Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 458
Cập nhật lúc: 2025-03-28 04:24:35
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bầu khí buồn bã và phần kỳ lạ tràn ngập trong hoàng cung.
Các cung nữ và thái giám càng thận trọng hơn, việc cẩn thận gấp nhiều hơn bình thường. Lúc là thời kỳ nhạy cảm nhất, ai tai họa từ trời rơi xuống, nạn nhân chôn cùng.
Xuân Phong và Bách Lý Mặc Thần ngày đêm chờ đợi bên giường của Hoàng đế để hầu hạ. Thất hoàng tử và Xuân Vũ cũng đợi ở trong phòng, còn các hoàng tử và công chúa khác thì đợi ở cửa phòng.
Tình trạng của hoàng đế thực sự tệ, mỗi thở đều khó khăn do nặng nhất là bệnh ở phổi.
Khi tỉnh táo, hoàng đế vẫn quên kéo Bách Lý Mặc Thần dặn dò chuyện khi ông chết, trong triều ai là hữu dụng, ai trung thành hoàng đế đều hết.
Thất hoàng tử cũng mặt ở đó, vốn dĩ những việc chỉ thừa kế ngai vàng mới thể , nhưng Bách Lý Mạc Thần kiên quyết giữ Bách Lý Lăng Phong ở .
Bách Lí Mạc Thần cảm giác của khi thấy hoàng đế lúc tỉnh táo, lúc mơ hồ, lúc gọi một cái tên rõ ràng.
Bởi vì cái tên mà hoàng đế ngừng gọi là nhũ danh của mẫu phi của - Huyên Nhi!
Khi Xuân Phong bưng bát nước thuốc , cảnh nàng thấy chính là cảnh tượng buồn bã khiến .
Chứng kiến mắt lẽ là một trong những điều tàn nhẫn nhất đời.
Xuân Phong cũng an ủi thế nào, chỉ đành nhẹ nhàng đặt bát thuốc trong tay lên chiếc bàn nhỏ, im lặng hai cha con mặt.
Một lúc lâu , Bách Lý Mặc Thần mới khôi phục suy nghĩ, ngẩng đầu Xuân Phong, nhếch môi hiệu việc gì, cần lo lắng.
Sau đó cầm bát thuốc ở bàn lên, đích đút từng thìa miệng hoàng đế.
tiếc, thuốc chỉ nuốt đến một phần ba, phần lớn còn tràn hết ngoài.
đút thuốc cam tâm vẫn tiếp tục đút thuốc khiến thuốc chảy khắp giường.
Nhìn thấy bàn tay run rẩy của , Xuân Phong ở bên chỉ thể giúp lau chỗ thuốc đổ.
Cuối cùng, trong bát còn bao nhiêu thuốc, Xuân Phong đưa tay lấy bát thuốc, xoay ngoài đưa bát thuốc cho hầu, chú ý đến đôi vai run rẩy của phía .
, chút bi thương, tuy rằng là hoàng tử nhưng cũng loại hoàng tử từng trải qua tình yêu thương của cha. Hắn thể cảm nhận , cho dù ngoài mặt hoàng thượng cũng thể hiện nhiều sự quan tâm.
Còn mẫu của và chuyện giữa bọn họ...
Đến khi Xuân Phong , đang buồn bã kiềm chế định cảm xúc của , vẫn bình tĩnh như .
"Chàng mệt thì nghỉ ngơi chút , ở đây trông coi cho!" Xuân Phong hai tay ôm vai , đau lòng .
Hắn một ngày một đêm canh giữ ở đây hề chợp mắt, cũng ăn uống gì, thể chịu nổi chứ.
"Không , nàng mới là vất vả!" Bách Lý Mặc Thần nắm lấy tay Xuân Phong, vùi đầu lòng Xuân Phong, trầm giọng .
"Chàng đang cái gì ? Chàng và là một. Xảy chuyện như , thể ở bên ?" Xuân Phong nhẹ nhàng xoa đầu cho , nhỏ giọng .
"Ừ!"
Bách Lý Mặc Thần nhỏ giọng đáp một tiếng, thêm gì nữa, chỉ tựa trong vòng tay của Xuân Phong, chỉ ấm của nàng mới thể mang cho sự an ủi nhất.
Xuân Phong cũng cứ như , ôm lấy , nhẹ nhàng an ủi. Thời gian dường như dừng , trôi qua chậm nhưng cũng nhanh...
