Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 498
Cập nhật lúc: 2025-03-28 04:31:50
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cung trang màu đỏ nhạt linh động kết hợp với đồ trang sức cùng một hệ màu, cộng thêm kiểu trang điểm nhẹ nhàng, cho Xuân Phong vốn xinh xuất trần càng linh khí, nhưng cũng mất khí chất của Vương phi.
Xuân Phong cửa phòng, liền thấy Bách Lý Mặc Thần chút bối rối.
Mẹ Xuân Phong ở một bên thấy càng yêu thích, bà vốn xuất từ gia đình giàu , nên đương nhiên thể bộ y phục Xuân Phong là tốn bao nhiêu tâm ý.
Chưa kể đến sự xinh của bộ y phục , chỉ đến chất liệu và kỹ thuật đó, là đủ thấy rằng cực kỳ dụng tâm, nữ nhi của thể hạnh phúc và cưng chiều như , trong lòng bà cũng thấy vui mừng cho Xuân Phong.
"Như thế nào? Ta mặc thế ?" Xuân Phong ở cửa, hỏi hai ở bên ngoài.
"Ừm, !" Bách Lý Mặc Thần cẩn thận một hồi, mỉm gật đầu khẳng định.
"Ánh mắt của Vương gia đương nhiên là cực kỳ , một y phục là hơn cả thích hợp." Mẹ Xuân Phong cũng gật đầu theo .
"Đi thôi, thời gian cũng sắp đến , chúng nên xuất phát thôi." Bách Lý Mặc Thần mỉm dịu dàng, dắt tay Xuân Phong .
"Ừm, thôi!" Xuân Phong gật đầu theo bước chân của , còn quên ném cho nương một ánh mắt tinh nghịch.
Mẹ Xuân Phong theo phía Xuân Phong, mặc một bộ y sam màu tím, trông cũng ung dung, đẽ và quý giá, đáng thưởng thức.
Công công cùng nhóm Diêu Vương và Vương phi tiến cung bên ngoài xe ngựa nhịn cảm thán, cung yến những năm đều là Vương gia một cô đơn tiến cung.
Mặc dù lúc đó trong thiên hạ đều cho rằng Vương gia sẽ trèo lên vị trí cao trong tương lai, đãi ngộ hưởng là vô cùng cao quý, nhưng chỉ một thì khó tránh khỏi chút tĩnh mịch.
Mặc dù bây giờ thể thừa kế ngai vàng, nhưng đãi ngộ hưởng vẫn hề đổi, bên cạnh nhiều thêm một thiết, vẫn thật là thế sự đổi rời a!
Một Vương gia từng lạnh lùng của bọn họ, bây giờ cũng trở nên tràn đầy ấm áp , thậm chí còn nhớ cuối cùng họ thấy nụ dịu dàng như thế từ bao nhiêu năm .
Xe ngựa của Vương phủ tính là nhanh, nhưng cũng nhanh liền đến cửa cung.
Cửa cung lúc đầy ắp xe ngựa, Xuân Phong liếc mắt hai hàng dài xếp xa.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Thì phát hiện đội ngũ ở hai bên trái, , một bên là văn võ đại thần đợi chờ tiến cung, một bên là những nữ quyến của những quan viên .
Chỗ tiến cung ba cổng lớn, bên trái là cổng bình thường dành cho các quan viên thượng triều , hiện tại tham gia yến hội cũng là con đường .
Bên là đường của những nữ quyến, Xuân Phong cảm thấy đây chắc hẳn là con đường dẫn đến hậu cung, nghĩ đến một yến hội như , những nữ quyến của các quan viên lẽ là thỉnh an Hoàng hậu nương nương .
bây giờ, Xuân Phong bọn họ ở con đường ở giữa, đó là con đường dành riêng cho bọn họ.
Không cần xếp hàng, vì Xuân Phong cũng chỉ thuận tiện những xếp hàng một cái, đó xe ngựa dừng cổng lớn ở giữa.
Chiếc kiệu mềm ở đó chờ đợi từ sớm, thấy xe ngựa của Diêu Vương phủ dừng , còn đợi xe lộ mặt, thì một tiểu thái giám chạy tới đường.
"Vương gia, Vương phi nương nương, Hoàng Thượng phái kiệu mềm qua đây, mời mấy vị chuyển sang kiệu mềm để tiến cung, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu nương nương ở Hoa Thanh Cung đợi Vương gia và Vương phi nương nương ."
Trong lúc tiểu thái giám chuyện, Bách Lý Mặc Thần dậy xuống xe ngựa, tiện thể dẫn theo Xuân Phong xuống xe, lúc mới .
"Ừm, đa tạ Hoàng Thượng yêu mến!" Nói xong với Xuân Phong ở bên cạnh: "Đi thôi!"
Lúc mới đỡ Xuân Phong lên một chiếc kiệu mềm.
