Thành Phố Âm Dương - Chương 22: Một Bộ Phận Đặc Biệt
Cập nhật lúc: 2025-03-27 12:34:36
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh nắng buổi chiều ấm áp chiếu xuống bàn ghế của quán cà phê ngoài trời.
Khi Thời Na đến nơi, cô thấy cảnh sát Lý và Tiểu Trương đang ghế, nhắm mắt, thư thái tựa lưng thành ghế.
"Ngồi ."
Thời Na kịp lên tiếng, cảnh sát Lý mở miệng.
"Cảnh sát Lý, tìm em việc gì ?"
"Ừ, em gặp đến , đợi hai phút ." Khuôn mặt lạnh lùng góc cạnh của cảnh sát Lý ánh nắng trở nên dịu dàng hơn, toát lên vẻ lười biếng khó tả.
"Vâng." Thời Na , ánh mắt đầy ơn cảnh sát Lý, một lúc nhịn thêm vài nữa. Dù đây cô thấy cảnh sát Lý trai, nhưng ngờ trong trạng thái , còn đến mức khó tin.
"Bạn Thời Na, đội trưởng nhà trai lắm đúng ?" Tiểu Trương khẽ , đôi mắt đầy vẻ tự hào, , đội trưởng nhà là trai nhất, kiểu trai ai cũng mê.
"Ừ~ Đẹp trai."
Thời Na nhịn khen ngợi, đôi mắt trong veo tràn ngập sự ngưỡng mộ.
"Bạn Thời Na, bạn con mắt tinh tường đấy~"
Tiểu Trương nhịn giơ ngón tay cái lên, cái tên Lục Ngô thưởng thức, cứ đội trưởng nhà trai bằng , xem đó là lời ?
"Giống bạn ." Thời Na , ánh mắt cảnh sát Lý lúc mới ngượng ngùng thu , nhưng khen trực tiếp mà vẫn phản ứng gì, quả thật điềm tĩnh.
"Tiểu Trương, lừa gạt cô bé ?"
Giọng đầy thất vọng của Lục Ngô vang lên, đó một bóng đen đổ xuống bàn.
"Nè, thích ăn ."
Một phần tráng miệng đặt mặt Thời Na, bánh matcha mousse ánh nắng trông tươi mát và hấp dẫn.
"Cảm ơn."
Thời Na lịch sự lên, thấy một đàn ông đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm che khuất nửa khuôn mặt, nhưng phần lộ vẫn , ngay cả làn da cũng mịn màng đến khó tin. Thời Na thậm chí đoán rằng khuôn mặt kính râm lẽ thật sự sánh ngang với cảnh sát Lý.
"Có thấy trai hơn khúc gỗ ?"
Lục Ngô thách thức Tiểu Trương, tên đúng là đầu óc chậm chạp, đôi mắt cũng , rõ ràng mới là trai nhất, cái khuôn mặt lạnh lùng gì ho chứ?
"Thật lòng mà thì ."
Thời Na cầm thìa tự ăn, là món mousse ngon, tươi mát mà ngọt quá.
Lục Ngô ngẩn , đó đẩy kính lên, khẽ , "Tiểu Trương thấy , dù che khuất nhan sắc tuyệt trần, vẫn thể khiến khác nhận ngay lập tức, đây chính là cách!"
"Ý cô hình như nhỉ?"
Tiểu Trương cảm thấy hiểu nhầm, ý của Thời Na là thấy Lục Ngô trai hơn cảnh sát Lý chỗ nào?
Tên chẳng lẽ hiểu theo nghĩa đen? Ngây thơ cho rằng Thời Na kính râm che mặt nên ?
"Ha~ Chính là ý đó!"
Lục Ngô kiên quyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thanh-pho-am-duong/chuong-22-mot-bo-phan-dac-biet.html.]
Thời Na cúi đầu, cô chỉ một câu xã giao, ai ngờ tiếp tục châm ngòi cho chủ đề , lập tức cúi đầu thấp hơn, ăn càng ngon miệng hơn.
"Yên lặng!"
Mộng Vân Thường
Cảnh sát Lý mở mắt, ánh mắt sắc bén nhẹ nhàng đặt lên hai , cuộc chiến sắp bùng nổ lập tức im bặt, quả nhiên chỗ nào Lục Ngô là ồn ào, còn kéo theo cả thuộc hạ của theo, phiền phức!
"Có gì nhanh ."
