“Huynh định khi nào thì bắt đầu giải độc? Quyết định thời gian xong, sẽ sắp xếp công việc bên một chút.” Xuân Phong ăn sáng, chuyện với Bách Lý Mặc Thần.
Sau khi Xuân Phong đến Minh Châu phủ, vẫn mua thêm hầu nào, hậu viện hiện lạ, nàng cũng sợ thấy.
“Ta định tối nay luôn.” Bách Lý Mặc Thần ăn no, buông đũa, Xuân Phong.
"Tối nay? Sớm ?" Xuân Phong chút kinh ngạc.
“Chuẩn kịp ? Nếu thì đợi 2 ngày nữa.” Bách Lý Mặc Thần biểu cảm kinh ngạc của Xuân Phong, tưởng rằng nàng kịp sắp xếp chuyện gì.
“À , . Ta chỉ ngạc nhiên thôi. Không nghĩ vội thế.” Xuân Phong khỏi cúi đầu nhỏ giọng .
Nàng mới suy nghĩ xem tại giải độc gấp như . Có là do hiện tại động tình, nên nghẹn, đợi đến lúc giải độc xong. . .
Đầu óc Xuân Phong mấy thứ hỗn tạp , mặt cũng nhịn mà đỏ lên, giọng cũng nhỏ dần.
“Ta đương nhiên sốt ruột . Giải độc sớm một ngày là thể cưới tiểu nương tử của về nhà sớm một ngày. Sao thể sốt ruột.” Bách Lý Mặc Thần tựa như tâm tư của Xuân Phong, cố ý với nàng.
“Huynh. . . là hổ. Nam nhân các đều mặt dày như thế ?” Xuân Phong trúng, chút quẫn bách .
“Đứng nương tử còn cần gì da mặt nữa, chỉ cần lấy nương tử về nhà là .” Bách Lý Mặc Thần tiếp tục , thấy vẻ mặt thẹn thùng của , cảm thấy đặc biệt vui vẻ.
“Huynh quyết định , sẽ chuẩn luôn. Sau khi tìm địa điểm xong, bảo Huyền Dịch báo cho là .” Xuân Phong nàng thể thắng Bách Lý Mặc Thần, nên tiếp mấy chuyện với nữa, trực tiếp đổi chủ đề.
“Ừ, còn thiếu gì thì bảo Huyền Dịch mua nhé, mấy hôm nay nàng đừng ngoài nữa, gần đây an .” Bách Lý Mặc Thần thành công Xuân Phong lái sang chuyện , nghiêm túc nàng.
"Ừ, !"Xuân Phong bất lực , dùng đũa chọc đáy bát.
Trước đây quản nàng đáng thương lắm , giờ thêm nữa, Xuân Phong thật sự sẽ ngoài. cũng , nếu cả Bách Lý Mặc Thần cũng khẩn trương như , hẳn là bên ngoài thật sự là yên .
Xuân Phong lắc đầu, dọn dẹp bát đũa.
Đến khi rảnh rỗi, Xuân Phong mới nhớ nàng định sửa quần áo cho Bách Lý Mặc Thần, nhưng đồ mặc mất , sửa cái rắm.
Trước đó Xuân Phong kế hoạch giải độc cho Bách Lý Mặc Thần nên hầu như thứ đều chuẩn đầy đủ, chỉ còn mấy thứ lặt vặt, nàng sai Huyền Dịch xử lý.
Mà cây nấm Linh chi ngàn năm , cuối cùng cũng chỗ hữu dụng. Xuân Phong hái nó 2 năm , nhưng nàng bảo quản nên nó hề tổn hại gì. Đợi Bách Lý Mặc Thần giải độc xong, nàng sẽ dùng thứ để bồi bổ nguyên khí cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-288.html.]
Xuân Phong còn đặc biệt yêu cầu lúc đó nhất định Du thần y đến cùng nàng. Chuyện lớn như , thêm một là thêm một phần yên tâm.
Xuân Phong ở nhà thực sự nhàm chán, từ lúc đến đây, nàng bận rộn thành quen. Vì , nàng tìm một ít gấm vóc, bắt đầu may bộ quần áo khác cho nào đó.
Xuân Phong thêu mà chỉ dựa hướng dẫn của Trương thẩm để cắt và ghép các mảnh vải thành bộ quần áo. Tuy rằng thiết kế đơn giản, là thứ đẽ quý giá, nhưng cũng xem mặc là ai. Bách Lý Mặc Thần mặc , ắt hẳn sẽ một loại khí chất tao nhã, sang trọng như một vị thần. Tưởng tượng bộ dáng mặc đồ may, Xuân Phong khỏi càng yêu thích việc .
Ăn cơm tối xong, Xuân Phong chuyện với về phòng đợi tin từ bên Bách Lý Mặc Thần.
Cả ngày nay Xuân Phong bận rộn, vẫn thể bình tĩnh, nhưng càng gần đến thời điểm quan trọng, nàng càng kích động, khẩn trương. Rõ ràng cần giải độc là , nàng khẩn trương thế .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Đến khi tất cả trong phủ đều ngủ, Bách Lý Mặc Thần mới xuất hiện trong phòng nàng.
“Không để Huyền Dịch thông báo là , tự đến đây?” Xuân Phong cau mày, chút trách cứ.
Đêm nay cần giải độc, đáng ngoan ngoãn ở đó, điều chỉnh trạng thái, tâm lý định mới đúng chứ.
Nàng , đối với Bách Lý Mặc Thần, trạng thái của chính là nàng, chỉ cần nàng bình yên vô sự, trạng thái của đương nhiên sẽ hảo. hiện tại bao nhiêu đang ở trong bóng tối quan sát Xuân Phong, nếu đích tới đón nàng, thể yên tâm.
“Không , chuẩn xong ?” Bách Lý Mặc Thần nhướng mày khẽ, Xuân Phong hỏi.
“Ừ, thôi.” Xuân Phong cầm chiếc hòm thuốc tuỳ của lên, nàng chỉ cần những thứ , thứ khác Huyền Dịch mang .
Bách Lý Mặc Thần ôm lấy eo thon của Xuân Phong, dễ dàng nhảy khung cửa sổ, nhún chân mấy cái đến Diêu Vương phủ.
Lần , họ đặt chân đến một căn lầu các đặc biệt trong vương phủ. Đây là cấm địa, bình thường phép tiếp cận. Ngay cả Huyền Nghị và Lam Dịch cũng cho phép mới thể tiến .
Bố trí trong lầu các đơn giản, nhưng chỉ cần là về cách hoạt động của các cơ quan thì sẽ nhận ở đây nhiều cạm bẫy.
Xuân Phong ở trong, sang với Bách Lý Mặc Thần: “Huynh ở đây , bố trí đơn giản như ?”
“Ừ, thể là thường ở. Nhớ kỹ đừng linh tinh, đừng động lung tung.” Bách Lý Mặc Thần đầu với Xuân Phong, nhân tiện nhắc nhở nàng.
Căn lầu các chứa đựng nhiều thứ quan trọng và bí mật. Hắn lo ngại khi giải độc công lực sẽ giảm sút, để phòng ngừa chuyện bất ngờ phát sinh, nên mới chọn thực hiện ở trong .
Xuân Phong gật đầu đáp ứng, kéo tay dẫn một gian mật thất.
Vừa bước mật thất, một mùi thuốc nồng nặc xộc mũi. Giữa gian mật thất là một thùng nước lớn chứa nước thuốc đậm đặc, toả mùi thuốc nồng nặc.