Mẹ Xuân Phong cũng theo , Hàm Châu và Phủng Nguyệt đỡ xuống xe ngựa, tiểu thái giám cũng thấy chút kỳ quái nào đối với việc Xuân Phong cùng xe ngựa của Vương phủ, vì bên sớm dặn dò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-498.html.]
Thế nên bước lên chào hỏi Hạ Thị một cách lễ độ, đó liền mời Hạ Thị lên kiệu mềm, mới lệnh cho nô tài khiêng kiệu mềm khiêng chiếc kiệu một mạch đến tận cửa Hoa Thanh Cung mới dừng .
"Vương gia, đến Hoa Thanh Cung ." Kiệu mềm hạ xuống đất, liền tiếng tiểu thái giám truyền đến.
"Ừm!" Bách Lý Mặc Thần chỉ nhàn nhạt khẽ ừm một tiếng, liền mở rèm cửa kiệu mềm cho xuống.
Xuân Phong và Hạ Thị ở phía cũng xuống kiệu mềm, Bách Lý Mặc Thần cũng tạm thời dừng bước, đợi Xuân Phong đến bên cạnh , lúc mới dắt tay nàng về phía Hoa Thanh Cung.
Mẹ Xuân Phong tươi theo phía , mặt hiện lên niềm vui sướng khó diễn tả.
Hai nữ nhi của bà , một là mẫu nghi thiên hạ, một là Diêu Vương phi phong quang vô hạn, bà thấy vui mừng từ tận đáy lòng.
"Tham kiến Vương gia, Vương phi!" Hai bước cửa Hoa Thanh Cung, thì một đám cung nữ và thái giám ở bên trong liền cung kính hành lễ.
"Ừm!" Bách Lý Mặc Thần vẫy tay, tỏ ý miễn lễ cho những cung nhân .
Khi dẫn Hạ Thị tiến , các cung nữ và thái giám khuỵu gối, chỉ là đợi Vương gia kêu dậy giống như lúc , mà là khi khụyu gối, liền quy củ thẳng tại chỗ.
Lúc , Hạ Thị cũng gật đầu nhàn nhạt đáp .
Suy cho cùng vẫn là đích nữ của phủ Quốc Công, khi đối mặt với cảnh tượng lớn như cũng mảy may một chút hèn nhát nào, một chút cũng dáng vẻ rụt rè như lúc ở thôn Đại Hà.
Xem những ngày đến Kinh Thành, cho tâm tình Hạ Thị đổi lớn.
Sự đổi lẽ nhiều công lao của Xuân Phong, nhưng tóm là đang phát triển theo chiều hướng , thế là .
Xuân Phong đầu mẫu một cái, thấy vẻ mặt của bà tự nhiên, liền nở một nụ xán lạn.
"Thần (Thần ) tham kiến Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế, Hoàng Hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!"
Đến chính sảnh đại điện, quả nhiên Hoàng Thượng và Hoàng Hậu chắp tay đợi ở trong đó, Bách Lý Mặc Thần vén áo bào, đó quỳ một gối xuống hành đại lễ với thánh thượng.
Xuân Phong và Hà Thị cũng hành lễ theo.
"Ngũ ca, Ngũ tẩu, nhạc mẫu, nhanh nhanh miễn lễ!" Thấy Bách Lý Mặc Thần hành đại lễ như , Bách Lý Lăng Phong là Hoàng Thượng lập tức bước lên hai bước đỡ dậy.
Hoàng Hậu Xuân Vũ cũng kéo theo thể nặng nề của , bước lên đỡ Hạ Thị, thanh âm ấm áp kêu một tiếng: "Mẫu , Nhị !"
"Người , ban !" Hoàng Thượng nhanh chóng vẫy tay, gọi cung nhân chuyển ghế đến đây.
Các cung nữ và thái giám một trận bận rộn, chuyển ghế mềm và bàn nhỏ đến, đó mang và điểm tâm lên, mới sang một bên.
"Ngũ tẩu, ôn dịch ở Bắc Cảnh may mà nhờ tẩu, bằng hậu quả thể tưởng tượng nổi, nhất định cảm ơn tẩu mới ."
" , đây là kết quả mà Phong Nhi liều mạng đổi lấy, quả thực là cám ơn một phen mới đấy!"
Xuân Phong mỉm định chuyện, thì thấy Hoàng Hậu mỉm yêu kiều .
"Đại tỷ, tỷ cái gì , là Diêu Vương phi, đương nhiên cũng một phần trách nhiệm bảo vệ an nguy cho con dân." Xuân Phong lúc mới chậm rãi mở miệng .
Lời của nàng là thật lòng, nàng bao giờ cảm thấy nên nhận hồi báo như thế nào khi cứu những đó, đó chính là một loại phản ứng bản năng, thấy việc như sẽ nhịn mà cứu giúp.
Giống như ở kiếp , một cảnh sát, nàng thấy tội ác sẽ nhịn đả kích ngăn cản.