Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 452

Cập nhật lúc: 2025-03-28 04:24:22
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nào, Lam Lam, uống canh , để bổ sung chút sức lực." Xuân Phong nhẹ nhàng giúp đỡ nâng đầu Lam Lam dậy, đút từng ngụm miệng nàng .

Chỉ là, mới uống hai ngụm, Lam Lam một cơn đau ập đến cắt ngang, loại cảm giác đau như xé ruột xé gan, suýt chút nữa nàng nôn nước canh uống.

"Thế nào , hơn chút nào ?" Xuân Phong ngừng vỗ lưng Lam Lam, nhẹ giọng .

Sau khi cơn đau qua , thứ cảm giác giống như biến mất thấy dấu vết, còn cảm giác gì nữa.

Tận dụng cơ hội , Xuân Phong nhất quyết đút cho Lam Lam một bát canh gà, Lam Lam đau đớn cả một ngày, nhờ bổ sung năng lượng, cuối cùng cũng hơn một chút, nhưng cơn đau càng ngày càng kịch liệt.

Mãi đến giờ Hợi, cơn đau lên đến đỉnh điểm.

"A..." Sau khi nhịn nữa hét lên một tiếng, bà đỡ vội vàng vén chăn lên kiểm tra cho Lam Lam.

"Thiếu phu nhân, tới , tới , đứa trẻ sắp ngoài , gắng sức theo !" Sau khi bà đỡ kiểm tra xong, bà đỡ lập tức vươn đầu với Lam Lam đang sức cùng lực kiệt.

Lam Lam rưng rưng nước mắt nhịn đau gật đầu biểu thị .

"Tới nào, một, hai, ba, gắng sức, dùng sức!" Bà đỡ dùng hai tay ôm hai đầu gối của Lam Lam, kích động hét lên.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Cố lên, Lam Lam, cố lên!" Xuân Phong cũng ở bên cạnh cổ vũ cho Lam Lam.

"A..." Lại là một tiếng hét.

"Tiếp tục dùng sức, dùng sức......" Bà đỡ thấy đầu đứa trẻ, .

" A! Ta, , !" Sau khi lặp mấy , Lam Lam cảm thấy bộ sức lực trong cơ thể cạn kiệt, còn một chút sức lực nào nữa, vô lực .

"Thiếu phu nhân, đừng bỏ cuộc, một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa thôi, thể thấy đầu đứa trẻ ." Bà đỡ đoán chừng sức lực của Lam Lam dùng hết, nhưng đứa trẻ vẫn còn , khỏi chút lo lắng .

"Có thấy , Lam Lam, thể thấy đầu của đứa trẻ , tỷ nhất định kiên trì, kiên trì, ? Chờ đợi lâu như , cuối cùng mẫu tử hai cũng thể gặp , tỷ chỉ cần nỗ lực một chút nữa thôi, cố lên, theo , hít một thật sâu, hít hai thật sâu."

Xuân Phong thấy ý chí của Lam Lam sắp sụp đổ, vội vàng cổ vũ .

"Hít một thật sâu ... nào, hít một , nín thở, một, hai, ba, gắng sức!!" Xuân Phong nắm c.h.ặ.t t.a.y Lam Lam, dẫn dắt tiết tấu của nàng .

", đúng, chính là như , đừng dừng , hít một , nín thở, dùng sức, dùng sức." Rõ ràng là Lam Lam sinh con, nhưng lúc , đầu Xuân Phong đầy những giọt mồ hôi.

"Tốt, , , , đầu ." Bà đỡ dùng hai tay đỡ lấy đầu đứa trẻ, vui mừng .

"Thiếu phu nhân, dùng lực nhẹ nhàng một chút nữa, đứa trẻ lập tức thể ." Bà đỡ tiếp tục với Lam Lam.

"Ta, , thật sự ." Lần , nàng thật sự là sức cùng lực kiệt, cúi đầu dùng đôi môi tái nhợt .

"Đây chỉ còn một chút nữa thôi, Thiếu phu nhân, nhất định kiên trì." Bà đỡ lo lắng chết, đứa trẻ một nửa , nếu nhanh lên, đứa trẻ sẽ ngạt thở.

Xuân Phong thấy tình hình như , trong lòng cũng kém phần lo lắng, đột nhiên, hai mắt Xuân Phong sáng lên, từ lấy một cây kim vàng, ngay lập tức đ.â.m một điểm Lam Lam.

Ngay lập tức, Lam Lam sắp ngất hét lên một tiếng.

Đồng thời, đứa trẻ cũng ngoài, tiếng của đứa trẻ vang lên, ngay lập tức, tâm trạng cả phủ đều nhuộm màu vui mừng.

"Sinh , sinh , quá , quá ." Bà đỡ thấy đứa trẻ ngoài thì vui mừng thôi, vội vàng bọc đứa trẻ , kêu ngoài báo tin mừng.