Vào đêm thứ ba khi Xuân Phong cung, hoàng đế đột nhiên tỉnh dậy, ăn sinh tố do Xuân Phong .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-458.html.]
Nhìn thấy hoàng đế tỉnh, đều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ thật sự cho rằng hoàng đế tỉnh , mặt đều lộ vẻ vui mừng.
Chỉ Xuân Phong dáng vẻ của hoàng đế, lông mày nhíu chỉ sợ đây chuyện mà chỉ là hồi quang phản chiếu.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Ăn sinh tố giữa mùa đông?
Dù trong lòng nghĩ như nhưng nàng cũng gì, chỉ bận rộn tìm đá viên để sinh tố.
May mắn là mùa đông ở miền Bắc kết thúc muộn nên khó để tìm thấy đá viên.
Xuân Phong ở trong ngự thiện phòng trong nửa giờ, đó vội mang theo ly sinh tố mới chạy đến Hoa Thanh cung.
Khi đến Hoa Thanh cung, sắc mặt của hoàng đế còn tỉnh táo như , thậm chí còn tệ hơn nhiều. Trong lòng Xuân Phong dự cảm , khỏi thoáng qua Bách Lý Mặc Thần, phát hiện giống như từ lâu, tâm tình quá xúc động
“Sinh tố của hoàng thượng tới , ngài nếm thử ?” Xuân Phong tới giường hoàng đế nhỏ giọng .
Hoàng đế gật đầu, hiệu cho Xuân Phong mang sinh tố tới.
Xuân Phong như thường lệ đưa sinh tố cho Bách Lý Mặc Thần để đút.
Bách Lý Mặc Thần đang tới phía , Thất hoàng tử ngăn cản, ăn cái trong thời tiết lạnh giá như ...
Xuân Phong ngăn cản .
Đây là mong cuối cùng của ông khi , nên ngăn cản gì, ít nhất hãy để ông để nhiều tiếc nuối như .
Bách Lý Mặc Thần đút cho hoàng đế một thìa sinh tố, thấy hoàng đế mỉm hài lòng.
“Mặc Thần, từ nay thiên hạ đều trông cậy con, Giai Dao, chăm sóc thật …”
Hoàng đế xong, đột nhiên đầu Xuân Phong .
"Con dâu ạ!" Xuân Phong tiến lên một bước, cung kính .
“Tốt…” Hoàng đế thoáng qua Thất hoàng tử lưng Bách Lý Mặc Thần thêm gì nữa, nhưng còn sức để tiếp.
Sinh tố cũng chỉ ăn một miếng động nữa, hoàng thượng chút hôn mê tỉnh táo.
Xuân Phong bước tới nhịp tim của hoàng đế, rằng đến thời điểm cuối cùng bèn bảo Bách Lý Mặc Thần gọi các hoàng tử và công chúa khác đến gặp hoàng đế cuối.
"Bệ hạ, tất cả các hoàng tử đều tới thăm ngài đây.” Xuân Phong nhỏ tai Hoàng đế.
Khi , họ luôn mong lời từ biệt với những yêu của , ít nhất như họ sẽ cảm thấy quá cô đơn.
Như thấy tiếng Xuân Phong gọi, hoàng đế mơ mơ hồ hồ mở mắt , liếc các con trai con gái của đang quỳ trong phòng.
Khóe miệng hiện lên một nụ hài lòng, ông "Tốt" nhắm mắt bao giờ tỉnh dậy nữa.
Tin hoàng đế băng hà lập tức truyền khắp hoàng cung, trong lúc nhất thời, bộ hoàng cung các hoàng tử, công chúa, phi tần và cung nữ đều cùng than .
Các hoàng tử và công chúa cho phụ của , các cung nữ và hầu cho chủ nhân của họ, các phi tần cho bản vì rằng trụ cột duy nhất họ thể dựa trong hoàng cung còn nữa, cho thời thanh xuân mãi mãi chôn vùi ở đây.
Từ giờ trở , sẽ còn ai thưởng thức vẻ nở rộ của họ nữa và những gì đang chờ đợi họ là sự cô đơn cho đến chết.
Bách Lý Mặc Thần dẫn đầu một nhóm hoàng tử mặc tang phục màu trắng đơn giản đến quỳ quan tài của hoàng đế.
Ngoài các hoàng tử, một bên là các phi tần, một bên là các quan văn võ, trong đám đông thỉnh thoảng vang lên tiếng nức nở nghẹn ngào, khiến ngày đông lạnh giá càng thêm thê lương.