Thần Đã Về Nhà [Vô Hạn] - Chương 27: Giày đỏ - Cúp điện
Cập nhật lúc: 2025-12-08 05:27:56
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là một nhà vệ sinh công cộng, tổng cộng hai mươi buồng vệ sinh, dù quá bẩn thỉu, nhưng thời gian sử dụng lâu, nơi trông cũ kỹ. Bức tường phía ngoài dấu vết đập phá, thể nhận vị trí đó đây từng là bồn tiểu.
Trong khi Sư Ấu Thanh đang quan sát, Bạc Hòe tất việc kiểm tra tất cả các buồng vệ sinh, khi bước liền : “Bên trong mỗi phòng đều một đôi giày thể thao màu đỏ dính máu, nhưng dường như đôi giày dính chặt sàn, lấy .”
Phong Bân tin, liền chạy buồng vệ sinh gần nhất, chẳng bao lâu , vung vẩy đôi tay đau mỏi bước ngoài: “Thật sự lấy .”
Sư Ấu Thanh: “Đi thôi, chúng ngoài xem .”
Vừa , chợt nhớ tới gì đó, vội vàng đầu .
Ánh mắt Sư Ấu Thanh quét qua một vòng, nhanh chóng phát hiện một bóng đang một cánh cửa gỗ dính m.á.u - đó chính là đầu tiên dọa đến mức ngất xỉu.
Sư Ấu Thanh tiến gần.
Người là đàn ông tóc xanh, trông còn trẻ, cũng dính ít máu, vì hơn nửa trong vách ngăn, nên ban đầu đều bỏ qua .
Có lẽ khi kiểm tra các buồng vệ sinh, rõ ràng Bạc Hòe coi là c.h.ế.t…
Sư Ấu Thanh rót đầy ly nước, đó hắt mạnh mặt đó.
Bạc Hòe ngạc nhiên, đó vết nước mặt trai, nhíu mày: “Trong bồn cầu nước, thể hắt.”
Phong Bân: “…” Vẻ đáng tiếc trong mắt là nghiêm túc ?
Chỉ vài giây khi hắt nước mặt, trai tóc xanh sàn dần tỉnh .
Anh đưa tay lên mặt, nhận mặt nước, còn thấy trai mặt đang thong thả vặn nắp chai, ngẩn , trợn tròn mắt, kinh ngạc tức giận: “Anh… Sao hắt nước ? Má ơi quần áo của ! Trời ạ…”
“Thật chúng thể chờ đến khi cúp điện, để mơ màng c.h.ế.t ở chỗ .” Bạc Hòe kéo tay áo Sư Ấu Thanh .
Sư Ấu Thanh: “…”
“…” Lúc đó mới tỉnh táo , “hiện trường vụ án” t.h.ả.m khốc mắt, cuối cùng cũng nhớ những chuyện xảy khi ngất xỉu.
Đương nhiên rõ những lời màn hình điện tử, nếu còn ở bên ngoài vách ngăn khi cúp điện, khả năng sẽ kẻ sát nhân g.i.ế.c c.h.ế.t…
“Người em, hiểu lầm hiểu lầm… Ơ? Những ? Sao họ chạy hết ? Trời ơi! Mấy còn ở đây gì?” Tóc xanh lẩm bẩm nhanh chóng bò dậy, nhưng chạy tới cửa, đôi chân tốc độ thể sánh ngang với vận động viên thể thao đột nhiên dừng : “C.h.ế.t tiệt…”
Sư Ấu Thanh và hai theo sát bước ngoài.
Không gian bên ngoài khá rộng rãi, là khu vực bồn rửa tay bên ngoài nhà vệ sinh công cộng, kệ bồn rửa đặt nước khoáng và các chai dung dịch dinh dưỡng ghi rõ chỉ dùng trong ba ngày. Mỗi bồn rửa tay đều gương, mặt gương là đồng hồ điện tử, hiển thị thời gian đếm ngược ba ngày.
Còn lối của nhà vệ sinh khác cùng với cửa của nhà vệ sinh đối diện phía họ nhiều tảng đá khổng lồ chặn kín…
Điều tóc xanh hét chói tai, chính là t.h.i t.h.ể đá đè c.h.ế.t đống đá chặn cửa.
Đó là một phụ nữ, tuy Sư Ấu Thanh rõ mặt, nhưng chút ấn tượng với chiếc áo vàng của cô , chính là phụ nữ chạy khỏi buồng vệ sinh bên cạnh cách đây lâu.
Sư Ấu Thanh cẩn thận quan sát từng xung quanh.
“Cô c.h.ế.t như thế nào?”
“Không, , chuyện thế ?” Có lóc : “Cô ngoài vài câu kỳ lạ, gì mà về, đó liều mạng đẩy đống đá , cuối cùng… Bị đá đè c.h.ế.t…”
Nói những câu kỳ lạ, về…
Vẫn là vì quy tắc .
