Dưới ánh trăng,  thấy  cúi đầu im lặng, cho đến khi một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống tay .
 
Ta  giỏi băng bó, chỉ loay hoay  cột  thành một nút rối.
 
Trước khi rời ,  nghĩ một lát  :
 
"Giang Châu, dù ông    , nhưng chúng  vẫn sẽ nhớ đến ông . Được bảo vệ là một điều hạnh phúc. Vì thế, đừng tự trách . Lần  nếu  thương, hãy  , vì những  xung quanh ngươi đều  lo lắng cho ngươi."
 
Đêm đó,  mùa đông như  năm,  lẽ   chìm  giấc ngủ sớm, nhưng dạo gần đây,    ngủ , thường   giường mà suy nghĩ m.ô.n.g lung.
 
Trong đầu  cứ nghĩ về Lý Như Phong.
 
Có lẽ, việc để tâm đến một  là như ,  dám  , nhưng  nhớ  sâu.
 
Sự nhút nhát đôi khi  khiến con   trở nên dũng cảm nhất.
 
Ánh mắt cuối cùng của   Xuân Nương  khi  .
 
Trong đó   sự thương hại mà bà ghét bỏ, cũng   sự khinh thường mà bà oán hận.
 
Trong đó  sự trân trọng, sự buông bỏ, và  lẽ đó là thứ tình cảm mà   gọi là "thích".
 
Thích là gì? Tình cảm… rốt cuộc là thứ gì?
 
Từ nhà bên cạnh, tiếng ngâm  khe khẽ vang lên. Ta   rõ, bèn bước xuống giường,  xổm nơi góc tường, lắng  giọng  sách .
 
Một lúc , cơn buồn ngủ ập đến,  từ từ chìm  giấc ngủ.
 
Từ đó về , mỗi khi khó ngủ,    góc tường    sách.
 
Sau  khi gặp  Giang Châu,  để ý vết thương  cánh tay   chỉ còn là một vết sẹo mờ nhạt.
 
Bỗng nhiên, trong đầu  lóe lên một ý tưởng!
 
Tại     bán kem dưỡng da, trộn thêm công thức bí truyền của  – bột ngọc trai, biến nó thành "kem ngọc trai",  dưỡng ẩm     da?
 
Ta   ngọc trai,   thể gom đủ các nguyên liệu cần thiết.
 
Nhớ  ngày , khi phụ mẫu  đánh cá về, da mặt và tay họ thường nứt nẻ,  đó họ dùng rượu trong, cánh hoa, mỡ lợn và tuyến tụy lợn để  dầu dưỡng, bôi lên mặt và tay.
 
Nghĩ đến đây,  lập tức bắt tay  .
 
Đầu tiên,  ngâm các nguyên liệu  rượu trong suốt một đêm,  hôm  đun nhỏ lửa nồi đất  bếp. Sau đó,  cho thêm một chút hương liệu, đun nhỏ lửa cho đến khi cạn hết nước.
 
Ta cho bột ngọc trai , khuấy đều, để nguội cho đến khi đông  thành kem dưỡng da.
 
Những ngày  đó,  thoa "kem ngọc trai" lên mặt,  đến một tháng, da mặt  trắng mịn hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thanh-chau-ky/chuong-6.html.]
 
Ta âm thầm tính toán, nếu mấy hộp kem  bán chạy,  sẽ dùng  bạc tích góp mở một cửa hàng nhỏ.
 
Rồi cuộc sống sẽ   hơn.
 
Vài ngày ,  tìm đến Lâm Tử ca.
 
Lâm Tử ca thường bán hàng ở chợ, dựng một sạp nhỏ đầu ngõ, bán các món đồ lặt vặt. Ta mang kem dưỡng đến nhờ  bày bán  sạp, bảo rằng  khi bán  sẽ chia tiền với . Không ngờ,  nhíu mày: "Chuyện nhỏ như ! Để  giúp ."
 
Dù  cố đưa tiền,  cũng  chịu nhận.
 
Ta  với , việc  xong,   hát  trở về nhà, trong đầu mơ mộng về việc bán kem dưỡng, mở xưởng lớn, mở cửa hàng lớn.
 
 khi về đến nhà,   thấy  bàn còn một hộp kem dưỡng khác.
 
Chẳng    mang hết sang cho Lâm Tử ca ?
 
Không đúng... Hộp    của .
 
Cầm lên tay, mùi hương thoang thoảng kéo  trở về ngày hôm .
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 
Là từ cửa hàng bán kem dưỡng  trấn!
 
Chẳng hiểu , cái tên Giang Châu bỗng hiện lên trong đầu .
 
Chẳng lẽ đây là thứ mà Xuân Nương  cần  ?
 
Kế hoạch lớn của    thất bại.
 
Ban đầu  cứ nghĩ rằng sẽ bán hết kem ngọc trai, đếm tiền đến mức tay mỏi nhừ,  một bước trở thành bà chủ của cửa tiệm lớn, ngày ăn gà , tối cũng ăn gà . Mỗi năm chỉ  việc  mùa xuân, hạ, thu, còn mùa đông thì ngủ thoải mái.
 
  ngờ  một, hai tháng, chẳng bán  hộp nào, phí mất bao nhiêu ngọc trai và mỡ lợn của . Đã  dư dả, giờ  còn thêm khó khăn.
 
Lâm Tử ca đến báo tình hình, Xuân Nương  bên cạnh  mà suýt  đến cong cả .
 
"Thanh ,    của , chuyện …"
 
Ta  ánh mắt khó xử của Lâm Tử ca, vội vàng xua tay: "Ta hiểu mà, ca,  hiểu."
 
Sau khi Lâm Tử ca , mặt  lập tức xị xuống, còn Xuân Nương  nhịn ,  phá lên:
 
"Ngươi để một  đàn ông  bán kem dưỡng da,  gì  cô nương nào  đến quầy tạp hóa mua kem dưỡng chứ!”
 
"Ngươi  vẻ ngoài ưa  như , tự nghĩ cách  mà bán hàng ."
 
Ta  Xuân Nương, lòng đầy  ơn: "Xuân Nương...bà, bà đúng là   cho kẻ mộng mơ như  tỉnh ngộ.”
 
Xuân Nương khẽ run rẩy,  lẽ do ánh mắt quá thẳng thắn của , bà  nhỏ: "Sao  cảm thấy ngươi đang  ý định gì đó với nhà  …"