Cô chuẩn hai phương án, nếu chuyện thực sự cách nào, họ thực sự chịu thua trong tay Bạch Tú Tú, cô đổ hết chuyện lên đầu Lục Phương.
Điều kiện của Lục Phương hơn cô nhiều, nếu cô mất danh tiếng, hoặc mất việc, thì cô sống nổi.
Còn Lục Phương thì lo lắng.
Lục Phương Lâm Yến đang nghĩ gì, lúc cô chỉ mong buổi chiều thể tìm nơi ở hiện tại của chị Trương.
Buổi chiều, Bạch Tú Tú vẫn cùng Vương Quỳnh xử lý các vụ tranh chấp.
“Tiểu Quỳnh, hôm qua ưu tiên khu vực của , hôm nay ưu tiên khu vực của cô , hôm nay chỉ hai việc xử lý, trong đó một việc khá đặc biệt, lẽ sẽ tốn nhiều thời gian hơn một chút.
Việc của cô hôm qua vẫn xử lý xong, ưu tiên việc của cô .”
Bạch Tú Tú và Vương Quỳnh khỏi văn phòng, chủ động đề nghị cùng Vương Quỳnh .
Theo quy định, cô và Vương Quỳnh ghi chép cho .
Để tránh những điều nên , khiến chuyện trở nên tồi tệ hơn.
Vương Quỳnh vốn còn đang nghĩ sẽ chiếu cố cô đồng nghiệp mới, cô , cũng từ chối: “Được, chúng cứ mỗi một ngày nhé.”
Hôm nay Vương Quỳnh điều giải vẫn là vụ việc hôm qua xong.
Xử lý thuận lợi hơn hôm qua nhiều.
Sau khi cô xử lý xong việc, là hai tiếng .
Hai đến khu phố do Bạch Tú Tú quản lý, con phố tên là phố Bạch Vân, cách nơi cô đang ở xa.
Hôm nay là chuyện một bà lão gần bảy mươi tuổi con trai út đuổi khỏi nhà.
Ngôi nhà của bà hiện đang con trai út ở, bây giờ cháu trai kết hôn, cháu dâu yêu cầu một phòng, nếu sẽ kết hôn.
Vì , con trai út vì con trai , đuổi già ngoài.
Bà lão tổng cộng ba con trai, một con gái.
Con trai cả kết hôn từ nhiều năm , cũng chia nhà, cuộc sống của cháu trai cả cũng khá .
Con trai thứ hai ở rể nhà , ít liên lạc với gia đình.
Con gái út kết hôn muộn, chồng mất sớm, hiện đang dẫn theo đứa con trai mười hai, mười ba tuổi, sống ở nhà chồng, sắc mặt nhà chồng.
Con trai út chính là chiếm nhà của bà lão, cho bà về.
Nghe cháu dâu còn đòi đón em trai đến, ngăn một phòng riêng cho em trai cô .
Gia đình bên ngoại của cháu dâu cuộc sống chật vật, chỉ nhà họ nuôi em trai.
Cháu trai khăng khăng đòi cưới cô vợ , thế là gia đình chuẩn đuổi bà lão ngoài.
Bà lão còn cách nào, nỡ báo công an, khó con trai. Cuối cùng đành tìm đến văn phòng phố phường, chuyện theo Bạch Tú Tú thấy thì khá phiền phức, điểm phiền phức là bà lão nỡ khó con trai út.
Chuyện cần điều giải , cũng là do tiền nhiệm để .
Đã một thời gian , cũng bây giờ tình hình thế nào.
Bạch Tú Tú và Vương Quỳnh đến nơi, tình cảnh ở cửa cho kinh ngạc.
Khu vực đây là sân lớn của các gia đình giàu , nhiều nhà chia một hoặc hai phòng trong đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-406.html.]
Là một khu tập thể lớn.
Phòng của bà lão ở phía đông sân , căn phòng ngăn hai phòng.
Thông thường là như .
bây giờ, phía căn phòng theo địa chỉ bà lão cung cấp, dựng một mái che đơn giản, bên trong là chiếc giường ghép bằng vài khúc gỗ, thể thấy từ bên ngoài.
Bà lão đang trong đó, rơm rớm nước mắt.
“Cái …” Vương Quỳnh một cái, cũng ngạc nhiên.
Bạch Tú Tú qua tấm rèm vải đơn giản: “Bà Dương, chúng cháu là của văn phòng phố phường, gần đây bà đến chỗ chúng cháu cầu cứu, chúng cháu đến đây để tìm hiểu tình hình.”
Bên trong tấm rèm, bà lão , run rẩy bước xuống giường.
Kéo rèm : “Hai cháu chuyện .”
Bà lão trông tiều tụy, mắt đến đỏ hoe, gầy chỉ còn da bọc xương.
Trên quần áo cũng nhiều miếng vá.
Khiến cả hai đều nhíu mày.
“Hai cháu .” Bà lão lau nước mắt, mời hai xuống, mới lóc: “Sao các cháu đến muộn …”
“Bà Dương, phụ trách khu vực đây của văn phòng phố phường chúng cháu sự điều chuyển công tác, cháu mới điều đến, nên chút chậm trễ. Gia đình bà bây giờ…”
Bạch Tú Tú cũng nắm rõ tình hình hiện tại của gia đình họ.
“Các cháu mãi đến, bà tìm tiếng trong xóm đến điều giải , cháu trai lớn của bà cứ ầm lên đòi cưới cô vợ , con trai bà nó thương cháu trai lớn.
Đồng ý với yêu cầu của cháu dâu, còn đón cả em trai cô đến.
Những đến giúp khuyên can con trai bà khuyên mấy , cuối cùng con trai bà phiền quá, liền vứt bà ở đây.
Nói là mỗi ngày sẽ mang cho bà một bữa ăn, còn thì quản nữa.
Chỗ lộng gió quá, bà mặc quần áo và đắp chăn vẫn thấy lạnh.
Bà tạo nghiệp gì thế !”
Bà lão run rẩy .
Căn phòng , đừng là bà lão, ngay cả họ ở đây cũng thấy lạnh.
“Bà Dương, cháu đại khái hiểu chuyện của bà , khi chuyện với họ, cháu cũng rõ với bà .” Bạch Tú Tú bà lão, cảm thấy chuyện giải quyết, bà lão nhẫn tâm mới .
Bà lão gật đầu: “Cháu nhanh , cái gì bà cũng đồng ý.”
“Căn nhà , chủ hộ là bà ?”
Bạch Tú Tú hỏi bà.
Bà lão gật đầu: “Là bà, là bà. Sau khi ông nhà bà mất, đây là chỗ của bà mà.”
“Chuyện thực cũng dễ giải quyết thôi, lát nữa chuyện, chỉ cần bà Dương mềm lòng là .” Bạch Tú Tú tiếp tục .
Nhắc đến chuyện mềm lòng, bà lão sợ hãi: “Các cháu gì con trai bà?”
“Đuổi nó ngoài thôi, bà Dương bà tổng cộng bốn con, con trai lớn của bà dù về chăm sóc bà, còn con gái út ?”