Có lẽ phụ nữ cũng là chơi mới, giống như chơi nổ tung lúc đầu, vì quá sợ hãi nên quá nhiều thông tin về chơi.
Và phán là vi phạm quy tắc.
Khi ba họ điều tra ở bên trong, bên ngoài vẫn luôn cãi cọ ồn ào, thỉnh thoảng tiếng thét hoặc tiếng kêu gào, nên bọn họ nhận thêm c.h.ế.t.
Trong vài phút ngắn ngủi, đều cố gắng tìm cách sinh tồn, nhưng tất cả điện thoại và máy tính mà họ mang theo đều mất tín hiệu, cửa bịt kín còn khe hở, dù hét to đến cũng phản hồi…
Không khí càng trở nên căng thẳng.
Lúc , tất cả tụ tập , ai dám đến gần đống đá đó nữa. Có ôm đầu đất cầu nguyện hoặc lóc, đông tây tiếp tục kêu cứu, thì cẩn thận quan sát xung quanh giống họ…
Bạc Hòe cúi : “Ban đầu chúng tổng cộng hai mươi , giờ hai c.h.ế.t, còn mười tám , trong đó năm nữ và mười ba nam.”
Sư Ấu Thanh đáp “ừm”, từ lúc ngoài đến giờ, nhận thấy vài cũng quen giống như họ, nhưng điều thể chứng tỏ họ là những chơi cùng lập đội đây, bởi vì sáu NPC và kẻ sát nhân NPC cần tìm đều khả năng quen .
Còn về hành động cố gắng kêu cứu hết sức, nhiều chơi mới đầu game rõ tình huống thường như , vì cũng thể coi đó bằng chứng then chốt để xác định họ là NPC.
Những hề sợ hãi nguy hiểm cũng thể là chơi lâu năm.
Nói tóm , dựa phản ứng để phân biệt giữa NPC và chơi là điều dễ dàng.
“Mọi giới thiệu một chút .” Người đàn ông cao gầy, mặc áo khoác gió vẫn luôn một trong góc dậy lên tiếng: “Mọi cũng thấy , rời khỏi đây, chỉ thể theo lời đó… sẽ bắt đầu , tên là Thường Phương Hưng, năm nay ba mươi tuổi, việc cho một công ty Internet, khi đang đường thì đột nhiên ngất xỉu, khi tỉnh thì ở đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-da-ve-nha-vo-han/chuong-27-giay-do-cup-dien.html.]
Chàng trai tóc xanh ban đầu còn nhăn nhó, liền tỏ ngạc nhiên: “Hình Chữ Nhật*? Woa, tên của giống toán học ghê!”
*Thường Phương Hưng và Hình Chữ Nhật cách gần giống (cháng fāng xīng - cháng fāng xíng).
“…” Đối phương khinh bỉ liếc : “…Thường trong bình thường, Hưng trong hưng phấn.”
“ mặt vẻ gì là hưng phấn cả?”
“Đừng nhảm nữa, tên gì?”
Tóc xanh “xì” một tiếng, vẫy tay với Sư Ấu Thanh, lúc mới thở dài, : “ tên Hách Thiên Thạc, hai mươi tư tuổi, mới nghiệp, đang ở nhà ăn thì tên khốn nào bắt cóc đến đây… Mọi xem, ngu ngốc lắm ? Nếu chỉ bắt cóc một , ít nhất họ thể đòi ba vài trăm vạn, nhưng giờ bắt cóc cả đám thế , là tâm lý biến thái ?”
“…”
“Sao ai gì nữa?”
“Chưa từng thấy ai nhiều như …” Cách đó xa, một phụ nữ mặc bộ lễ phục sang trọng lạnh lùng : “ tên là Lý Mỹ Đình, đang ngủ gật khi tham gia tiệc rượu với chồng… Sau đó hiểu xuất hiện ở đây, đây là chồng , Từ Trí.”
Người đàn ông trung niên bụng bia bên cạnh gượng: “ là như … Ngày mai còn cuộc họp quan trọng, ai giở trò …”
“…Đến nước mà vẫn còn tâm trí quan tâm chuyện đó.” Một cô gái tóc ngắn nhỏ: “Hạ Thi Đồng, họa sĩ, khi dạo phố ghé nhà vệ sinh gần đó, tụt đường huyết nên ngất xỉu…”
“ là Cao Phỉ, còn cô là Hình Như Nguyệt. Gia đình cô ăn buôn bán, gần đây gây thù chuốc oán, là vệ sĩ cô thuê. Chúng đang xe thì đột nhiên ngất xỉu…” Cô gái cao ráo vẫn luôn dựa tường giữ vẻ mặt bình tĩnh, cô gái tóc đuôi ngựa xinh bên cạnh lo lắng thì thầm gì đó với cô .
