Thần Y Tiểu Nông Dân - Xuyên Không - Làm Ruộng - Cung Đấu - Chương 543

Cập nhật lúc: 2025-03-28 05:52:44
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xuân Phong hướng mắt cửa, chỉ thấy vẻ mặt của Du thần y cứ như phụ mẫu qua đời, nhanh chóng bước đến.

Xuân Phong đầy vẻ bất lực, đương nhiên chuyện mới đầu tiên.

Vân Tấn và Vân Oanh một bên, nở nụ quen thuộc, lè lưỡi, lặng lẽ lùi .

Trò sắp bắt đầu !

"Lão Du, chuyện gì ?" Xuân Phong nghiêm mặt, ôn hòa hỏi.

"Vương phi , tiểu thế tử đến hiệu thuốc của lão phu, thuốc mới mà lão phu tốn thời gian ba năm mới chế tạo , xem..."

Du thần y với vẻ mặt đau khổ, tay cầm chén thuốc bạch ngọc đưa đến mặt Xuân Phong.

Xuân Phong chén thuộc gần như thấy đáy , miệng chén vẫn còn sót chút mỡ, nàng sang màu sắc tiểu nhi tử, trong lòng sáng tỏ.

Xuân Phong lập tức nghiêm túc tiểu nhi tử Vân Tễ: "Vân Tễ, con phá hỏng cao dược của Du gia gia?"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Mẹ... A Hoa thương, con đến hiệu thuốc của Du gia gia để tìm thuốc cho nó, còn... còn dùng màu của Du gia gia để vẽ tranh."

Vân Tễ , vẻ mặt ủy khuất biểu môi, đôi mắt to tròn lóe lên sự vô tội.

Thế giống như thằng bé , con cố ý , con phá rối.

"A Hoa thương?"

Xuân Phong nhướng mày hỏi .

A Hoa là một con ch.ó lớn màu đen, nhưng mấy tiểu tử gọi nó là A Hoa, thường ngày A Hoa thích chạy theo Vân Tễ.

Sao hôm nay nó thương?

"Ừm!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-543.html.]

Vân Tễ chột gật đầu, tiếp tục vẻ đáng thương, sợ mẫu sẽ phát hiện chỗ đúng.

"Vậy con dùng thuốc mỡ của Du gia gia để vẽ tranh?" Không Xuân Phong thấy sự chột ẩn giấu trong đáy mắt của tiểu tử , nhưng tiếp tục tìm hiểu sâu, mà chỉ trở vấn đề .

"Vân Tễ đó là cao dược, chỉ cảm thấy mùi hương dễ ngửi, thoạt thì đen kịt giống thuốc màu mà mẫu cho chúng con, cho nên con mới dùng nó vẽ một bức tranh thơm..."

Bách Lý Vân Tễ với vẻ mặt thành khẩn, ý nghĩ ban đầu của thằng bé thật sự chính là như .

Có điều đó vẽ đến say mê, chỉ vẽ bảng hoa, còn vẽ lên cả giá thuốc của Du thần y, sách, trong phòng ngủ, tất cả đều phô bày một lượt tài năng của .

Tuy hiện trường vô cùng thê thảm, nhưng tiểu thế tử cảm giác bản vẽ cực kỳ , thậm chí còn khoe khoang với một đám hạ nhân.

"Sao hả? Tiểu gia của các ngươi phong thái của nghệ thuật gia ?"

Có điều lúc đó Du thần y vẫn chạy đến xem cảnh ở giá thuốc và phòng ngủ, phát hiện bảo bối dày công tỉ mỉ chế tạo suốt ba năm còn, dò hỏi tình hình xong thì lập tức chạy đến chỗ vương phi để cáo trạng.

"Ừm, bức tranh thơm... ý tưởng , lát nữa đưa tranh của con cho xem xem? bây giờ con xin Du gia gia , đó là thuốc mỡ mà Du gia gia tốn nhiều thời gian mới xong, cuối cùng con lãng phí như ."

Xuân Phong dáng vẻ thành khẩn của Vân Tễ, nàng trách cứ, chỉ là khi chuyện, nàng mới bảo thằng bé xin Du thần y.

Hiểu phạm sai lầm, hơn nữa mẫu trách phạt, trong lòng Vân Tễ cảm thấy chút áy náy, ngoan ngoan tới mặt của Du thần y, cung kính hành lễ một cái:

"Du gia gia, Vân Tễ sai , con nên bồng bột phá hủy tâm huyết của Du gia gia, con xin ."

Nói xong, thằng bé Du thần y bằng đôi mắt to tròn long lanh.

Khuôn mặt già nua của Du thần y ánh mắt cho ửng hồng, ông lớn tuổi , thể chấp nhặt một đứa trẻ .

Huống chi đây còn là một đứa trẻ đáng yêu đến .

nghĩ đến tâm huyết ba năm của , ông đau lòng đến c.h.ế.t .

Vẫn là Xuân Phong lên tiếng đúng lúc.

Loading...