"Cậu giận giận, đối với quan trọng. Còn về bằng chứng, nghĩ cần cũng sẽ thôi." Vương Thanh Hòa tiếp lời .
Sắc mặt Vương Thanh Phú đại biến, đầu chạy.
lúc chạy muộn, Vương Thanh Hòa nhanh chóng tóm lấy .
"Cậu buông ! cho , nếu còn bằng chứng, thì mau buông !"
Vương Thanh Phú hét lớn, trong lòng sợ hãi tột độ.
Rất tự tát mấy cái, quên mất chứ?
Trên đường cùng Vương Thanh Hòa về phía , cũng nguy hiểm mà!
Vương Thanh Hòa lời đe dọa chút lực nào của , lười biếng thèm để ý đến cảm xúc của .
"Buông , ? Theo đến cái nơi , để những các chuẩn sẵn phục kích , khiến biến mất?" Vương Thanh Hòa hỏi ngược .
Vương Thanh Phú kinh ngạc, !
"Anh cả, hiểu lầm ?"
Giọng run rẩy.
"Hiểu lầm? Vương Thanh Kỳ ? Chắc chờ sẵn để cùng chặn chứ? Chuẩn bao nhiêu ?" Vương Thanh Hòa Vương Thanh Phú đang chật vật, nhà họ Vương, thật là kẻ nào cũng độc ác hơn kẻ nấy.
Anh hết ! Vương Thanh Phú gào thét trong lòng.
Đồng thời cũng nghĩ , Vương Thanh Hòa !
Vương Thanh Hòa thấy càng lúc càng sợ hãi, : "Nói thì, đúng là nhắc nhở đấy, nếu màn của các , còn quên mất, thực thể cho các biến mất.
Ồ , nên là đường các lừa ngoài, cho biến mất.
Cậu xem biến mất đường, về nhà máy , nhỉ?
Họ sẽ phát hiện ?
Chắc là nhỉ, dù với nhà máy là khỏe, khám bệnh.
Vương Thanh Phú, nhớ lầm, chúng thù oán.
Cậu xem nên bây giờ tự báo thù ?"
Anh đ.á.n.h giá Vương Thanh Phú sợ hãi đến cực điểm.
Vương Thanh Phú những lời tùy tiện của Vương Thanh Hòa dọa đến mức suýt mất ý thức.
Trực tiếp phá vỡ phòng tuyến: "Không , , thể bắt biến mất, và thù oán! Trước đây ở nhà đối xử với , là ý của bố , và gia đình chia cắt , gia đình tính toán , cũng một tính toán.
và các thù oán.
Hơn nữa, đẩy vợ xuống nước là vợ Lão Ngũ. Người trộm con là chúng .
Cậu thể gì , hai chúng thật sự thù oán."
"Nghe lý đấy, nhưng tiếc, hôm nay định lý lẽ. Vương Thanh Phú, cũng là hưởng lợi từ những chuyện ?" Vương Thanh Hòa lạnh.
Vương Thanh Phú vẫn như cũ trách nhiệm, nhưng cũng may là trách nhiệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-60-dai-tau-phao-hoi-trong-van-nien-dai-ca-chep-da-trong-sinh/chuong-537.html.]
Nên mới dễ nắm bắt.
Vương Thanh Phú dọa choáng váng, với sức lực của Vương Thanh Hòa, nếu biến mất thì chẳng là chuyện trong tích tắc ?
Không , cuộc sống tuy quan trọng, nhưng mạng sống của cũng quan trọng mà.
"Anh cả, rốt cuộc gì? cầu xin , chỉ cần để sống!" Vương Thanh Phú lóc gào thét.
"Bằng chứng, và thành thật cho , bên bây giờ tình hình thế nào." Vương Thanh Hòa thấy gần đủ , yêu cầu của .
Vương Thanh Phú hề do dự, run rẩy: "Bố, bố đó đưa bằng chứng cho . đưa cho đây..."
Anh lấy bằng chứng từ túi áo trong , đó là một tờ giấy nhăn nheo.
Trên đó còn bức vẽ chân dung Hạ Hữu Đức thời trẻ, và một món đồ cổ.
Là một chiếc khóa bạc mấy nổi bật, bên trong chiếc khóa bạc khắc tên và ngày sinh của Hạ Toàn. Có lẽ vì món đồ chính họ lãng quên, thêm đó lúc Hạ Hữu Đức trộm đồ trong nhà, quá vội vàng, căn bản kiểm tra kỹ.
"Bố , thứ tuyệt đối là của nhà họ. Bố đưa thứ cho một tháng , bố gia đình đắc tội với nhà họ Hạ, nếu thể đến tỉnh thành, đề phòng họ.
Nếu họ bắt nạt vợ chồng và Lão Ngũ, thì dùng thứ uy h.i.ế.p họ.
Bình thường để ở chỗ , đợi đến khi thực sự chuyện, vợ chồng Lão Ngũ cũng sẽ cam tâm tình nguyện lời ."
Vương Thanh Phú đến mức suýt nghẹn, giữa mùa đông lạnh giá, run rẩy.
Cũng dám gì nhiều, sợ chọc giận Vương Thanh Hòa.
Chương 447
Vương Thanh Hòa kiểm tra kỹ chiếc khóa , chiếc khóa trường mệnh quả thật niên đại , đồ giả. Mấy năm gia sản nhà họ Hạ khá , tuy gia đạo sa sút, nhưng đồ đạc trong nhà vẫn còn một chút.
Không thể quá coi trọng một chiếc khóa, thêm đó Hạ Hữu Đức Hạ Toàn cưng chiều, việc món đồ trộm , đưa hết cho Vương Thủ Thành, cũng là khả năng.
Bức vẽ chân dung cũng niên đại , nếu từng gặp qua, thể vẽ giống đến thế.
"Chỉ những thứ ?" Vương Thanh Hòa tin.
Vương Thanh Phú trừng mắt, còn dám giấu giếm ?
Vội vàng đưa cho Vương Thanh Hòa một phong thư giấu trong túi áo bên tay áo : "Cái , cái cũng là. Cái là trộm , bố đó giấu . Chắc là chuẩn đợi khi ông c.h.ế.t, mới đưa cho chúng .
Là một bức thư ông , về việc năm xưa Hạ Hữu Đức thế nào để ông trộm .
Chi tiết cũng rõ ràng.
Ông đưa những thứ cho xong, tự giấu bức thư .
Kết quả bao lâu, bố bắt ? mới nghĩ là lấy , lỡ ích thì ? Để ở nhà cũng lãng phí..."
Vương Thanh Hòa mở bức thư , quả thật là nét chữ của Vương Thủ Thành, những gì đó cũng rõ ràng.
Thậm chí Vương Thủ Thành còn tự điểm chỉ, chắc là chuẩn di chúc, để cho nhà họ Vương tiếp tục nắm thóp gia đình Hạ Hữu Đức dùng.
Không ngờ lúc Vương Thanh Phú lấy .
Nhìn Vương Thanh Phú đang sợ hãi, Vương Thanh Hòa may mắn, hôm nay đến tìm là Vương Thanh Phú.
Anh vốn chuẩn hai phương án, nếu là Vương Thanh Kỳ, lẽ sẽ khai thác bí mật gì. Vậy thì sẽ đến nơi Dư Thành một bước, đ.á.n.h cho những đó một trận.