“, tên là Kiều Minh Thành… Hai mươi chín tuổi, là bác sĩ ngoại khoa… Sau khi xong ca mổ, hình như ngất xỉu đường về nhà… Khi tỉnh dậy thì ở đây.”
“ là Du Tích Dũng, năm mươi tuổi, đang vệ sinh trong công viên thì ai đó khóa cửa từ bên ngoài. ở trong đó cả đêm, khi tỉnh dậy thì phát hiện ở đây…” Người đàn ông trung niên đeo kính lau nước mắt .
“Hà Thỉ, ba mươi tuổi, ông Từ đây là sếp của , thể chứng giúp !”
“ , là giám đốc kinh doanh của công ty chúng …”
“Không tên khốn nào lôi đến đây khi đang nghỉ ngơi trong văn phòng! Chắc chắn là mấy đứa trong tổ ghét … Mẹ kiếp.” Người đàn ông mặc vest tên Hà Thỉ nghiến răng nghiến lợi đá tường.
“Nhậm Thiên Vũ, năm nay hai mươi tư tuổi.” Chàng trai khuôn mặt đầy mụn thỉnh thoảng liếc Hà Thỉ và Từ Trí bụng bia, giọng nhỏ: “Chỉ là một thực tập sinh… Lúc ngoài vệ sinh, ai đó tấn công…”
NHAL
“ tên Chu Thành Hải.” Người đàn ông mập mái tóc thưa thớt run rẩy ôm đầu, : “Hai mươi sáu tuổi, mới bắt đầu công việc, đang tăng ca ở công ty thì kiệt sức ngất xỉu… Chẳng lẽ đây chính là nơi đến khi c.h.ế.t ?”
“ là Trần Kiến, khi thất nghiệp thì chỉ ở nhà chơi game, lúc ngoài đổ rác thứ gì đó đập trúng… Sau đó thì nhớ gì nữa…”
“Đoạn Đông, mới tròn hai mươi lăm tuổi.” Chàng trai vẻ ngoài điển trai khổ: “Hình như chỉ ngủ một giấc ở trong nhà, đến đây… Cũng tất cả chuyện mục đích gì…”
“ là Lưu Vũ, đang ngủ một trong ký túc xá cuối tuần, khi tỉnh dậy ở đây… À đúng , Hình Như Nguyệt, cô là hoa khôi của trường chúng , gia đình cô thực sự giàu.” Cô gái mặt tàn nhang, mặc áo màu đen nghiêm túc .
“Phải ?” Hình Như Nguyệt liếc cô : “ ấn tượng gì về cô.”
Lưu Vũ giật , vội giải thích: “Năm nay là tân sinh viên, cũng gì nổi bật, cô là chuyện bình thường…”
“Ai mà ? Có khi hung thủ dùng cách để giảm bớt nghi ngờ về !”
“Cô…”
“Đủ .” Phong Bân ngăn cuộc tranh cãi bên , bình thản : “ tên là Phong Bân, đây là bạn Sư Ấu Thanh, sức khỏe của , còn đây là Bạc Hòe, chăm sóc bán thời gian của … Ba chúng quen , hiểu trong lúc nghỉ ngơi đến nơi .”
Tới lúc , mười tám mắc kẹt trong nhà vệ sinh đều giới thiệu xong.
Đã bắt đầu thì thầm bàn tán, ví dụ như ai là kẻ đáng nghi nhất, ai hành vi bất thường, ai là bình tĩnh nhất từ đầu tới giờ…
Sư Ấu Thanh vẫn luôn giữ im lặng, lặng lẽ quan sát những mặt, nhưng trong đầu ngừng suy nghĩ về “trình tự trò chơi” mà màn hình điện t.ử công bố lúc đầu.
“Bất kể bỏ phiếu chọn đúng sai, bỏ phiếu sẽ chịu sự trừng phạt khủng khiếp hoặc loại”
Câu qua vẻ bình thường, nhưng nghĩ kỹ thì bất hợp lý.
Rõ ràng đều là kết quả bỏ phiếu, tại hai hình thức là trừng phạt và loại?
Sư Ấu Thanh từng chơi trò chơi ma sói ở nhà, dù là là sói, một khi bỏ phiếu thì chắc chắn sẽ đối mặt với cùng một kết cục loại.
Tại hai hình thức khác ?
Thế nào là trừng phạt, thế nào là loại?
một khi bỏ phiếu thì kết cục định, tại cùng một tình huống hai kết quả?
Khi còn đang mải mê suy nghĩ, nhà vệ sinh sáng sủa bỗng chìm bóng tối.
Tối đến mức thấy năm ngón tay.
Cúp điện .