Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-03-27 14:19:09
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự cổ vũ và an ủi nhẹ nhàng của Bách Lý Mặc Thần cho Xuân Phong dần bình tĩnh , nàng từ từ mở mắt . Nhìn khung cảnh xung quanh nhanh chóng lùi về phía , Xuân Phong vẫn thể lập tức thích nghi. khi ngả về phía , cảm nhận lồng n.g.ự.c to lớn vững chãi, nàng thấy vững tâm hơn nhiều.

Xuân Phong từ từ cảm nhận cách tận hưởng tốc độ.

Khi thích nghi cảm giác , nàng thể buông tay Bách Lý Mặc Thần , mở rộng hai cánh tay để cảm nhận làn gió trong lành.

Thấy nụ thư thái mặt Xuân Phong, Bách Lý Mặc Thần cảm thấy quyết định của hôm nay thật sự là đúng đắn. Sau khi hai dạo quanh trường ngựa mấy vòng, Xuân Phong quyết định thử tự cưỡi một . Dù nàng vẫn tự đối mặt với nỗi sợ trong lòng.

“Nàng thật sự thử ?” Bách Lý Mặc Thần nghiêm túc hỏi Xuân Phong, mới hồi nãy vẫn cảm nhận Xuân Phong sợ hãi đến mức nào.

“Ừ, việc vui như thế , tất nhiên học chứ. Đợi học , chúng thể cùng cưỡi ngựa đến cùng trời cuối đất.” Xuân Phong , trấn an .

“Được, chúng cùng cưỡi ngựa du ngoạn.” Nụ mặt Bách Lý Mặc Thần ngày càng sâu, hai tay dần thả dây cương .

Xuân Phong nhẹ nhàng kẹp chân bụng bựa, chậm rãi tiến về phía .

Xuân Phong chút kích động và khẩn trương, Bách Lý Mặc Thần liền tiến lên an ủi: “ , ban đầu cứ chậm một chút, đó tăng tốc dần.”

“Là thế ?” Xuân Phong ấn mạnh hơn, con ngựa nhanh hơn một chút. Xuân Phong thấy bắt đầu cảm nhận điểm mấu chốt, mặt dần dần còn căng thẳng nữa, lộ một nụ .

Bách Lý Mặc Thần , Xuân Phong cưỡi ngựa, ánh mắt sủng nịnh.

Xuân Phong chạy một vòng quanh trường đua ngựa nhưng cảm thấy còn đủ, nàng hô lên, đòi chạy thêm một vòng nữa, Bách Lý Mặc Thần đành đáp ứng, chỉ cần nàng vui là .

Khi vòng thứ 2 sắp kết thúc, Xuân Phong vui vẻ giơ một tay vẫy vẫy về phía Bách Lý Mặc Thần.

lúc , con ngựa bỗng nhảy lên, giơ hai chân lên cao, hí một tiếng như phát *iên, chạy về phía xa. Từ lúc con ngựa lồng lên, Xuân Phong hất , chỉ còn 1 tay nắm lấy dây cương, một chân móc kiềng, thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

“A, cứu với. . .” Xuân Phong hét lên, nỗi sợ ngã ngựa đánh úp tâm trí.

Nàng doạ đến choáng váng, chỉ còn nắm chặt lấy dây cương. Con ngựa như mất khống chế, chạy như *iên, những cú xóc nảy dữ dội như hất hẳn Xuân Phong xuống đất.

“Xuân Phong!” thời điểm con ngựa phát cuồng lên, Bách Lý Mặc Thần gào lên, con tim như bóp nghẹt.

Hắn nhanh chóng tóm lấy một con ngựa khác, liều mạng phóng lên, đuổi theo con ngựa của Xuân Phong.

“Xuân Phong, đừng sợ, nắm chặt , lập tức đến cứu nàng đây.” Bách Lý Mặc Thần phi đến với tốc độ nhanh nhất, nhưng vẫn còn cách Xuân Phong một xa. Tốc độ của một con ngựa điên, một con ngựa bình thường khác thể sánh .

Mắt thấy con ngựa sắp đưa Xuân Phong khỏi khu vực trường đua ngựa, Bách Lý Mặc Thần nhanh chóng đưa quyết định. Hắn rút thanh chuỷ thủ , phóng về vó con ngựa mặt.

