Chu thị , lập tức biến sắc. Ở thời đại , thanh danh của gia đình quan trọng, thể trực tiếp quyết định đó gả một gia đình . Hoa thẩm là bà mối, nếu bà chạy ngoài phong thanh chuyện gì về nhà bà, sợ là Lưu Hương nhà bà cần nghĩ đến việc gả phú gia nữa. Việc ảnh hưởng đến sính lễ mà bà thể nhận , bà thể ngơ. bà mối cũng đúng, Hướng gia cũng dễ đối phó, bây giờ? Bà cân nhắc, cuối cùng vẫn tỏ mềm mỏng:
“Chuyện …tỷ tỷ , lúc nãy là sai , nhất định sẽ đưa tiền cho tỷ. Chuyện của Hương nhi nhà vẫn phiền tỷ tỷ . Chuyện hôm nay ở nhà Tam , phần tiền thưởng của Hướng gia …”
Chu thị , vẻ mặt gian xảo, bà mối cũng nghi hoặc: “Sao, ngươi ý gì?”
“Chúng thế …” Chu thị thì thầm với bà mối, đó mỉm bà . Bà mối Chu thị , lúc đầu sửng sốt, đàn bà thật là to gan, đây là chuyện phạm pháp đó! bà mối nghĩ về tiền thưởng , rốt cuộc vẫn cưỡng .
Thôi , cứ thôi, gì cứ để Chu thị chịu trách nhiệm. Nghĩ thế, bà mối nghiến răng nghiến lợi đồng ý. “Được, đồng ý, nhưng , việc là chủ ý của ngươi, chỉ giúp ngươi che giấu Hướng gia thôi.” Bà mối cũng quên gạt bỏ trách nhiệm .
“Tất nhiên , lo chuyện đó.” Chu thị dùng ánh mắt chắc chắn, trấn an Hoa thẩm.
Thấy Chu thị tự tin như , bà mối cũng yên tâm hơn chút, liền về Hướng gia. Nghe bà mối báo tin hôn sự thành, Hướng gia vui mừng khôn xiết, thưởng cho bà mối một chút bạc, phân phó hầu trong phủ chuẩn . Phần thưởng hứa sẽ trao cho bà và Chu thị khi hôn lễ thành. Về phần Chu thị, bà về nhà thu dọn một chút, về nhà đẻ, đến tận tối mới về nhà.
. . . .
Sáng sớm hôm , Xuân Phong theo Xuân Sinh lên trấn. Xuân Vũ và cũng cùng họ, nhưng Xuân Phong rằng giờ đại tỷ tiện ngoài, nhỡ Hướng gia cầu hôn thành, gây sự thì . Vì , lo lắng cho sự an của con gái, Xuân Phong và Xuân Vũ đều ở nhà. Sau khi đưa Xuân Sinh trường và dặn Xuân Sinh lúc về chờ cô về chung, Xuân Phong rời . Cô đến một quán tương đối vắng vẻ, thuê một phòng riêng, lặng lẽ chờ. Đây chính là địa điểm cô hẹn với Huyền Dịch. Xuân Phong bình tĩnh trong phòng, nhàn nhã uống .
Một lúc , mấy tiếng gõ đều đặn vang lên, Huyền Dịch mở cửa bước .
“Đến , sự tình thế nào ?” Xuân Phong dậy, Huyền Dịch, chút mong chờ.
“Thuộc hạ điều tra , lão đạo sĩ đó chỉ là một lang băm mới đến khu vực . Trước đó mua chuộc một diễn mấy vở kịch cho thấy, nên giờ cũng chút thanh danh.” Huyền Dịch cúi . Đây là yêu cầu đặc biệt của Xuân Phong. Cô quen với việc một đàn ông trưởng thành cứ quỳ mặt .
“Ngươi bối cảnh của ?” Xuân Phong gật đầu, hỏi , quả thực là như cô đoán, chỉ là tên lừa đảo.
“Người phạm tội ở địa bàn khác, hối lộ Thái thú địa phương để trốn tội chạy đến đây. Hắn cũng tặng ít quà cho huyện lệnh ở đây. Nhìn cách hành động của , khả năng chống lưng. Thuộc hạ báo cho chủ tử ở Kinh thành, chắc ngày mai sẽ tin tức.” Huyền Dịch tiếp tục .
“Hả? Ồ!” Xuân Phong chút kinh ngạc, chuyện nhỏ như cũng cần báo cho ?
“Ngươi ngoài chờ , lát neã cùng đến Hướng gia.” Xuân Phong xoay .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-117.html.]
Hướng gia? Huyền Dịch bối rối. Sao đến Hướng gia? chủ tử lệnh cho lệnh của , nên sẽ thắc mắc, theo vô điều kiện.
Xuân Phong quần áo, đeo khăn che mặt đẩy cửa . Huyền Dịch đầu , tưởng nhầm. Xuân Phong đồ, đeo khăn che mặt lên, chút bí ẩn, càng xinh , cuốn hút.
Xuân Phong ho khan một tiếng, nhắc nhở Huyền Dịch. Hắn chút hổ hỏi: “Cô nương, chúng xuất phát luôn chứ?”
“Được, thôi.” Xuân Phong tự nhiên, .
Khí chất của cô nương thua kém bất cứ vị tiểu thư xuất cao quý nào, ít nhất là Huyền Dịch nghĩ thế.
“Ngươi bay ?” Xuân Phong đột nhiên với Huyền Dịch.
“…” Huyền Dịch vẻ mặt ngơ ngác, hiển nhiên là hiểu lời cô .
“Lát nữa ngươi đưa bay đó, bay đến mặt họ nhé.” Xuân Phong , phá tan hình tượng xa cách hồi nãy.
“…” Đầu Hiên Dịch rớt xuống 3 vạch đen, khoe khoang thì cứ từ đầu .
Cứ như , hai một mạch đến Hướng gia. Xuân Phong dùng 2 tay nắm lấy cánh tay Hiên Dịch: “Đi thôi.”
Huyền Dịch cứng đờ . “Cô nãi nãi , đừng gần như thế chứ, để chủ tử , hẳn là sẽ lột da đó.”
“Thất thần gì nữa, thôi.” Xuân Phong sốt ruột thúc giục.
“À, .” Huyền Dịch phục hồi tinh thần, bất lực bên cạnh. Hắn lập tức xuất phát, chỉ mất mấy giây bay nội viện Hướng phủ.
Trong phòng khách, vợ chồng Hướng lão gia đang ngừng vui vẻ cảm ơn lão đạo sĩ.
“Cảm ơn Hướng đạo trưởng chỉ cách cho chúng , con trai nhà chúng sắp chữa khỏi bệnh . Hướng gia hậu nhân , . Chén rượu nhạt là để tỏ lòng ơn với đạo trưởng, mong đạo trưởng ghét bỏ.” Hướng lão gia là một đàn ông trung niên bụng to, đầu hói, lẽ do mập nên mặt lão căng bóng hồng hào, lão đang cầm ly rượu hướng về đàn ông đang đối diện.
Bên đó là một đàn ông mặc đạo bào màu xanh, tóc buộc cao, cài tóc bằng một cây gỗ đơn giản, trong tay còn cầm phất trần. Vẻ mặt ông nghiêm túc, bộ dáng chính nghĩa lẫm nhiên.