Bấy giờ mới chịu ăn bánh. Xuân Phong cũng gì thêm nữa, gặp thêm cho Xuân Sinh mấy miếng thịt.
“Nào, Xuân Sinh, ăn thêm thịt . Mẹ, tỷ tỷ, 2 cũng ăn nhiều , cần tiếc , còn nhiều thứ hơn nữa”
"Nhị tỷ, bánh bao thịt ăn ngon thật, về nhà chúng thể tự bánh bao thịt ăn ?"
Xuân Sinh ngậm một miệng bánh bao, ăn mơ hồ . Xuân Phong hiểu ,
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Đương nhiên thể, tỷ tỷ mua cả bột mỳ, mai tỷ lên núi bắt mấy con con thỏ trở về là thể bánh bao thịt cho ăn ."
"Thật quá, mỗi ngày đều bánh bao thịt ăn, Nhị tỷ thật lợi hại." Xuân Sinh vui vẻ, quên lấy lòng Xuân Phong.
"Đệ xem, ngày nào cũng ăn bánh bao thịt, xem lúc đó biến thành bánh bao thịt khổng lồ " Xuân Vũ điệu bộ chân chó của Xuân Sinh, trêu ghẹo.
"Chỉ cần bánh bao thịt ăn, kể cả lớn thành bánh bao thịt, cũng cam lòng." Xuân Sinh mờ màng , như cả thế giới chỉ còn bánh bao thịt.
"Được, tỷ nhất định sẽ nuôi thành một chiếc bánh bao béo múp." Xuân phong thấy thích ăn bánh bao, cũng nhịn trêu đùa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-20.html.]
Cả nhà hòa thuận ăn cơm xong, nghỉ chút, liền rửa mặt ngủ.
Xuân Phong giường, kéo một lọn tóc, ánh trăng bên cửa sổ, nghĩ chuyện hôm nay. Đang trầm tư, cô chợt thấy Xuân Vũ nhỏ giọng :”Nhị , về lên núi hái thảo dược với , dạy nhé”
Xuân Phong đầu đại tỷ, vẫn trả lời. Xuân Vũ thấy thế, :”Lúc nãy đưa tiền cho , tỷ thấy . Hóa bán thảo dược thể kiếm nhiều như . Nếu tỷ cùng , cũng thể thoải mái hơn. Tỷ cũng nhanh chóng trả hết nợ, để cả nhà sống thoải mái chút.
Nói xong liền chằm chằm xuân phong, sợ cô đồng ý.
Kỳ thật Xuân Vũ là kiểu nhu hòa, đây nàng cũng giống như những nữ tử khác, chỉ nghĩ đến thêu thùa, nông, đợi đến tuổi thì gả chồng, nuôi dạy con cái. gần đay, thấy nhị ngày càng lợi hại, cô cũng cố gắng, dựa chính , giúp nhà ăn no mặc ấm. Không thể để nhị bươn chải kiếm tiền, thì một con sâu gạo . Đây lẽ là tâm lý của một con cả trong gia đình, khiến cô chậm rãi đổi.
Trầm mặc một lúc, Xuân Phong rốt cục cũng trả lời:”Được , nếu tỷ thì ngày mai lên núi cùng . Tuy nhiên đó khắc nghiệt. Phơi gió phơi nắng, còn dây gai, sâu hơn khi còn dã thú”
Xuân Phong mấy thứ là hù dọa, cô tỷ tỷ mường tượng công việc.
“Không , tỷ sợ. Muội sợ, tỷ tỷ tỷ tất nhiên sẽ vướng chân ” Xuân Vũ vỗ n.g.ự.c .
Xuân Phong bộ dáng thề thốt của Xuân Vũ, gì hơn, xuống, :”Nếu tỷ xuống ngủ , mai còn dậy sớm” Nói xong cô cũng sớm tìm Chu Công chơi cờ.
Sáng sớm hôm , xuân phong còn mở mắt thấy tiếng ồn ào ngoài cửa. Cô dậy thấy đều ở trong nhà. Chỉ thấy tiếng ồn ngoài cửa càng ngày càng lớn, cô vội mặc quần áo, chạy ngoài.