Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 405
Cập nhật lúc: 2025-03-28 02:08:52
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồng Loan ngoài cửa đột nhiên như bị đả thương nghiêm trọng, phun một ngụm máu tươi, ngã xuống đất, vẻ mặt thể tin.
"Sao có thể, có thể…" Hồng Loan vẻ mặt si ngốc, trong miệng ngừng lẩm bẩm.
Bách Lý Mặc Thần trong nháy mắt khôi phục tinh thần, đứng ngây , hắn phản ứng lại liền thấy Xuân Phong ngã bên chân mình, hiểu chuyện gì.
Vừa rồi là như thế nào, hắn tựa như chỉ mới tiến vào, nhưng hắn lại nhớ mình đến đây làm gì?
Bách Lý Mặc Thần do dự, ngồi xổm người xuống ôm lấy Xuân Phong khẽ gọi: "Xuân Phong, Xuân Phong, nàng thế nào rồi? Nàng tỉnh lại !"
Bách Lý Mặc Thần gọi nhưng đáp lại hắn là giọn nói nỉ non của Xuân Phong: "Là vu thuật, đừng quên , đừng quên !"
Bách Lý Mặc Thần rõ lời Xuân Phong, ánh mắt hắn chợt lạnh, đáng chết, dám dùng thủ đoạn đê tiện này với hắn, ánh mắt hắn lạnh lùng chứa đầy lửa giận.
Hồng Loan bên ngoài vì thi triển vu thuật thất bại, bị phản phệ mà trọng thương.
điều mà nàng tức giận chính là nữ nhân lại một lần nữa phá hỏng kế hoạch của nàng.
Trong lòng nàng tràn đầy cừu hận, chỉ muốn xông vào xé nữ nhân thành từng mảnh vụn.
Hồng Loan nghĩ đến liền trong nháy mắt lao vào phòng, nhưng lại bị một cỗ nội lực hung hăng đánh bay, theo chính là bóng dáng Bách Lý Mặc Thần nhanh như gió.
Bách Lý Mặc Thần gắt gao bóp cổ Hồng Loan đưa lên cao, dáng vẻ nàng hiện ̣i kinh người giống Xuân Phong đêm qua.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Nếu Xuân Phong có thể nhìn thấy, chắc hẳn sẽ rất hả dạ.
"Ngươi, ngươi thể giết , giết , nàng, nàng cũng sống được.."
Hồng Loan mặt đỏ bừng, giãy giụa nói.
"Ngươi nói cái gì? Ngươi đã làm gì nàng?" Bách Lý Mặc Thần phát hiện Xuân Phong bị thương, cho rằng nàng hôn mê, ngờ rằng Hồng Loan đã làm gì nàng.
Bách Lý Mặc Thần trong nháy mắt ném Hồng Loan xuống đất, lần này nàng đã nếm được tư vị bị người khác ném.
"Nàng đã trúng Thất Nhật Tán, có thuốc giải của , đừng hòng sống sót…khụ khụ khụ…" Hồng Loan cuối cùng cũng được thở, vừa ho kịch liệt vừa thở dốc nói.
"Giao thuốc giải đây!" Bách Lý Mặc Thần đưa tay nói.
"Ta mang theo!" Hồng Loan vẻ mặt cao ngạo ngẩng đầu.
"Vậy đừng trách Bổn vương đánh nữ nhân!" Bách Lý Mặc Thần để tâm đến khiêu khích của nàng , một cước nhấc Hồng Loan lên, một quyền đánh vào bụng nàng.
Hồng Loan cảm giác rõ ̀ng sươn sường của nàng gãy ít nhất năm cái, Hồng Loan văng mấy thước, ngã xuống đất.
Y phục trắng của Bách Lý Mặc Thần tung bay, quỷ mị xuất hiện bên cạnh Hồng Loan, một cước giẫm lên ngực Hồng Loan, cả người băng lãnh như sứ giả ̣a ngục.
"Thuốc giải, đừng để Bổn vương nói lần thứ ba!"
"Khụ khụ!" Hồng Loan ho khan phun một ngụm máu, nhìn Bách Lý Mặc Thần cười: "Không hổ danh là Diêu vương lãnh khốc vô tình, hạ thủ ̀n nhẫn!" Hồng Loan tựa như đang khen hắn, nhưng là tự giễu chính mình.
"Ta đưa thuốc giải cho ngươi là được!" Hồng Loan lấy từ bên hông một bình sứ trắng nhỏ đưa cho Bách Lý Mặc Thần, phải nàng từ bỏ ý ̣nh mà giao thuốc giải, vì nàng vừa thấy ánh mắt của Bách Lý Mặc Thần thực sự muốn giết nàng -- sát ý.