Cùng lúc thanh chuỷ thủ bay , cũng nhảy lên, nhún lựng ngựa lấy đà, mạnh mẽ nhảy lên như mũi tên rời khỏi dây cung.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-304.html.]

Ngay lúc con ngựa mặt ngã xuống, cũng kịp thời bắt Xuân Phong.

“Xuân Phong., Xuân Phong, nàng ? Không , .” Bách Lý Mặc Thần khẩn trương lặp lặp .

Cả Xuân Phong vùi trong lồng n.g.ự.c Bách Lý Mặc Thần, ngừng run rẩy.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Được , , Không . Là do bảo vệ nàng. Sau sẽ xảy vệc thế nữa. Sau chúng cưỡi ngựa nữa.” Bách Lý Mặc Thần cảm nhận sự run rẩy của Xuân Phong, đau lòng vô cùng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng nàng.

Một lúc lâu , Xuân Phong ngẩng mặt lên, hỏi Bách Lý Mặc Thần: “Huynh ?”

Bách Lý Mặc Thần thấy vệt nước mắt mặt nàng, đau lòng ấn nàng lòng, ôm chặt. Từ đến giờ bao giờ thấy nàng rơi lệ. Trước mặt , nàng luôn là mặt trời luôn luôn toả nắng ấm áp, thế mà giờ đây, chỉ vì một quyết định sai lầm của , nàng rơi lệ.

Lòng tràn ngập hối hận, nếu thế , đưa nàng đến đây.

. Xin nàng. Xin . Đều là của . Đáng nên đưa nàng cưỡi ngựa. Không , chúng về thôi.” Bách Lý Mặc Thần buông Xuân Phong , nhẹ nhàng lau khô nước mắt mặt nàng.

Xuân Phong gật đầu, gì, nép trong lồng n.g.ự.c , bộ dáng đáng thương cho đau lòng.

“Người phụ trách trường đua ngựa ?” Bách Lý Mặc Thần ôm Xuân Phong đó, với hạ nhân.

“Hồi bẩm Vương gia, tiểu nhân, là tiểu nhân." Người phụ trách quỳ mặt đất run rẩy. Bọn họ từng thấy Vương gia mang nữ tử nào đến đây bao giờ. Hôm nay, thấy ngài mang một đến, còn đang vui vẻ, còn nghĩ sắp thưởng hậu, ngờ phát sinh chuyện như .

Hắn đang sợ đến chớt khiếp, thấy Vương gia lo lắng cho phụ nữ đến mức nào, lẽ đây chính là Vương phi tương lai của bọ họ. Người kinh sợ như , mạng nhỏ của sợ là giữ nổi .

“Chuyện hôm nay, ngươi điều tra rõ ràng cho , nếu , kết cục của ngươi cũng sẽ giống con ngựa .” Bách Lý Mặc Thần con ngựa ngã xuống, miệng sùi bọt mép, lạnh lùng .

“Vâng, , Vương gia, tiểu nhân nhất định sẽ điều tra rõ ràng.” Hắn liên tục dập đầu mặt đất.

Bách Lý Mặc Thần thèm , ôm Xuân Phong rời .

Trở Vương phủ, Bách Lý Mặc Thần cẩn thận đặt Xuân Phong lên giường, khuôn mặt say ngủ yên bình của nàng, bên khoé mắt vẫn còn vương giọt nước, đau lòng thôi.

Đều là của , tại chọn cưỡi ngựa chứ?

tại hôm nay con ngựa trùng hợp phát điên? Những con ngựa của đều tuyển chọn kỹ lưỡng, tự nhiên hôm nay phát sinh vấn đề?

Tối hôm đó, trường đua ngựa truyền tin đến, là con ngựa đột nhiên phát bệnh tăng động, kinh động đến Xuân Phong. Bách Lý Mặc Thần ghế, thuộc hạ báo cáo, biểu thị bất cứ cảm xúc gì.

“Ngươi về .” Bách Lý Mặc Thần phất tay.

“Lam Dịch, thăm dò trường đua gần đây .” Người nọ , Bách Lý Mặc Thần liền với Lam Dịch bên cạnh.

Loading...