Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nghe thế nào cũng rợn tóc gáy. Hoài Khương lén lút đưa tay  định nắm tay  nhưng rụt  như  điện giật. Nàng  đen kịt cả mặt, nín nhịn hồi lâu mới thốt  một câu: "Đây   núi Linh Hư, nhưng   , coi như ngươi tàn nhẫn"  tức giận  về hoàng cung.
"Các ngươi ở núi Linh Hư mà còn  thể gặp khắc tinh của Hoài Khương ư?" Ta thấy buồn .
Hoài Khương bây giờ trông thật kiêu căng, sống động và phóng khoáng, thấy rõ ràng hoàng đế và Hoài Lang đều  trị  nàng,  mà chỉ một cái tên   thể khiến nàng cẩn trọng.
Chỉ là hồi nhỏ nàng    ngược . Lúc nhỏ Hoài Khương mới ốm yếu, bệnh tật, mấy   trai cũng bắt nạt nàng.
Ký ức về những ngày tháng nàng  bao bọc bởi tình yêu thương  ùa về, khiến lòng  bồi hồi xao xuyến. Bất giác,    đào sâu hơn  câu chuyện: "Từ khi Khương Khương bảy tuổi,    còn gặp  nàng. Nàng ngày  mỏng manh như cành liễu, nay  lớn lên, trở thành một thiếu nữ xinh  rạng ngời. Liệu Lâm thiếu gia  liên quan gì đến sự  đổi ?..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thanh-nghien-nhu-mong/11.html.]
Hoài Lang im lặng một hồi. Hắn  trả lời hồi lâu,   với ánh mắt kỳ lạ,  một hồi mới suy tư gật đầu: "Chỉ là hai tên quỷ sứ mà thôi."
Tiếp theo,  hỏi một câu trái ngược với thường lệ: "Tỷ tỷ ơi, hồi nhỏ Hoài Khương, tỷ thấy...   đáng yêu ?"
Ta khẽ khàng, rón rén đến gần , thì thầm  tai  bí mật thầm kín nhất thời thơ ấu: "Đáng yêu đến mức một thời gian  còn nghi ngờ  mới là nam nhân  rước   về nhà  thê tử."
Hoài Lang giãn  nét cau mày khẽ nhíu. Khi  , Hoài Lang toát lên vẻ quý phái, khiến    dám đến gần vì sợ  bẩn, còn nếu lạnh mặt,   như tuyết  núi cao, xa vời vợi.  khi  mỉm  với , hai lúm đồng tiền hiện , càng thêm vài phần tinh ranh và hoạt bát. Khiến   động lòng.
Hoài Lang  tiếp lời, lờ  chủ đề về Hoài Khương, chuyển sang  về Tam hoàng tử xui xẻo gần đây. Ta vốn nghĩ Tam hoàng tử  hoàng đế mắng xối xả  mặt     cấm túc là  đủ nhục nhã , nào ngờ còn   xui xẻo hơn.
Hoài Lang  nửa miệng: “Tỷ tỷ   , Tam hoàng tử lén lút  khỏi phủ, kết quả    trùm bao tải đánh tơi bời,  kể còn gãy chân,   còn  thương ở chỗ ... Quả thật  nên đùa giỡn vô cớ trong bữa tiệc, thật đáng sợ."