Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 128

Cập nhật lúc: 2025-03-27 08:53:22
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm , nhà Xuân Phong mới ăn sáng xong thì cổng tự nhiên mở .

“Tam ở nhà ?” Người đẩy cửa là một đàn ông hơn 40 tuổi, cao 1 mét 7, mặc một tơ lụa.

Xuân Phong lục trí nhớ, nhận ngoài , nhưng cô cùng , chính là Đại bá mà cô mới gặp mấy hôm .

“Nhị ca, về mà báo cho 1 tiếng.” Xuân Phong ngạc nhiên mặt.

Lúc Xuân Phong mới vỡ lẽ, hoá là Nhị bá trong truyền thuyết, chẳng trách thấy khó chịu.

“Trước Tam qua đời, nghĩ con các ngươi sống cũng dễ dàng gì, về thăm nhưng bận quá, thể xa . Giờ mới về , thật xin mấy con.” Nhị bá của Xuân Phong bước nhà, thẳng đến chỗ trung tâm phòng khách, xuống. Hắn ngay ở vị trí chủ nhà, như đây là nhà của , kiêu ngạo .

Không đợi Xuân Phong mở lời, bộ dáng quan tâm: “ vẻ những lời đồn đó đúng nhỉ, nhưng , thấy các ngươi sống yên tâm , chạy về đây 1 chuyến cũng xứng đáng mà.”

, cuộc sống nhà tam giờ hơn cả chúng . Mấy con nhà tam thật là tài giỏi.” Lúc , đại bá đang một bên cũng lên tiếng.

“Không Nhị ca trở về chuyến còn việc gì nữa ?” Xuân Phong lạnh lùng hỏi Nhị bá, trực tiếp phớt lờ sự xuất hiện của đại bá. Sau chuyện , bà cũng hiểu , những xem mấy con bà là nhà. Sao lúc nhà bà sắp c.h.ế.t đói, đại bá nhị bá cũng về lấy một , giờ đại tẩu gặp chuyện họ mới cắp m.ô.n.g về? Nhìn cách ăn mặc của họ, rõ ràng họ sống tệ. Mẹ Xuân Phong giờ vẫn ông bà và Cha cô bao bọc, thấy lòng hiểm ác, ích kỷ. kể từ khi Cha Xuân Phong qua đời, trải qua quá nhiều chuyện, bà cuối cùng cũng hiểu , ai cũng là . Đặc biệt là chuyện của Xuân Sinh, bà càng hiểu, bảo vệ yêu thương, nhất định mạnh mẽ, lúc cần hành động thì hành động, khi cần tay thì đủ tàn nhẫn.

, bà tuyệt đối tin lão Nhị trở về chỉ để thăm con bà. Bà bụng nhưng hề ngu ngốc. Vì , Xuân Phong cũng hoà nhã với 2 .

Đoàn lão nhị vốn lên mặt quen, thấy thái độ của Xuân Phong thấy hài lòng, nhưng vẫn nhịn xuống, : “Đệ , ngươi . Chúng một nhà, chỉ về thăm các ngươi thôi. Nghe tam mất, các ngươi cũng chỉ còn chúng , thể quan tâm giúp đỡ .”

Khả năng khua môi múa mép của Đoàn lão nhị cũng thua kém gì Chu thị. Xuân Phong tự dưng thấy ngoài cha cô là một thư sinh trung thực, còn một nhà kẻ tiểu nhân. Đáng tiếc là cha cô mất sớm như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-128.html.]

“Cảm ơn Nhị ca nhiều, nhưng hiện tại chúng thể giúp gì cho Nhị ca, e là chuyến Nhị ca về uổng công .” Xuân Phong nhàn nhạt , vẫn giữ thái độ lạnh nhạt.

“Đệ đang ? Nhị ca chuyện gì cần các ngươi giúp, đừng lo lắng.” Đoạn lão nhị tiếp tục trò đạo đức giả.

Xuân Phong thấy vị Nhị thúc da mặt thật là dày, chắc là bệnh nghề nghiệp. Xuân Phong nhớ vị Nhị bá hình như là quản gia cho một phú gia huyện, nhà là gia đình giàu nhất ở đó. Chủ nhân của gia đình cũng là một ưa nịnh nọt, ai thể dỗ hán vui vẻ thì sẽ thưởng. Chắc một quần áo lụa là của cũng là từ việc bợ đỡ mà . Đáng tiếc là dù khoác gì lên thì cũng che khí chất hèn hạ bẩn thỉu của vị Nhị bá .

“Người cần giúp đỡ , mà là Đại ca đây.” Đoàn lão nhị , liên tục nháy mắt với Đoàn lão đại.

Đoàn lão đại lập tức thả một đống túi lớn túi nhỏ trong tay xuống, Xuân Phong với ánh mắt nịnh nọt: “Đệ , đây là một loại thuốc bổ, đặc biệt mua cho Xuân Sinh.”

“Ồ, thật hiếm khi đại ca lòng như , nhưng Xuân Sinh nhà còn quá nhỏ, sợ là chịu nổi mấy thứ đại bổ , đại ca cầm về uống .” Mẹ Xuân Phong những thứ đó, chút do dự từ chối.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

“Đệ , đây là chút thiện ý của chúng , coi như là lời xin của đại tẩu ngươi. Hãy nhận lấy , nếu thể yên lòng.” Đại bá , mắt chút đỏ hoe, điều hối . Nếu Xuân Phong thấy trong mắt hai đàn ông chút mờ ám, hẳn là tin tưởng lời của . thấy , nên càng xem họ thể diễn đến mức nào.

“Mẹ , nếu đại bá thành ý, chúng cũng nên nhận lấy. Những thứ nếu Xuân Sinh uống , chúng thể bán , mua ít đồ ăn ngon cho .” Xuân Phong mỉm , bước đến, thông tình đạt lý .

, đây là nhị nha đầu, Xuân Phong ? Con lớn quá nhỉ, cũng hiểu chuyện nữa.” Đoàn lão nhị Xuân Phong , nghĩ là cô mắc mưu, ngờ Xuân Phong mới là khó xử lý nhất ở đây. Trước đó lão đại với , Xuân Phong còn như xưa, thông minh giảo hoạt, còn năng lực, giờ xem nha đầu chỉ là một đứa bé, ngu ngốc tham ăn mà thôi.

“Con còn tưởng đại bá đến nhờ nhà con chuyện gì, hoá chỉ là đến tặng đồ thôi. Lần nếu đồ gì thì các bá cứ mang đến cho chúng con, cần gì mà xin với cầu cho lằng nhằng.” Xuân Phong giả bộ hồ đồ, khẳng khái .

Đại bá tức đến nghiến răng nghiến lợi. Đồ cũng rời tay , mà nha đầu thối còn giả vờ giả vịt. Đống đồ chi đến tận mấy chục lạng, nếu xin cầu gì thì mang mấy thứ đến cho mấy quê mùa chúng nó để gì?

Đoàn lão đại tức giận, nhưng tạm thời chỉ thể nhịn xuống.

Đừng nghĩ, đừng tiếc tiền nữa. Đợi giải quyết xong việc, sẽ bắt mấy đứa nhổ hết mấy thứ . Đoàn lão đại nghĩ trong lòng, nở nụ hoà nhã, chuyện với Xuân Phong.

Loading...