"Lam Lam, xin , đau đúng , cũng hết cách, vì đứa trẻ, chỉ thể ủy khuất tỷ." Vẻ mặt Xuân Phong tràn đầy áy náy Lam Lam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-452.html.]

Vừa thật là bất đắc dĩ, Xuân Phong dùng kim vàng đ.â.m điểm đau Lam Lam, bởi vì chỉ lợi dụng phản xạ đau điều kiện của cơ thể con , khiến cho Lam Lam dùng sức, thì đứa trẻ mới thể ngoài, bằng , nếu đứa trẻ ngạt thở thì sẽ phiền phức .

Sau khi cơn đau kích thích thì Lam Lam trái tỉnh táo hơn ít, cuối cùng cũng chút sức lực nâng mí mắt lên.

"Cám ơn !" Lam Lam chỉ ba chữ đơn giản, nhưng ý tứ cần biểu đạt bộ đều rõ ràng.

"Nhanh tới xem xem, con của tỷ, thật đáng yêu, là một bé trai." Xuân Phong đem đứa bé đặt cạnh gối Lam Lam, để nàng thể thấy quả bóng màu hồng đầy sự đáng yêu .

"Thật đáng yêu, con của ." Nhìn thấy đứa trẻ, tình mẫu tử của phụ nữ cuối cùng cũng khơi dậy ngay lập tức.

Trong mắt Xuân Phong, Lam Lam bây giờ chính là một phụ nữ tỏa ánh sáng của tình mẫu tử, trông đặc biệt động lòng .

"Đặt cho thằng bé một nhũ danh ."

Ở thời đại , nhũ danh đều do mẫu đặt, phụ phụ trách đặt đại danh cho đứa trẻ.

"Ừm, kêu Lạc Bảo , hy vọng thằng bé một tiểu bảo bối vui vẻ." Lam Lam đưa tay nhẹ nhàng chạm khuôn mặt nhỏ hồng hào và non nớt .

"A... ô..." Đứa trẻ giống như là thể thấy lời của mẫu , nhẹ nhàng hừ một tiếng, tiếp tục ngoan ngoãn ngủ trong lòng mẫu .

"Tỷ xem, thằng bé giống như đang đồng ý!" Xuân Phong thấy một màn suýt chút nữa cảm động đến rơi nước mắt, lúc trong lòng Xuân Phong cảm thấy chút chua xót.

Đôi mắt nàng đến sưng húp lên, nhưng đây là một ngày vui, thời điểm để .

Một lúc , bà đỡ thu dọn những thứ còn xong, liền cung kính rời khỏi phòng.

Bà đỡ rời lâu, Hạ Lạc Hoa liền xông với khuôn mặt lo lắng, vui mừng.

"Phu nhân, nàng vất vả !" Hạ Lạc Hoa cửa chạy thẳng đến bên giường, nắm chặt lấy tay Lam Lam .

Xuân Phong nhanh chóng tránh sang một bên, cho hai bọn họ gian riêng, vì Xuân Phong thấy nước mắt ẩn trong mắt Hạ Lạc Hoa.

"......." Lam Lam còn kịp gì, nước mắt liền rơi xuống .

Đau, thật sự đau.

Trước đây, nàng sợ nhất là đau, nàng thế mà thể kiên trì , ngay cả bản nàng cũng ngờ tới.

Xuân Phong thấy Lam Lam thành như , thì mỉm chút ngưỡng mộ, đầu , bỗng nhiên thấy một màu sắc quen thuộc ở cửa.

Sau đó lặng lẽ rời khỏi phòng.

"Sao đến đây?" Xuân Phong gạt giọt nước mắt của , ngước mắt mỉm đối diện.

"Tới đón nàng về nhà." Trên mặt Bách Lý Mặc Thần tràn đầy sự dịu dàng, nắm lấy tay Xuân Phong.

"Được, về nhà thôi!" Xuân Phong hỏi nhiều, cũng hỏi tới bao lâu, chỉ lặng lẽ theo .

Hai cứ thế về hướng phía nhà......

Lúc , ở Phủ Hộ Quốc Công đều đắm chìm trong sự vui mừng sự xuất hiện của một sinh mệnh mới đến, ngay cả Diêu Vương rời lúc nào cũng nhận .

Lam Lam nhảy vọt thành công thần của Phủ Hộ Quốc Công, lão phu nhân hận thể mang tất cả trân bảo ở khố phòng ban thưởng cho nàng .

Lão Quốc Công ngày nào cũng đến xem đứa tôn tử mập mạp , hạnh phúc và vui mừng vây quanh hai Lam Lam.

Lão Quốc Công còn đích đặt tên cho Lạc Bảo, gọi là - Hạ Tư Ngạn!

Loading...