Cảnh sát Lý xong nhắm mắt, tỏ quan tâm đến chuyện tiếp theo.
Ngược , Lục Ngô còn đùa giờ trở nên nghiêm túc.
"Bạn nhỏ, trai ?"
Đột nhiên, Lục Ngô tháo kính mặt Thời Na.
Dưới kính là một đôi mắt đỏ ngầu, chút lòng trắng nào, màu đỏ như phun từ hốc mắt.
Chỉ trong chốc lát, Thời Na cảm thấy ánh nắng xung quanh, thứ dường như biến mất, chỉ còn một thế giới màu đỏ, trong thế giới âm thanh, sinh vật, như thể từ ngàn xưa tồn tại, chỉ còn sự tĩnh lặng.
Ngay giây tiếp theo, Lục Ngô vội vàng đeo kính .
"Sao , choáng ngợp ?"
Một tiếng khẽ kéo Thời Na trở về hiện thực, thế giới màu đỏ đột nhiên biến mất, ánh nắng trở , âm thanh cảnh vật trở về vị trí cũ, Lục Ngô mắt là hình dáng bình thường với kính râm.
Thời Na thậm chí thể nhớ rõ khuôn mặt Lục Ngô lúc tháo kính, chỉ nhớ đôi mắt đỏ ngầu.
"Anh là...?"
Thời Na kìm nén sự căng thẳng và sợ hãi trong lòng, cảm giác cách ly trong thế giới màu đỏ thật sự quá chấn động và đáng sợ, nếu đối phương ý định g.i.ế.c , lẽ cô c.h.ế.t từ lâu.
"Giới thiệu chính thức, là Lục Ngô, chính là nhân tài đặc biệt mà nghĩ đến."
Lục Ngô chỉnh đốn tinh thần, thu trạng thái đùa giỡn lúc , khuôn mặt đeo kính hướng về Thời Na, dù thấy mắt nhưng Thời Na cảm nhận một ánh mắt mãnh liệt thể phớt lờ đang đặt lên .
Cảm giác đó kỳ lạ, khiến Thời Na khỏi nhớ đến một câu từng khiến nghi ngờ về chỉ thông minh: Người đó cánh cửa dày, ánh mắt lạnh lùng kỳ lạ đặt lên bạn, lạnh thấu xương.
Lúc Thời Na cũng cảm giác tương tự, và cảm giác đó hề nhẹ nhàng chút nào.
"Em tên Thời Na, học sinh lớp 9 trường Trung học Sơn Thành."
Nghĩ đến cha ma tự sát ám, cố gắng kìm nén sự khó chịu trong lòng, Thời Na định tinh thần, ngừng nhủ thầm đừng sợ, đây là sống.
"Mắt của thật cũng thể gọi là quỷ dị."
Lục Ngô đột nhiên , đó ngả , tựa thành ghế.
Thời Na giật dậy, đây cô nghi ngờ nhân tài đặc biệt là gì, từng tưởng tượng đó là đạo sĩ, thậm chí là nhà sư trong phim, nhưng ngờ rằng nhân tài đặc biệt chính là mang trong quỷ dị!
"Hoặc thể gọi là quỷ!"
Lục Ngô chậm rãi , "Nhân tài đặc biệt thật chỉ là sự kết hợp giữa quỷ và , mà quỷ thật thể g.i.ế.c chết, chỉ quỷ mới g.i.ế.c quỷ, nhưng trong đa trường hợp, quỷ cũng thể tiêu diệt, chỉ thể tạm thời phong ấn.
Giống như hai từ trường gặp , từ trường mạnh hơn thể tạm thời đè nén từ trường yếu hơn, nếu nhắm , thể khiến từ trường yếu tạm thời mất từ tính, trông như chết, quá trình chúng gọi là phong ấn. Bộ phận chúng gọi là Bộ Phong Ấn, trong đó tùy theo năng lực chia thành ba giai đoạn.
Giai đoạn một là tiếp xúc, giai đoạn hai là mượn dụng, giai đoạn ba là kiểm soát, giai đoạn bốn là nắm giữ, và còn một biến cố thể xảy ở bất kỳ giai đoạn nào gọi là mất kiểm soát!"
"Sử dụng sức mạnh của quỷ giới hạn, sử dụng quá mức sức mạnh vượt quá khả năng chịu đựng của bản sẽ khiến quỷ trong cơ thể tàn phá cơ thể, dần dần nuốt chửng ý thức, cơ thể quỷ khống chế."