10.
“Tại ! Tại  cô  giúp họ!” A Phúc  còn thời gian để dùng gậy, lê cái chân què, lao  trong hang,  thấy thanh kiếm đào cắm  mặt đất, biểu cảm của ông  như sắp sụp đổ.
 
“Những    đáng c.h.ế.t ! Tại  cô vẫn  giúp họ!”
 
Vừa  ông  bận rộn sơ tán những  già, phụ nữ trẻ em  bán tới trong thôn, khi ông   tất thì  muộn, phát hiện     còn ở đó.
 
Giờ đây, ác quỷ   tiêu diệt, kế hoạch mà ông  dày công chuẩn  nhiều năm  tan biến trong chớp mắt.
 
Tất cả oán hận hóa thành những tiếng gào thét xé lòng.
 
“Tại ! Tại   là Thúy Thúy và An An của  chết!”
 
Chân què của ông  cuối cùng  chịu nổi, ông  ngã  xuống đất,  như một đứa trẻ ba tuổi.
 
“A Phúc, những    định  chết,  cần  hy sinh bản  .”  do dự một chút, quyết định  cho ông  sự thật.
 
“Đã định  c.h.ế.t ?” A Phúc ngẩng đầu  , ánh mắt đẫm nước mắt,  mặt còn lộ  vài phần mơ hồ.
 
  nhanh, sự nghi ngờ của ông   giải đáp.
 
Cửa hang phát  tiếng động ầm ầm.
 
A Phúc loạng choạng  về phía cửa hang, chỉ thấy nước lũ từ núi đổ xuống, cuốn trôi  bộ thôn nhỏ như gió cuốn mây.
 
Chúng  ở trong hang, nhờ  vị trí thuận lợi mà thoát khỏi kiếp nạn, nhưng cũng  nước lũ chặn đường, mắc kẹt ở đây.
 
Nước lũ qua , các ngôi nhà đều  chịu nổi một trận.
 
Tội ác  cuốn  dòng nước,  giơ tay cầu cứu nhưng   những giọt mưa gấp gáp và mãnh liệt đánh  dòng nước.
 
A Phúc  những  trong dòng nước, ánh mắt mất tiêu cự, suy nghĩ dần xa.
 
“Ông ơi.”
 
Một tiếng kêu cứu  nhỏ, giống như tiếng mèo con mới sinh.
 
A Phúc  kích thích, ánh mắt   sự tập trung: “Tiểu Sơn,    bảo con   !”
 
A Phúc vội vàng  lội xuống nước, dòng nước chảy xiết, nhờ  sức lực của , ông  mới    chỗ cũ.
 
Trên áo ông  để  một vết nước rõ ràng,  gần ngập qua ngực.
 
A Phúc  trái  , tìm thấy một sợi dây thừng dài  mặt đất,  dài để buộc lễ vật, cúng tế quỷ dữ.
 
Ông  đưa một bên cho , một bên buộc   , lê cái chân què, lao  dòng nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-nui-thon-thanh-thuy-he-liet-dai-su-ky-lan/chuong-7.html.]
 
Từ xa,  như thấy ông  tháo dây , buộc  vòng eo của đứa trẻ đó.
 
Trước sức mạnh khổng lồ của thiên nhiên, con  như một hạt cát, dễ dàng  cuốn trôi, rửa sạch.
 khó khăn kéo dây về, đầu dây chỉ  một  bé ướt sũng,  bé mở đôi mắt đen láy, hoảng sợ  .
 
Chúng  cứ thế  , một cơn gió thổi qua.
 
Đứa trẻ nghiến chặt hàm răng, vẫn  nhịn  run rẩy một cái.
 
“Cởi áo  .”
 
 cởi áo ngoài, giúp  bé tháo chiếc áo ướt sũng.
 
Chỉ là một chiếc áo mỏng, nhưng  nặng  ngờ.
 
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
 từ hai túi bên hông lôi  vài bắp ngô ướt sũng.
 
Một đứa trẻ tám tuổi,  cha  , nếu   A Phúc giúp đỡ,  lẽ   sống đến bây giờ.
 
Thực   bé   A Phúc đưa đến nơi an .
 
 nghĩ rằng  thể nhân lúc hỗn loạn mà nhặt ít lương thực, nên  chạy trở .
 
Trùng hợp  gặp  lũ lụt…
 
“Đi theo   trong.”  ôm  bé  lòng,  ngừng xoa bàn tay lạnh ngắt của .
 
Quay đầu ,  thấy A Phúc kéo Thúy Thúy và con gái họ, từ từ rời xa...
 
“Con ở trong đó, đừng chạy lung tung.”
 
 cố gắng tìm một  vật  diện tích lớn, màu sắc tươi sáng treo ở cửa hang.
 
Nhìn đứa trẻ vẫn đang run rẩy,  bất lực lấy  một tờ giấy vàng, lặp  lặp : “Tờ giấy    ngâm qua một  hóa chất, đến khi con  học sẽ hiểu, đừng tin những điều vô lý , đều là lừa đảo.”
 
Nói xong, tờ giấy vàng tự bốc cháy,  ném nó  đống cành khô  gom , trong hang tối tăm bỗng  một chút ánh sáng.
 
Tốc độ cứu hộ của chính quyền cũng  nhanh.
 
Lúc cứu hộ tới, mấy cô gái còn  tỉnh, khi   hỏi ,  chỉ  trời  đất, mũi chân chà  mặt đất.
‘
“Không  gì cả,  thể   dọa .”
 
“Tại     việc gì, haha,  thể do  lá gan quá lớn.”