Nói về việc tức giận, La Thường cũng là nửa chuyên nghiệp. Cô những lời , phụ nữ trung niên tức giận đến mức thở hổn hển.
Phòng khám vốn đang mười mấy , thấy bên xảy tranh chấp, tất cả đều dựng tai lên động tĩnh bên .
Lúc La Thường : "Phòng khám của tuy nhỏ, nhưng nếu ở chỗ cũng hơn nhiều chỗ bình thường khác. Việc của Phương Viễn, chỉ đàn ông mới , nhưng công việc lấy thuốc phân biệt giới tính, tuyển ai liên quan đến nam nữ, mà liên quan đến năng lực và tính cách."
"Không thể độc lập tiếp khách, bản hoặc gia đình dễ nổi nóng, đây nhận."
Những lời của La Thường suýt nữa thẳng mặt đôi con , điểm ai cũng .
Cô vốn trực tiếp như , nhưng phụ nữ trung niên quá mức xúc động, chịu việc từ chối, cho dù là từ chối một cách tế nhị, bà cũng chấp nhận. La Thường đương nhiên cần tế nhị nữa.
Phương Viễn thật sự cảm thấy vô cùng thoải mái, cũng ít động não suy nghĩ chuyện gì đó, lúc mới đến việc ở phòng khám, cũng là do Hàn Trầm khuyên đến đây .
thời gian dài, phát hiện, La Thường chỉ cung cấp cho và Giang Thiếu Hoa một công việc, mà còn tính toán sự phát triển của bọn họ, ý định đào tạo bọn họ trở thành nhân tài chuyên nghiệp.
Đây là điều mà thậm chí còn dám nghĩ, trong lòng đối với La Thường chỉ ơn tri ngộ, tuyệt đối bất kỳ suy nghĩ nào khác. La Thường càng gì đối với và Giang Thiếu Hoa.
bây giờ La Thường vì và Giang Thiếu Hoa, chuyện khiến đặc biệt khó chịu.
Anh là thô lỗ nhưng tinh tế, lúc nếu giúp La Thường chuyện, hiệu quả mang sẽ trái ngược.
Giang Thiếu Hoa định gì đó, há miệng, nhưng cũng gì để giúp La Thường.
Tuy còn nhỏ, nhưng trong lòng hiểu rõ, bây giờ phụ nữ trung niên thể như , lẽ một trong khu bán tán lưng bọn họ.
Dù , ở cũng thiếu những thích .
Lúc cánh cửa đối diện phòng khám, cánh cửa đóng mấy ngày, đột nhiên mở , Hàn Trầm lau lau mặt, đẩy cửa bước phòng khám.
Anh cao lớn, tóc ở gáy ép dẹp, trong mắt chút đỏ. Xem , đang ngủ ở phòng bên cạnh, tiếng cãi tỉnh giấc.
"Ồn ào gì thế? Đây là chợ ?" Hàn Trầm kiên nhẫn liếc phụ nữ trung niên, che giấu tâm trạng thoải mái của .
Người phụ nữ trung niên ngờ ở nhà, thấy đột nhiên xuất hiện, giật .
Người con phố đều Hàn Trầm nghề gì, từng lên chiến trường, bình thường đều sợ .
Người phụ nữ trung niên cũng ngoại lệ, lúc nãy bà chỉ là nhất thời nóng nảy, quên mất chuyện La Thường là bạn gái của Hàn Trầm, lúc Hàn Trầm xuất hiện, bà lập tức sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-293.html.]
"Không gì, gì, ngay đây."
Bà trung niên chuồn , Hàn Trầm gọi : "Loan tin xong , giờ ? Không cần xin bác sĩ La ?”
Trong lòng phụ nữ trung niên thực sự phục, bà cảm thấy những gì gì sai, La Thường rõ ràng nhận nữ đến việc, ai cô ý đồ gì?
bà dám xin , ánh mắt của Hàn Trầm, bà đành cúi đầu xin với La Thường.
Hàn Trầm với bà : “Phương Viễn là tìm đến, Giang Thiếu Hoa năng khiếu y học . Bọn họ ở đây, mỗi vai trò riêng, ai thể dễ dàng thế.”
“Gần đây thường ở nhà, đến gây rối, sẽ xử lý. Từ nay về , ai trong các mà dám lung tung, để thấy, sẽ đến tận nhà.”
“Không, nữa là chứ gì?” Người phụ nữ trung niên xong, liền định dẫn con gái .
Những hàng xóm khác dám lên tiếng, bọn họ đều nhận Hàn Trầm những lời là nghiêm túc.
Lúc , ở cửa la lớn: “Nhường đường, nhường đường một chút…”
Phương Viễn đẩy phụ nữ trung niên đang chắn cửa sang một bên, Hàn Trầm cũng nhường đường sang bên cạnh.
Lúc , một thanh niên nặng nề bước chân , lưng đang cõng một ông lão năm sáu mươi tuổi? Ngoài thanh niên , còn nhà nào khác.
“Đặt xuống ở đây, thể xuống ?” La Thường nhận thấy bệnh đang thở hổn hển, liền hỏi xem thể xuống .
“Không , thoải mái hơn.” Trời tháng mười một, khá lạnh, thanh niên cõng mệt đến mức đầu đầy mồ hôi.
Gia đình trông vẻ bình thường, áo khoác của bệnh còn vá nhiều chỗ, đôi bàn tay cũng thô ráp.
Tiểu Nhạc và ông nội cô cũng thường đến phòng khám, cô đến là để khám bệnh cùng ông nội. Thời tiết gần đây lạnh, ông cụ Nhạc cảm lạnh, đến lấy thuốc. Lúc , đến lượt bọn họ.
Người thanh niên vội vã đặt ba xuống, Phương Viễn lập tức đến giúp đỡ, nhưng bệnh thở gấp, sức khỏe yếu, xuống ngã.
Tiểu Nhạc gần đó, vô thức dậy, giúp đỡ đỡ .
Phương Viễn vẫy tay, nhanh chóng đỡ bệnh lên. Sau đó, với Tiểu Nhạc: “Không cần , em chăm sóc ông nội là .”
Tiểu Nhạc đồng ý, đỡ ông cụ Nhạc, thấy ông cảm lạnh mà hắt , cô còn lấy khăn giấy lau mũi và miệng cho ông.
La Thường sắp xếp cho bệnh nhân cho thoải mái, bắt mạch. Cô cũng Hàn Trầm lúc nào.
Trường hợp của bệnh nhân khá điển hình, La Thường vẫy tay gọi Giang Thiếu Hoa đến: “Cậu đây xem thử.”
Mỗi gặp trường hợp điển hình, La Thường đều cố gắng gọi đến xem. Giang Thiếu Hoa quen với việc . Lúc bệnh bước , đoán nguyên nhân bệnh của thể liên quan đến công việc hoặc môi trường sống của ông .