Những ngoài mặt rằng sẽ cân nhắc, thực là trở về tìm đường, âm thầm liên lạc với Diêu Vương hoặc chủ nhân .
Nếu , đến lúc gán cho cái mũ việc hiệu quả, chẳng ai cũng thể gánh chịu , dù thì chuyện lương thực liên quan đến vấn đề sinh tồn của tất cả !
Vì , khi các sứ giả trở về trạm dịch, họ chuẩn sẵn quà tặng hậu hĩnh, định đến phủ Diêu Vương để cầu xin.
đến nơi, họ thông báo rằng Diêu Vương ở phủ, trong cung tin tức, Hoàng thượng khỏe, nên Diêu Vương cung hầu bệnh!
Mọi đành ngậm ngùi về!
Lúc , trong hoàng cung, Bách Lý Mặc Thần đang bên giường Hoàng thượng, hai cha con chuyện nhỏ nhẹ.
Khi Xuân Phong đến, nàng thấy Bách Lý Mặc Thần đang tỉ mỉ đắp chăn cho Hoàng thượng.
Xuân Phong yên lặng tại chỗ, cảm nhận phía , Bách Lý Mặc Thần xoay , thấy đến là Xuân Phong, liền nở một nụ vui vẻ.
"Hoàng thượng thế nào ?" Xuân Phong hỏi.
Hôm nay trong cung đột ngột truyền lời gọi nàng cung, nàng còn tưởng rằng bệnh tình của Hoàng thượng chuyển biến , nhưng bây giờ xem !
"Suỵt… Chúng ngoài !" Bách Lý Mặc Thần động tác hiệu im lặng, đó nắm tay Xuân Phong, kéo nàng ngoài.
"Tìm chuyện gì?" Xuân Phong chắc chắn là gọi nàng đến.
"Bản vương nhớ nàng , từ hôm đó trở về, chúng lâu yên tĩnh bên ."
Bách Lý Mặc Thần chút ai oán , ngay đó ôm lấy Xuân Phong.
Nhắc đến hôm đó, mặt Xuân Phong nóng bừng, nhớ khoảnh khắc mãnh liệt hôm , nàng chỉ tìm một cái lỗ để chui .
Vì , Xuân Phong cố gắng giữ sự bình tĩnh, nhưng cuối cùng vẫn chống sự hổ của , nàng ngượng ngùng cúi đầu xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-386.html.]
Nhìn thấy Xuân Phong vẫn còn ngượng như , Bách Lý Mặc Thần nghĩ, luôn như thế cũng , mà…
Nghĩ đến đây, Bách Lý Mặc Thần liền bế ngang Xuân Phong, chỉ vài bước nhảy biến mất cửa điện của Hoàng thượng.
Khi mở mắt nữa, Xuân Phong đặt một chiếc giường lớn mềm mại.
Đây là một căn phòng đơn giản, nhưng mức độ sang trọng của những vật dụng bên trong cũng đủ để cảm nhận sự khác biệt của nơi .
"Đây là ?" Xuân Phong tò mò xung quanh một vòng, ánh mắt lóe lên sự hiếu kỳ, hỏi Bách Lý Mặc Thần.
"Đây là tẩm cung của khi rời khỏi cung!" Bách Lý Mặc Thần bên cạnh Xuân Phong, .
"Thảo nào!" Xuân Phong gật gù, thảo nào cách bài trí ở đây đơn giản như , đúng là phong cách của .
"Trước đây …" Xuân Phong đầu hỏi thì đôi môi bất ngờ áp đến chặn .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Hương vị ngọt ngào nơi đầu môi khiến Bách Lý Mặc Thần kìm lòng mà gia tăng nụ hôn. Xuân Phong cảm thấy như trở khoảnh khắc hôm đó, linh hồn như thoát khỏi cơ thể, thể kiểm soát bản .
Cho đến khi cảm giác chóng mặt và thể thở nổi, đối diện mới miễn cưỡng buông nàng .
May mà cả hai đều kiềm chế, dù trong lòng vô vàn cảm xúc bày tỏ, nhưng bây giờ lúc.
"Sắp , sắp …" Bách Lý Mặc Thần hai "sắp ," như thể cho chính , như đang cho Xuân Phong .
Xuân Phong chăm chú , Bách Lý Mặc Thần ôm nàng lòng: "Ngày đại hôn sắp đến !"
Bách Lý Mặc Thần thở phào một dài, đè nén lâu như , sắp , cuối cùng cũng sắp giải phóng!
"Sao gấp như !" Xuân Phong tinh nghịch hỏi như rõ mà vẫn giả vờ.
"Ta tất nhiên là…" Chưa hết câu, Bách Lý Mặc Thần ai đó ngắt lời.