Bách Lý Mặc Thần lấy được thuốc giải liền xoay người cho Xuân Phong ăn.
Hồng Loan thừa dịp hắn chú ý, đứng lên chật vật chạy trốn.
Nàng so với Xuân Phong bị thương nhẹ, trước đó bị vu thuật phản phệ, lại bị Bách Lý Mặc Thần dùng nội lực đả thương, gãy xương sườn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-405.html.]
Nàng hiện ̣i chính là sống bằng chết.
"Xuân Phong, nàng chứ!" Uống thuốc giải, Xuân Phong từ từ mở mắt, trước mắt nàng là gương mặt lo lắng của hắn, trong lòng nàng cuối cùng cũng yên tâm.
Nàng hiện ̣i có rất nhiều điều muốn nói, nhưng mí mắt chịu được nhắm lại, cả người lần nữa rơi vào hôn mê.
"Xuân Phong, Xuân Phong…" Bách Lý Mặc Thần thấy Xuân Phong hôn mê, vô cùng hoảng hốt.
Hắn do dự ôm lấy Xuân Phong, nhanh chóng chạy như bay về hướng Phù thành.
dù tốc độ của hắn có nhanh, máu của Xuân Phong vẫn nhuộm đỏ một nửa y bào của hắn.
Máu đỏ in y bào trắng đặc biệt chói mắt, cũng khiến lòng Bách Lý Mặc Thần đau nhói.
"Nhanh, truyền quân y, nhanh lên!" chân Bách Lý Mặc Thần vừa đặt chân xuống Phù thành liền lớn tiếng quát.
Mọi người nhìn Vương gia ôm một nữ nhân toàn là máu trở lại, khỏi kinh hãi, nhanh chóng tìm quân y.
Toàn bộ nha môn Phù thành rơi vào hỗn loạn.
"Vương gia, có chuyện gì lại gấp như vậy?" Quân y mang hòm thuốc nhanh chóng chạy đến.
Trên đường , thị vệ ngừng thúc giục hắn, hận thể cõng được hắn chạy đến.
Quân y nhịn được hỏi một câu.
"Xem qua tình trạng của nàng!" Bách Lý Mặc Thần ngẩng đầu, bình tĩnh nhìn người giường nói.
"Vâng!"
Quân y xoay người nhìn nữ nhân giường, khỏi nhíu chặt mày, nàng lại bị thương nặng như vậy, có thể cứu sống cũng là vấn đề.
Hắn vội vàng để hòm thuốc xuống, tiến lên bắt mạch cho Xuân Phong.
Ánh mắt quân y kinh hãi, đầu nhìn Diêu vương: "Vương gia, vị cô nương này đang mang thai, nhưng vì bị ngoại lực ́c động và trúng độc nên đứa nhỏ giữ được, hiện ̣i còn đang băng huyết!"
Nghe lời quân y, Bách Lý Mặc Thần kinh ngạc, trợn to hai mắt nhìn về phía quân y.
"Ngươi nói cái gì??" vẻ mặt Bách Lý Mặc Thần tin, có thai, sảy thai!
Tất cả những thứ này đều đến quá đột ngột, khiến hắn thể tiếp nhận.
Hắn vẫn kịp cảm nhận niềm vui sướng được làm cha, liền phải cảm nhận nỗi đau mất con, đả kích này hề nhỏ.
"Thuộc hạ chính là nói vị cô nương này đang có thai…" Quân y biết người nằm giường chính là Vương phi, cho rằng Vương gia rõ, lặp lại một lần liền bị cắt lời.
"Cứu nàng!" Bách Lý Mặc Thần nhanh chóng nói hai chữ, do dự.
"Nàng nhất ̣nh phải bình an vô sự, nếu ngươi tự mình kết liễu !" Bách Lý Mặc Thần ngang ngược nói thêm một câu.
Quân y xong vội vàng xoay người chữa trị cho Xuân Phong, nhanh chóng viết toa thuốc sai người nấu, lại châm cứu cho Xuân Phong…
Bách Lý Mặc Thần vẫn một mực ngồi bên cạnh, ánh mắt từng rời khỏi Xuân Phong.
Hắn rất sợ Xuân Phong lại biến mất giống như lần trước, khiến hắn cả đời này hối hận.
Quân y mấy lần muốn mở miệng mời Vương gia ngoài, lại thấy gương mặt lạnh như băng của Vương gia, lại tự giác ngậm chặt miệng.
Vương gia vì vị cô nương này mà khẩn trương như vậy, ́m phần là ý trung nhân , quân y nhìn vương gia, lại nhìn người giường, thầm suy nghĩ.