Thập Niên 60: Đại Tẩu Pháo Hôi Trong Văn Niên Đại Cá Chép Đã Trọng Sinh - Chương 457

Cập nhật lúc: 2025-11-19 04:06:15
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba tiếp tục về, Hạ Huệ Huệ hạ quyết tâm trong lòng, khiến Kỷ Phong càng thể quên cô.

Nếu rời khỏi nhà bác cả, thể gả cho Kỷ Phong, cũng thể gả cho điều kiện . Cô chỉ thể sống dựa tiền lương kiếm ở nhà máy hàng tháng, so với đa , cô vẫn sống . từng thấy cuộc sống sung sướng của nhà Hạ Vi, cô sống kém hơn nhà Hạ Vi.

Sau bảo cô tìm một đồng nghiệp mà lấy, cô thà c.h.ế.t còn hơn.

Lòng tham của Hạ Huệ Huệ lớn dần lên từng chút một trong nhà họ Hạ.

Bên ba về nhà họ Hạ, bên .

Tề Oanh Oanh đưa con gái Hạ Vi, đến nhà ngoại cô.

Nhà ngoại cô ở phía nam thành phố, tuy bằng xe cộ thuận tiện, nhưng vì những chuyện lùm xùm đây, Tề Oanh Oanh cũng ít khi về nhà ngoại. May mà nhà ngoại cô cũng phân chia gia sản, bố sống cùng cả chị dâu. Chuyện trong nhà cũng nhiều.

Khi Tề Oanh Oanh về, trong nhà chỉ hai ông bà già và chị dâu cô.

Tuy nhiên, vì những chuyện Tề Oanh Oanh kể sốc, khiến trong phòng yên lặng đến đáng sợ, bầu khí kéo dài gần một tiếng đồng hồ .

Mẹ của Tề Oanh Oanh tên là Quách Xuân Hoa, năm nay bảy mươi tuổi, thấy trong phòng ai nấy đều im lặng, sắc mặt . Bà là con gái sai, nhưng bà cũng thương con gái.

Thế là bà dậy ngoài: “Oanh Oanh, khó khăn lắm con mới về một chuyến, trưa nay ở nhà ăn cơm nhé? Mẹ mua miếng thịt về, hôm nay gói bánh sủi cảo cho con và Vi Vi.”

“Mẹ ơi, đừng bận rộn nữa, con thời gian ở nhà ăn cơm, lát nữa còn về.” Tề Oanh Oanh bất lực.

, cảnh giác về phía bố. Ông cụ lúc ánh mắt mấy thiện, nhưng gì. Mặt đanh , dáng vẻ như đang xét hỏi ai đó, khiến Tề Oanh Oanh thấy hoảng hốt. Cô sợ nhất là bộ dạng của bố, cô thấy chột .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-457.html.]

“Con trai lớn của con tìm về , quan hệ với các con thế nào?” Tề Thế Trung mất một lúc lâu, mới tiêu hóa chuyện cháu ngoại tìm về, đến tỉnh thành một thời gian mà con gái mới cho họ . Ông tự khuyên một hồi, mới quy kết việc cháu ngoại sắp lấy chồng mà họ mới tin , là do con gái quá bận rộn. Bây giờ mới thể bình tĩnh chuyện với con gái.

Nhắc đến con trai lớn, Tề Oanh Oanh kìm mà than thở: “Đừng nhắc nữa, tìm về lâu như , thằng bé còn chịu gọi con một tiếng . Với bố nó cũng lạnh nhạt đến đáng sợ, con và Lão Hạ đều để thằng bé gần gũi với nữa. Bố xem, thằng bé giống ai chứ. Cuộc sống của nó khá giả, cũng là đứa tiền đồ, nhưng nó chịu giúp đỡ các em. Thậm chí vì vợ nó, còn luôn đối đầu với con. Con đúng là tạo nghiệp … Mang t.h.a.i mười tháng sinh nó, từ khi sinh ở bên con. Bây giờ về , cũng thiết với con. Nuôi đứa con , cứ như là con nhà .”

Tề Oanh Oanh lóc t.h.ả.m thiết, Hạ Vi mà ngây . Mẹ đang ? Tuy cô thích cả lắm, nhưng Hạ Minh đúng, cả cũng . Nếu là cô, bây giờ cô còn tuyệt tình hơn cả nữa. Ai bảo Huệ Huệ và Hạ Thiên vẫn ở nhà họ chứ?

“Con ngoan, con tủi .” Quách Xuân Hoa thương nhất là đứa con gái , thấy cô lớn tuổi như mà vẫn như mưa, xót xa lau nước mắt cho cô. Trong lòng như d.a.o cắt.

“Nó tủi cái gì? Chồng nó vì em trai , chuyện con cái trộm cũng cho qua luôn. Giờ con nó về , trong lòng nó thể thoải mái ? Hạ Chí Phi trong lòng chỉ em trai và cha phẩm hạnh đó, con bé cũng theo luôn chứ? Đứa con chín vía mười phần sinh , chút nào thương xót ? thấy cô điên .”

Tề Thế Trung từng thấy con gái nào hiểu chuyện như , từ khi cô kết hôn gả cho Hạ Chí Phi, cứ như còn nhà ngoại nữa. Bây giờ ngay cả con cái của cũng quan tâm!

Bị như , Tề Oanh Oanh càng t.h.ả.m thiết hơn.

“Con ngoan, đừng đừng .” Quách Xuân Hoa dỗ dành con gái, cũng theo.

“Chuyện của con rể, ông trách Oanh Oanh nhà gì? Chuyện con rể đồng ý, Oanh Oanh thể ầm lên ? Kể cả ầm lên, vẫn đồng ý thì ? Cái tuổi của con bé, ông còn nó ly hôn ?”

Quách Xuân Hoa từ khi con trai đánh, bất mãn với con rể. Con gái bây giờ lóc như , nhất định cũng là vấn đề của con rể.

Tề Thế Trung liếc vợ , cô con gái vẫn đang , đau cả đầu: “Con bé là bà tin, bà xem nó ? Con rể nhà hồ đồ, nó cũng khôn ngoan. Nếu thật sự lòng, đây nhớ đưa con về thăm chúng ? Sao miệng nó là lời trách móc con cái? Bà xem nó , từ nào là nghĩ cho con cái ? Toàn là vì bản nó!”

Tề Thế Trung quá hiểu đứa con gái nên của , bây giờ nó về nhà lóc om sòm, lẽ là do đây nó hồ đồ, . Quan hệ với con cái xa cách, nó tiện giải thích với họ.

Cho nên nó chuẩn đổ hết lầm về việc quan hệ với con cái xa cách lên đầu con cái. Như thì ông và vợ sẽ thể mắng nó, chỉ thể coi đó là của đứa cháu ngoại lớn mới tìm về. Đứa trẻ đáng thương , từ nhỏ chịu gánh vác trách nhiệm, hồi nhỏ chuyện gì cũng đổ cho chị em, lớn lên cũng đổ hết lên đầu khác.

“Ông nó như , nó cũng khó chịu. Đó là con nó sinh , nó thể thương ?” Quách Xuân Hoa tin con gái hồ đồ như , nếu thật sự thương, thể tìm con suốt bao nhiêu năm như thế chứ?

Loading...