng hơn cả nàng : “Lão gia đừng đ.á.n.h nữa ạ, khám bệnh uống t.h.u.ố.c cũng tốn tiền mà…”
Cái phụ thấy sắc quên hết thứ của vội vàng về ôm lấy tiểu mỹ nhân, nhẹ giọng thầm: “Nha đầu ngốc, những thứ đó, lẽ nào nuôi nổi nàng …”
Triệu thị đỏ mặt lên: “Lão gia… ngoài đó ạ.”
Phụ quăng roi mây ngoài: “Còn cút ! Kẻ nào dám cầu xin nữa, hãy cùng tiện nhân đó đến điền trang!”
Diễn biến cốt truyện bất ngờ thế khiến và Tam tỷ tỷ trợn mắt há hốc mồm.
Sau đó Tam tỷ tỷ nghĩ đến một vấn đề: “Điền trang sớm Mai Uyển Trinh của bà , những bà tử đó phụ là thấy phiền, những cùng với điền trang nhất định sẽ theo của hồi môn.”
Ta cũng nhíu mày, quả thực những và Mai Uyển Trinh là chuột bọ cùng một ổ, phụ nhất định sẽ đuổi họ .
họ đều ký khế bán cho Tống gia, dù là bán cho giải tán cũng bằng để họ theo của hồi môn để giữ thể diện.
Vì những cũng theo về, phụ lặng lẽ rút thương khế của một gian hàng.
Vài từ chối nhận, nhưng một mực nhét những củ khoai nóng bỏng cho .
Anan
Ta nghĩ bụng, là định hôn , cớ gì tự phí sức, bèn sai truyền lời cho An Nam Thế tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-khue-luc-cam-thu/chuong-11.html.]
Tiểu bá vương An Nam phụ lòng mong đợi, khéo léo sai đồng liêu của phụ mang đến một câu : “Nếu Thế tử phi mang theo, tức là tranh giành quyền quản lý gia đình với Vương phi. Thế nhất định nhét cho khuê nữ một đám hầu, chẳng lẽ là chuẩn để chủ Vương phủ ?”
Lời như dội gáo nước lạnh đầu phụ , vội vàng rút về, bán đổi lấy bạc tiền của hồi môn cho .
Phiền phức của đến đây coi như giải quyết.
Ta cho bộ ở điền trang của Mai Uyển Trinh bằng những cũ của năm xưa, đem điền khế tặng cho Tam tỷ tỷ: “Đào di nương việc gì , chẳng sẽ buồn chán ? Chi bằng học theo Mai Uyển Trinh mà thỉnh thoảng tụ họp với bà một phen, đó mới là tình nghĩa tỷ cùng thời chứ.”
Tam tỷ tỷ hiểu ý, và nhận lấy. Có Đào di nương dùng chiêu của để trị , Mai Uyển Trinh nửa đời sẽ chịu đủ hành hạ nhỏ nhặt.
Ta tính toán trong lòng kỹ, Phủ Viễn Tướng quân từ biên quan về kinh thành đón tân nương cần mất vài tháng.
Lão Vương gia thể càng yếu hơn, càng chữa càng bệnh, ở tình trạng nguy kịch. Hiện giờ thể rời giường, chẳng cần một hai tháng nữa, là đến lúc kết thúc .
Triệu thị nhất định thể giúp Tam tỷ tỷ kéo dài thời gian mặt phụ cho đến khi Lão Vương gia qua đời.
Tháng ca ca tham gia khoa võ, chỉ cần đợi ca ca thi võ xong, thuê một đạo tặc hái hoa “hủy hoại trong sạch của ” liền thể đường đường chính chính xuất gia.
Hiện giờ vì sợ sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng thi cử của ca ca, cũng ảnh hưởng đến hôn sự mà Đại tỷ tỷ ngày đêm mong mỏi giành .
Cứ đợi thêm chút nữa , vượt qua hai tháng , chuyện sẽ định đoạt.
Một tháng , ca ca thi, Phủ Viễn Tướng quân đến kinh thành sớm hơn dự kiến, một , tùy ý chọn một ngày, những đến đón tân nương, ngay cả cận cũng .
Làm mất mặt Tống gia như , phụ vô cùng tức giận nhưng Đại tỷ tỷ sai tìm kiệu hoa của nương nàng, tự chuẩn gả và đưa đến Tướng quân phủ.
Vì ai đón tân nương, Đại tỷ tỷ lên kiệu trong sân.
Khi Đại tỷ tỷ chuẩn lên kiệu, Tam tỷ tỷ cứ níu chặt Long Phụng quan chịu đưa cho nàng, ngay cả Ngũ vốn dĩ dễ chuyện nhất cũng nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Đại tỷ tỷ, cho nàng .
Đại tỷ tỷ chúng , vỗ nhẹ tay Ngũ : “Lương Ngọc, gả cho là cam tâm tình nguyện.”