Bách Lý Mặc Thần hỏi thẳng vấn đề: "Là ngươi hạ cổ Oanh nhi ?"
Nghe là một câu hỏi, nhưng giọng điệu của Bách Lý Mặc Thần là khẳng định, đồng thời dùng ánh mắt sắc bén như d.a.o về phía Nam Ngự Phong.
Nếu ánh mắt thể g.i.ế.c thì Nam Ngự Phong c.h.ế.t ngàn vạn .
"Không Diêu vương đáp án chắc chắn ?" Nam Ngự Phong chút sợ hãi trả lời .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Ta Diêu vương phi y thuật cao minh, thiên hạ vô song, thể giải độc chí tử bất du của bản vương tử ?"
Đôi mắt Bách Lý Mặc Thần nheo đầy nguy hiểm, "Ngươi thật sự hạ tình cổ cho Oanh nhi?"
Nam Ngự Phong mỉm : "Xem Diêu vương gia cũng loại tình cổ , nhắc nữa, điều điều kiện của cũng cao, chỉ hai bên chúng hợp tác!"
"Tại là Oanh nhi?"
Bách Lý Mặc Thần hỏi nữa.
Nam Ngự Phong vô cùng tự tin vuốt mái tóc rối tung của .
"Theo lời của các ngài, mặc dù bản vương tử tài năng bằng Tống Ngọc, dung mạo thể so với Phan An, nhưng cũng là một mỹ nam tử phong lưu phóng khoáng, nữ nhân thầm thương trộm nhớ bản vương tử nhiều kể hết đó.
Chỉ cần bản vương tử liếc qua một chút, thì ai thầm thương trộm nhớ , ngươi rằng, tình cổ chỉ thể phát huy tối đa tác dụng khi hạ tình, độc chí tử bất du là quý giá, bản vương tử nỡ lãng phí nó chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tieu-nong-dan-xuyen-khong-lam-ruong-cung-dau/chuong-617.html.]
"Nhị vương tử tâm tư thật sự tinh tế, bản vương bội phục, buồn là bản vương luôn lệnh cho thị vệ tín theo Oanh nhi, mục đích là để bảo vệ nó, nhưng ngờ vẫn chỉ là thừa thãi."
Nam Ngự Phong : "Diêu vương cũng cần tự trách, mặc dù thị vệ của ngài tác dụng gì lớn, nhưng quả thật mấy suýt chút phá hỏng chuyện của bản vương tử.
Cho nên bản vương tử sai hạ cho một loại tình cổ, để nổi lên ý đồ với thị nữ của vương phi ngài, chỉ cần chịu sự chi phối, ngài sẽ mất một thị vệ tín, Diêu vương phi cũng mất một thị nữ đắc lực.
Chỉ là ngờ hộ vệ của ngài ý chí kiên định vững vàng như , mãi chịu sự chi phối, chậc chậc, Diêu vương đúng là cách dạy bảo, chuyện bản vương tử nhờ Diêu vương chỉ dạy ."
Lúc chuyện hết, Nam Ngự Phong hiếm khi lá mặt lá trái với khác, trực tiếp thẳng gì đó, Kể cặn kẽ chi tiết cho Bách Lý Mặc Thần về chuyện hạ độc Bách Lý Vân Oanh như thế nào, hề phát hiện Bách Lý Vân Oanh và Xuân Phong đến cửa.
Bách Lý Vân Oanh dáng vẻ tự tin của Nam Ngự Phong thể tin nổi, cũng thể tưởng tượng yêu mà luôn nhớ nhung luôn lừa dối , thậm chí ngay từ đầu tiên thấy , ý đồ .
Lúc , nàng thật sự yêu Nam Ngự Phong , lẽ ở ngay cái đầu tiên thu hút .
khi ở bên , nàng thật sự phân biệt là do bản yêu là do tác dụng của cổ trùng nữa.
Thậm chí, vì chuyện mà nàng còn liên lụy đến Huyền Dịch, còn uy h.i.ế.p cha , nàng là kẻ tội!
Bách Lý Vân Oanh nhớ tất cả chuyện kể từ khi gặp Nam Ngự Phong, đột nhiên đầu đau như búa bổ, hoa mắt chóng mặt choáng váng .
Xuân Phong thấy sắc mặt Vân Oanh trắng bệnh tái nhợt, hai mắt đỏ lên, lập tức dùng mắt hiệu cho Huyền Dịch bên cạnh, Huyền Dịch hiểu ý đánh một nhát, Bách Lý Vân Oanh ngất .
Xuân Phong đỡ Bách Lý Vân Oanh một tiếng động lặng lẽ .
Ở trong nhà Bách Lý Mặc Thần cảm nhận động tĩnh của bên ngoài, nghĩ đến Vân Oanh chịu khổ vì chuyện , sắc mặt khỏi tối .