Thập Niên 60: Đại Tẩu Pháo Hôi Trong Văn Niên Đại Cá Chép Đã Trọng Sinh - Chương 339

Cập nhật lúc: 2025-11-18 11:19:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

gần đây buồn bực, quả thực cần một chuyện may mắn để cô vui vẻ.

Ba tìm Lưu Tiểu Nga.

Lưu Tiểu Nga thấy họ đến, vội vàng : “Vợ lão Ba, vợ lão Tư, hai mau đỡ dậy, dậy .”

Hai vội vàng đỡ cô dậy.

Chu Kiều Kiều cũng bộ tịch quan tâm vài câu: “Chị Hai, chị bây giờ thế nào? Còn ? Chúng định theo dấu chân dê núi để tìm đàn dê, tìm . Nếu chị khỏe, thì ba chúng tìm là .”

! dậy là . cùng các , chúng cùng .” Lưu Tiểu Nga bỏ lúc .

Bây giờ cô tiện, nếu ở một ở đây, lỡ gặp thú dữ nào, chẳng là trực tiếp thành bữa ăn thêm cho chúng ?

Hơn nữa, chịu nhiều khổ sở như , thể bỏ lỡ chuyện chứ?

“Vậy thì thôi.”

Mấy bên bắt đầu theo dấu chân dê.

Lúc , nhóm Vương Thanh Hòa ở phía , đang bình thường, đột nhiên gặp một con dê núi lao tới, giãy giụa lâu, trực tiếp tự đ.â.m c.h.ế.t cây.

Cảnh tượng khiến mấy họ đến ngây .

Trần Kim Hoa sững sờ: “Cái … cái hôm nay trong núi khác thường ngày ? Chuyện là may mắn quá ?”

Bao năm nay bà từng may mắn đến thế!

“Cũng lạ thật, nhưng đây là đồ đấy.” Trần Tráng Thực cũng phụ họa.

Hai họ chuyện gì đang xảy , nhưng Bạch Tú Tú và Vương Thanh Hòa thì .

Chuyện chắc là do nhóm Chu Kiều Kiều phía gây .

“Con dê núi , chúng cứ mang theo , đợi lát nữa về xử lý. Chú Trần, chúng đường .” Vương Thanh Hòa chỉ về hướng thường săn.

Mùa dê núi thường ngoài.

Con dê gặp sự cố , chắc cũng cách đàn quá xa.

Quả nhiên, Vương Thanh Hòa đoán sai, họ quá xa, chục phút thôi.

Thì tìm thấy đàn dê núi.

Cả đàn dê núi , tổng cộng tám con.

Muốn bắt hết thì là mơ.

Vương Thanh Hòa hy vọng thể bắt ba hoặc hai con.

“Vợ ơi, dì Kim Hoa, hai ở đây trông chừng con , chú và con qua bên .” Vương Thanh Hòa xong, liền cùng Trần Tráng Thực đến gần đàn dê.

Vì sợ chúng hoảng sợ chạy mất, nên hai dám đến quá gần.

Vương Thanh Hòa săn chủ yếu dùng bẫy, và cung tên.

Lần dùng cung tên, trong điều kiện kinh động đàn dê, nhiều nhất thể b.ắ.n hai con.

“Chú Trần, chú chặn bên đó, lát nữa con b.ắ.n tên thể sẽ con chạy qua.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-339.html.]

Vương Thanh Hòa đợi Trần Tráng Thực qua, mới bắt đầu giương cung, hai mũi tên liên tiếp bay , nhanh chóng trúng mục tiêu.

Hai con dê núi, đều b.ắ.n trúng chỗ hiểm.

Chạy vài bước thì gục xuống.

Trần Tráng Thực bên cũng chặn đúng vị trí Vương Thanh Hòa , và thực sự chặn một con.

Tính cả con lúc nãy, tổng cộng bốn con dê núi, khiến Trần Tráng Thực choáng váng.

Anh vốn chỉ nghĩ cùng lên núi, nếu bắt một con dê núi, hoặc hươu nai gì đó loại lớn là .

ngờ, nhiều đến thế!

“Thanh Hòa, mấy con chúng vận chuyển xuống núi đây?” Trần Tráng Thực lo lắng trong làng . Tuy là đội trưởng, nhưng cũng chút tư tâm.

Nếu đây là săn một , thì những thứ sẽ chia cho trong làng.

, những thứ đều do Thanh Hòa săn , nó lòng dẫn vợ chồng cùng, nếu lúc đòi mang con mồi chia, thì quá đáng.

Anh quyền đó.

Hơn nữa, gia đình cũng thực sự cần những thứ .

Anh thể lén lút đưa cho những gia đình khó khăn trong làng, nhưng thể chia đều cho nhà.

, nhất là những thứ nên giữ kín.

“Chú Trần, lát nữa chúng vòng sang hướng khác, chúng về thành phố đến nhà con, con giúp chú xử lý thịt xong, chú xe đạp của con mang về.” Vương Thanh Hòa nhanh chóng nghĩ cách.

Trần Tráng Thực cũng thấy .

Nhìn sang vợ .

Trần Kim Hoa đến khó hiểu: “Anh em gì? Em đến chỗ Tú Tú chơi một lát . Cứ thế !”

Bắt bốn con dê núi, mấy bàn bạc nên xuống núi ngay bây giờ, săn thú khác thì còn thể . Những thứ nếu để khác thấy, sẽ lộ liễu.

Đội trưởng Trần Tráng Thực vác một con dê núi lên vai, sức nhỏ, nhưng đây cũng là giới hạn .

Vác thêm nữa, sẽ chịu nổi.

Trần Kim Hoa đang tính cũng giúp khiêng một chút, định , Vương Thanh Hòa vác nốt ba con dê núi còn lên.

“Chú Trần, dì Kim Hoa, chúng nhanh thôi.” Bạch Tú Tú dì Kim Hoa đang kinh ngạc, cầm lấy những thứ khác, nhắc nhở bà một câu.

“À? Được, ngay.” Trần Kim Hoa vội vàng giúp cầm cây cung Vương Thanh Hòa dùng để săn bắn, thứ chút trọng lượng, nếu Tú Tú với hình mảnh mai của cô mà cầm, đường sẽ vất vả.

Bốn lên đường vòng sang hướng khác về huyện.

Một lúc khi họ , Chu Kiều Kiều mới theo dấu chân chạy đến đây.

Đến nơi, cô chỉ thấy một ít vết m.á.u của dê núi thương, và một đống dấu chân lộn xộn.

Ngoài những thứ , còn gì nữa.

Điều khiến sắc mặt mấy đều trở nên khó coi.

“Có nhanh chân hơn chúng !” Trần Phương vốn dĩ mệt mỏi suốt cả quãng đường, cộng thêm con dê núi rõ ràng sắp bắt vì Chu Kiều Kiều mà chạy mất, cô bây giờ đang bực bội đầy bụng.

Loading...